Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 402: Lão già cổ hủ

Chương 402: Lão già cổ hủ


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thì ra cái loại nhiệt tình này là bởi vì lão ta coi hắn thành người thay mặt cho Trọng Huyền gia, tưởng rằng Trọng Huyền gia muốn quyên góp hạn mức lớn gì đó cho quận Nhật Chiếu, chuyện này đương nhiên cũng có nguyên do. Là mẫu quốc, phía Tề Quốc cũng đã cho lễ quan chuyên môn thực hiện tế lễ, cầu phúc cho Dương Quốc, đồng thời cũng đặc biệt sai một đội y tu đi hỗ trợ Dương Quốc.
Các nơi trên Tề Quốc cũng tự động quyên góp giúp đỡ Dương Quốc rất nhiều, nối liền không dứt.
Trên thực tế, khi Tứ Hải thương minh mua sắm vật tư, rất nhiều nơi nghe nói là dùng cứu trợ cho tình hình thiên tai của Dương Quốc thì toàn là nửa bán nửa cho, thậm chí là trực tiếp quyên tặng.
Cái này đều là nhờ vào quan hệ tốt đẹp trước giờ của hai nước, là lợi ích từ sự “trung thành và tận tâm” của Dương Quốc.
“Tề Quốc có chinh phạt, Dương Quốc không ai không theo. Tề Quốc có việc, Dương Quốc không ai không giúp đỡ.” Câu này xuất hiện ở trên quốc thư ngoại giao, rất nhiều người đều khắc sâu trong ký ức.
Rất nhiều người của Tề Quốc đều coi người Dương Quốc như người một nhà.
Theo lý thuyết, quận chủ quận Nhật Chiếu quan tâm đến những gì dân chúng được quyên góp cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng vấn đề ở chỗ, cho dù Trọng Huyền gia có muốn quyên góp vật tư cho quận Nhật Chiếu, cũng sẽ không qua tay của quận chủ quận Nhật Chiếu. Trực tiếp bàn giao cho Tứ Hải thương minh không thể nghi ngờ càng là lựa chọn làm cho người Tề Quốc yên tâm hơn.
Từ chỗ sâu trong cặp mắt già nua đục ngầu của quận chủ quận Nhật Chiếu kia, Khương Vọng chỉ nhìn thấy lòng lam sâu không thấy đáy!
Hắn cố nén khó chịu, nói: “Thật ra, lần này Khương mỗ đến đây là có mục đích khác.”
“Hả?” Quận chủ quận Nhật Chiếu lập tức dựa vào thành ghế, ánh mắt càng thêm u ám, nếp nhăn trên mặt cũng càng lúc càng sâu, không mặn không nhạt đáp:
“Không biết là chuyện quan trọng gì vậy? Lại có thể quan trọng hơn cả việc cứu tế ư?”
“Lần này Khương Vọng đến là để cho quận Nhật Chiếu tránh khỏi nguy cơ bị huỷ diệt!”
Giọng điệu Khương Vọng khiến cho người ta kinh ngạc: “Không biết đây có được tính là chuyện quan trọng không?”
Quận chủ quận Nhật Chiếu nở nụ cười không rõ hàm ý, đại khái là ông ta đã gặp qua nhiều tên nhóc nói chuyện giật gân: “Nguy cơ bị huỷ diệt là sao?”
“Quận chủ, ngài cũng biết ngọn nguồn tai họa bùng bổ đợt dịch hạch lần này rồi đúng không?”
“Đơn giản là do Gia Thành, Việt Thành, hai vị thành chủ lừa trên gạt dưới, bản quận đã gửi công văn đi răn dạy. Thành chủ Gia Thành đã bị nghĩa sĩ giết chết.”
Quận chủ quận Nhật Chiếu nói tới đây, liếc mắt nhìn Khương Vọng một cái, nói tiếp: “Thành chủ Việt Thành sau đó thế nào còn phải coi lại rồi nói, cần phải tra xét kỹ càng hơn.”
Khương Vọng quả thực không thể tin được, thành chủ Việt Thành bây giờ vậy mà còn vẫn được giữ chức! Hơn nữa lại chỉ bị quận gửi công văn răn dạy! Như vậy có khác gì với phạt ba chén rượu đâu chứ?
Hăn giết Tịch Mộ Nam, làm rõ tình trạng dịch hạch hiện nay ở Gia Thành, chẳng phải là như đang xen vào chuyện của người khác quá nhiều, làm thay việc của người khác quá nhiều rồi sao?
Ít nhất bây giờ quận chủ quận Nhật Chiếu nói ra những lời này, thái độ xa cách này cũng thực sự nói lên điều đó.
Đại ý còn không phải là “Nếu như không phải tới để quyên góp giúp đỡ, vậy thì sớm cút xa một chút, đừng cản trở chuyện của lão gia ta.”
Thế nhưng lúc này, Khương Vọng chỉ có thể làm bộ như nghe không rõ.
“Quận chủ đại nhân!” Hắn nói: “Lần dịch hạch này, chính là tai họa do Bạch Cốt Đạo gieo rắc, xác thực không phải là thiên tai, đúng là họa do người gây ra. Nhưng hoạ này phát triển tới hiện tại cũng là do thành chủ Gia Thành, thành chủ Việt Thành không làm tròn chức trách, Bạch Cốt Đạo chỉ là căn nguyên! Chuyện này, không biết quận chủ có biết hay không?”
Quận chủ quận Nhật Chiếu nghe đến đó, đã hoàn toàn không có hứng thú.
Lúc này, lão ta lập tức bưng chung trà lên, ra hiệu tiễn khách: “Trong quận có quy định, việc này không thuộc trách nhiệm của bản quận.”
“Hôm nay tình hình dịch bệnh bùng nổ tới loại tình trạng này, ngài là quận chủ quận Nhật Chiếu không chịu trách nhiệm về chuyện này, vậy thì là mẹ của ngài hay là ai chịu trách nhiệm đây?”
Khương Vọng rất muốn gác Trường Tương Tư lên cổ lão già này hỏi như vậy, nhưng hắn chỉ có thể nhẫn nại.
Không vì gì khác chỉ vì thực lự của hắn không đủ.
Quận chủ quận Nhật Chiếu nói sao cũng là người đứng đầu một quận, cho dù là thực lực hay địa vị, bây giờ Khương Vọng đều không thể rung chuyển được.
Hắn chỉ có thể thừa dịp lão già này còn chưa trực tiếp trở mặt, nắm chắc thời gian nói: “Dựa vào phong cách hành sự của Bạch Cốt Đạo, dịch hạch rất có thể chỉ mới bắt đầu, chắc chắn bọn chúng còn có động tác tiếp theo. Nếu ngài không bố trí kế hoạch ứng đối trước, đến lúc đó hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng nổi! Rất có thể khiến cho cả quận gặp nguy hiểm!”
“Ngược dòng tìm hiểu những ghi chép về Bạch Cốt Đạo trong lịch sử, nó xuất hiện sớm nhất là ở Trang Quốc. Ta lớn lên ở Trang Quốc, ta hiểu rất rõ về nó!”
Quận chủ quận Nhật Chiếu nghe vậy nhướng mày: “Ngươi thay mặt cho Trọng Huyền gia tới Dương Quốc, vậy mà bản thân ngươi lại là người của Trang Quốc sao?”
Khương Vọng hơi sững người, có chút không rõ trọng điểm của người này: “Ta thật sự là người Trang Quốc, cho nên ta càng hiểu rõ chỗ đáng sợ của Bạch Cốt Đạo hơn, bọn họ…”
Chẳng qua quận chủ quận Nhật Chiếu lập tức đứng dậy, không nói tiếng nào đã phẩy tay áo bỏ đi.
Mãi cho đến khi lão già này bước ra khỏi phòng tiếp khách, ngay cả đầu cũng không hề ngoái lại một lần, Khương Vọng mới có chút khiếp sợ nhận ra, hắn thế mà… lại bị kỳ thị!
Chỉ bởi vì hắn xuất thân từ một tiểu quốc hẻo lánh, cho nên quận chủ cao quý của Dương Quốc mới khinh thường không nói thêm câu nào với hắn.
Trọng Huyền Thắng xuất thân từ thế gia đỉnh cấp của Tề Quốc còn không kỳ thị hắn là người Trang Quốc. Hứa Thượng Càn xuất thân từ một trong bốn thư viện lớn nhất thiên hạ còn chưa từng kỳ thị hắn là người Trang Quốc.
Hắn rất muốn hỏi một câu, lão ta, một kẻ xuất thân từ một nước phụ thuộc, đến cả quyền tự chủ cũng không có, thì dựa vào cái gì mà kỳ thị hắn?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất