Chương 205: Thập Nhị Cốt Diện
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Địa tai còn đang mở rộng, mức độ ảnh hưởng chiến đấu đã cực kỳ nghiêm trọng.
Địa Long trở mình, núi sông lay chuyển.
Hai bên giao chiến đều là cao thủ, giờ mới có thể duy trì chém giết kịch liệt trong địa tai.
Nhưng mà, trận chiến này có ý nghĩa gì chứ? Dù cho liều mạng giết chết đối thủ, thì có thể vãn hồi chút nào thế cục thành Phong Lâm sao?
Ngụy Nghiễm hiểu rõ mọi việc đều không thể thay đổi, tựa như lần đó y ở trung tâm trấn Tiểu Lâm, nhìn thấy sương mù tản đi, chỉ còn bình địa không người.
Nhưng giờ đây, y đã không cách nào suy xét vấn đề này.
Dù thế nào, y cũng không thể nào nhìn Phương Đại Hồ cùng với Triệu Lãng chết đi ngay trước mắt.
Nhất là khi y còn có thể chiến đấu.
Nhất là, y vẫn kiên định cho rằng còn cơ hội có thể chém chết đối thủ!
Cầm đao giết vào Huyết Xà Trận, trường đao của Ngụy Nghiễm chém trước rồi lại sau, thân vào đao chuyển.
Tuy là sơ nhập Đằng Long cảnh, nhưng khi đối mặt cường giả Đằng Long cảnh đỉnh phong cũng hoàn toàn không sợ.
Không chỉ không lùi, không chỉ không tránh, mà ngược thẳng tiến về phía trước, giữ vững thế công
Đây chính là sự tự tin của thiên tài, là lòng tin tích góp trong vô vàn trận chiến.
Ngụy Nghiễm tự tin vào trường đao trong tay, không gì không thể chém, không ai không thể địch.
Nhưng mà Xà Cốt Diện Giả sao có thể yếu kém? Ả vùng vẫy trong Bạch Cốt Đạo cho đến nay, bản thân có thể xếp vào Thập Nhị Cốt Diện thì tuyệt đối không phải hoa trong nhà ấm. Tu vi Đằng Long cảnh đỉnh phong là tích luỹ được từ trong vô số trận chém giéet.
Lúc này bị chém ra hung tính, môi anh đào mở rộng, thè lưỡi dài ra, phút chốc hóa thành một đường hàn quang, đã cận kệ gương mặt của Ngụy Nghiễm.
Bạch Cốt pháp khí, Xà Tín Kiếm!
Keng!
Khoái Tuyết dưới tình huống ngàn cân treo sợi tóc dựng lên, cản giữa Xà Tín Kiếm.
Xà Cốt Diện Giả động ngón tay, nháy mắt Xà Tín Kiếm hoá mềm, cuốn dọc theo Khoái Tuyết.
Ngay lúc này, động tác của ả bất ngờ bị đình trệ. Cả người bị kẹt ở một bức tường đá đột nhiên xuất hiện!
Ả hoàn toàn không ngờ Phó tướng Thông Thiên cảnh nhỏ bé kia, thế mà có thể rảnh tay dưới áp lực của tu sĩ Đằng Long cảnh đỉnh phong.
Việc này sao có thể?
Thời gian tường đá có thể trói buộc ả không đến một giây.
Nhưng với Ngụy Nghiễm mà nói, thời khắc sống chết, một giây cũng dài đằng đẳng!
Tay y run nhẹ, Khoái Tuyết mang theo Xà Tín đang cuốn lấy thân đao bay xa. Mà cả người y đã xuất hiện trước tường đá đó, nắm tay phải đánh mạnh về phía trước!
Mang theo kim quang gần như bất tận sắc bén đến lóe mắt đánh về phía trước!
Ầm!
Một bóng người chợt xuất hiện.
Kim quang tan đi.
Khuyển Cốt Diện Giả mắc trên cánh tay Ngụy Nghiễm, cả lồng ngực đều bị xuyên qua. Gã chỉ kịp khó khăn quay đầu nhìn Xà Cốt Diện Giả một chút rồi gục đầu xuống, khí tức hoàn toàn không còn.
Bí bảo, Di Hình Hoán Ảnh Phù!
Một người giữ âm phù, người còn lại giữ dương phù. Lúc dùng càn khôn xoay chuyển, di hình hoán ảnh, chính là bí bảo phối hợp tác chiến tuyệt hảo dành cho đoàn đội.
Thập Nhị Diện Giả, Khuyển Cốt với Xà Cốt là tình lữ.
Có lẽ không thể xem là tình lữ, phải nói là "nhân tình".
Ít nhất, Xà Cốt Diện Giả vẫn luôn nghĩ vậy.
Ả rất rõ chính mình là hạng người gì.
Cả đời này, chưa từng tin tưởng qua bất kỳ ai, nên cũng sẽ không ai tin ả.
Đây không phải lỗi của ả, cũng chẳng lỗi của ai.
Mà thế giới này vốn là như vậy.
Ả nhận định mình sớm đã thấu hiểu chân tướng của thế giới này.
Ả với Thập Nhất chỉ là quen biết từ nhỏ mà thôi. Thậm chí thứ gọi là quen biết từ nhỏ cũng chỉ là lúc trước bọn họ đi thí luyện xa xa nhìn nhau một cái.
Lần sau gặp, đã cùng là Thập Nhị Cốt Diện.
Đến nỗi, có đôi khi ả sẽ nghĩ, nếu như ngày đó bọn họ bị sắp xếp cùng một chỗ. Như vậy người duy nhất có thể sống sót là ai đây?
Câu hỏi này sẽ không bao giờ có câu trả lời.
Đến cấp bậc Thập Nhị Cốt Diện này, Bạch Cốt Đạo sẽ không cho phép bọn họ tàn sát lẫn nhau.
Ả ở cùng với Khuyển Cốt Diện Giả, không hề mưu toan gì, chỉ đơn giản là để chính mình vui vẻ.
Ả tin rằng Khuyển Cốt cũng thế.
Bọn họ an ủi lẫn nhau, nhưng tuyệt đối không yêu nhau.
Bọn họ cùng ăn cùng chơi, nhưng tuyệt đối không cạnh nhau.
Bộ Di Hình Hoán Ảnh Phù này là Khuyển Cốt Diện Giả tìm đến. Trong quá khứ, bọn họ mượn tính bất ngờ của bộ bí bảo này hoàn thành không ít nhiệm vụ có độ khó cao.
Một bộ Di Hình Hoán Ảnh Phù, tối đa sử dụng mười lần. Lần sử dụng này đây đã lần cơ hội sử dụng cuối cùng.
Ả chưa từng nghĩ đến, nữ nhân sinh ra đã buông thả, chẳng biết thủy chung, cũng sẽ có người bỏ mình vì ả.
Xà Cốt Diện Giả lẳng lặng nhìn đôi mắt kia.
Đôi mắt vốn nên là xảo trá, hung ác, lại bất ngờ trong một khắc cuối cùng, tràn ngập sự dịu dàng.
Cũng bất ngờ, trở nên ảm đạm.
"Aaaaa…!"
Ả ngửa đầu gào to!
Tường đá đang trói buộc ả ầm ầm nổ tung.
Thời gian trở lại mười hơi trước.
Trở lại trận chiến của Triệu Lãng và người mang mặt nạ xương chó.
Đạo pháp của Triệu Lãng tầng tầng lớp lớp, biến ảo đa dạng, không ngừng tạo ra phòng ngự và cạm bẫy.
Nhưng người mang mặt nạ xương chó dùng sức đè người mạnh mẽ lao tới.
Hắn ta gặp tường đá tung nát tường đá, đụng dây leo bứt đứt dây leo.
Hắn ta dựa vào tu vi, dùng thế áp chế không cho Triệu Lãng có một chút cơ hội.
Phương thức ứng đối này vô cùng cay độc, đặc biệt hắn ta còn đồng thời điều khiển hồn của ác khuyển bọc hậu giáp công, chặt đứt không gian chạy trốn của Triệu Lãng.
Đây là năng lực nắm chắc chiến cuộc chỉ những cường giả chém giết ở đường ranh sống chết trong thời gian dài mới có thể có được.
Đối mặt với đối thủ cạy độc như vậy, Triệu Lãng luôn duy trì sự tỉnh táo.
Nóng nảy cũng vô ích, sợ hãi càng vô ích.
Chỉ có tỉnh táo mới có thể tìm được cơ hội đảo ngược càng ngày càng nhỏ kia.
Áp lực do kẻ địch cường đại mang đến khiến y sử dụng toàn bộ sở học của mình đến cực hạn.
Y chưa từng phóng ra đạo thuật nhanh như vậy, chưa từng chuẩn xác và hoàn mỹ đến như vậy.
Vì y đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Chỉ cần y chậm một hơi hoặc sai một thức thì có thể sẽ phải chết.
Như vậy thì sẽ khiến cho toàn bộ chiến cục nơi Thành Vệ quân đóng quân sẽ sụp đổ.