Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 521: "Huyền Không Tự?"

Chương 521: "Huyền Không Tự?"


Lão tăng mặt vàng chỉ nhìn chằm chằm hắn rồi nói: "Không phải đang như vậy hay sao? Ngươi phải làm đồ đệ của ta, ta phải làm sư phụ của ngươi.
Thật sự là ai có chí nấy"
Nói lung tung rối loạn cái gì vậy, câu "Ai có chí nấy" còn có thể giải thích như vậy sao!
Lão tăng này bản lĩnh khác không nói, chứ mổ xẻ lung tung thì đúng là khó gặp địch thủ.
Đánh cũng đánh không lại, trốn cũng trốn không thoát, nói đạo lý cũng nói không rõ được.
Khương Vọng đành phải nghiêm túc lên: "Vị đại sư này, trên đời này sao lại có đạo lý cưỡng ép thu đồ đệ?"
"Chỉ là hiện tại ngươi không muốn, nhưng về sau sẽ bằng lòng. Nếu về sau sẽ bằng lòng, sao lại có thể nói là cưỡng ép thu đồ đệ' kia chứ?"
"Vậy về sau lại nói đi, đại sư!"
Khổ Giác hòa thượng mang vẻ mặt sớm biết như thế, cười nói: "Ngươi xem, ngươi đã không kiên quyết với về sau như vậy. Điều này chứng minh cái gì?
Sự kiên quyết hiện tại của ngươi cũng chỉ là hư trương thanh thế, là không có ý nghĩa gì! Duyên sư đồ của chúng ta hẳn là do Phật Tổ định ra, tránh cũng tránh không được, không bằng sớm hoàn thành đi"
Khương Vọng cau mày mà hỏi: "Dù sao tu hành Phật môn cũng phải lục căn thanh tịnh đúng không?"
"Đúng là đạo lý này"
"Trong lòng ta có hận thì phải làm sao?"
"Tứ đại giai không!" Lão tăng mặt vàng nói.
"Không "không" được!"
Khương Vọng nói lời này vô cùng kiên quyết.
"Vậy về sau lại nói đi, đại sư!"
Khổ Giác hòa thượng mang vẻ mặt sớm biết như thế, cười nói: "Ngươi xem, ngươi đã không kiên quyết với về sau như vậy. Điều này chứng minh cái gì?
Sự kiên quyết hiện tại của ngươi cũng chỉ là hư trương thanh thế, là không có ý nghĩa gì! Duyên sư đồ của chúng ta hẳn là do Phật Tổ định ra, tránh cũng tránh không được, không bằng sớm hoàn thành đi"
Khương Vọng cau mày mà hỏi: "Dù sao tu hành Phật môn cũng phải lục căn thanh tịnh đúng không?"
"Đúng là đạo lý này"
"Trong lòng ta có hận thì phải làm sao?"
"Tứ đại giai không!" Lão tăng mặt vàng nói.
"Không "không" được!"
Khương Vọng nói lời này vô cùng kiên quyết.
Khổ Giác không khỏi thở dài: "Oan oan tương báo khi nào mới dứt?"
Khương Vọng lạnh nhạt đáp: "Giết sạch là dứt. Ta chết cũng cam lòng"
Hòa thượng này không phân rõ phải trái lắm, nhưng hắn thật sự không muốn bái sư mà không hiểu chuyện gì xảy ra như vậy. Phải biết là, danh phận sư đồ rất nặng, không phải nói chuyện một hôi rồi qua, mà là hai bên sư đồ đều phải chịu trách nhiệm, dùng theo cách nói Phật gia thì đây là dây dưa nhân quả! Cho dù đối phương xuất thân từ danh tông thiên hạ như Huyền Không Tự, cho dù đối phương cũng có thực lực dạy dỗ hắn, che chở cho hắn.
Nhưng đây là ngày đầu tiên hắn quen biết lão tăng mặt vàng này, vừa không biết người này, lại không biết tâm này, sao có khả năng cam tâm bái sư! Khương Vọng nói trong lòng có hận, chỉ là ăn ngay nói thật thôi, thật ra cũng không trông cậy vào có thể làm Khổ Giác hòa thượng từ bỏ, trong lòng hắn còn đang suy nghĩ cách thoát thân.
Nhưng làm hắn bất ngờ chính là, sau khi nghe thấy hắn trả lời như vậy, Khổ Giác đã trầm mặc thật lâu.
Cuối cùng lão chỉ than một tiếng: "Si nhi!
Lão xoay người một cái rồi biến mất khỏi nơi đó.
Khương Vọng chỉ chớp mắt một cái thì nơi đây đã trống trơn.
Hòa thượng này tới cũng khó hiểu mà đi cũng khó hiểu, thật sự khiến người ta không hiểu gì hết.
Khương Vọng trầm tư thật lâu, phỏng đoán mục đích của lão tăng mặt vàng này.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ nghĩ được ra một lý do, nếu Huyền Không Tự muốn được chia một chén canh sau đại chiến Dương vực kết thúc, trấn phủ sứ quận Nhật Chiếu là một lựa chọn không tôi.
Chẳng qua, hắn còn đang tranh thủ vị trí trấn phủ sứ. Không nói đến Cao Thiếu Lăng dựa lưng Tĩnh Hải Cao thị kia, mà một người mất nước như Hoàng Dĩ Hành có lẽ cũng sẽ không từ chối cái đùi to như Huyền Không Tự.
Vì sao cố tình đi tìm hắn?
Khổ Giác lão tăng đến rồi đi không một tiếng động, mãi đến khi Khương Vọng đi ra nhà ăn, Độc Cô Tiểu mới chú ý thấy động tĩnh rồi nghênh đón, thăm dò nhìn nhìn vào bên trong: "Lão gia, hòa thượng kia đâu?"
"Đi rồi" Khương Vọng thuận miệng dặn dò: "Đừng để lộ ra chuyện này"
Lúc này hòa thượng Huyền Không Tự xuất hiện ở trấn Thanh Dương, ý đồ không rõ, hắn không muốn để người ta có cách hiểu không tốt gì.
Độc Cô Tiểu lập tức thưa vâng.
Rời đi nơi này, Khương Vọng lập tức tự mình đi tìm Hướng Tiền.
Làm thuộc hạ có chiến lực mạnh nhất hiện giờ, sau khi ám sát Tống Quang xong, hắn còn chưa nói chuyện rõ ràng với Hướng Tiền.
Hắn trở thành Thanh Dương Trấn Nam là nhờ trách phạt chê khen của triều đình Tề Quốc, bản thân hắn cũng phải làm được thiện phạt rõ ràng.
Sắc trời bên ngoài đã lên cao, Hướng Tiền còn đang nằm dài ở đó.
Tuy dựa vào kiếm trận kia, có chiến lực cấp bậc Nội Phủ Cảnh cũng đủ cho y sống tự tại.
Nhưng đường đường là Phi Kiếm Tam Tuyệt Đỉnh trong thời đại Phi Kiếm, trừ đoạn thời gian đối kháng dịch hạch ra thì cả ngày không phải say rượu thì chính là ngủ say, thật sự cũng quá không có chí tiến thủ...
Khương Vọng gõ nhẹ hai cái, hắn xem như đã chào hỏi, sau đó trực tiếp đẩy cửa mà vào.
Lấy thực lực của Hướng Tiền, cho dù y đang ngủ say, cũng sẽ không xem nhẹ động tĩnh như thế này.
Y chỉ trở mình trên giường, quay lưng ra bên ngoài, bất mãn nói: "Ban ngày ban mặt mà quấy rối giấc ngủ của người khác!"
Khương Vọng không để ý tới oán giận của y, tự tìm vị trí rồi ngồi xuống, thuận miệng nói: "Hôm nay trong trấn có một lão hòa thượng của Huyền Không Tự đến, đòi chết đòi sống, một hai muốn thu ta làm đồ đệ. Hình như lão quen biết ngươi, còn nói ngươi là Tang Môn tỉnh gì đấy"
Tiếng oán giận của Hướng Tiền dừng lại.
"Huyền Không Tự?" Y không xoay người, nhưng tiếng nói đã xa xăm truyền tới.
"Huyền Không Tự"
Khương Vọng cho ra một câu trả lời khẳng định.
"Pháp hiệu của lão hòa thượng gọi là gì?"
"Khổ Giác"
"Rất mạnh?"
"Sâu không lường được"
"Vậy chắc là thật rồi" Hướng Tiền xoay người một cái rồi ngồi dậy: "Phương trượng hiện giờ của Huyền Không Tự là Khổ Mệnh đại sư, hòa thượng này cùng thế hệ với phương trượng!"
"Chữ lót của Huyền Không Tự là 'Độ Hành Định Chỉ Quan Ý Tâm, Bi Khổ Tịnh Không Giai Pháp Duyên; hiện giờ Huyền Không Tự thật sự đang được thế hệ chữ "Khổ" nắm quyền quản lý?
Y lẩm bẩm nói: "Tông môn cường đại có lịch sử lâu đời này, tất nhiên là có kiến thức"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất