Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 537: Khí thôn sơn hà

Chương 537: Khí thôn sơn hà


Trước tiên, Lý Long Xuyên ngay ngắn chắp tay thi lễ: "Lòng tốt của Trọng Huyền huynh và Khương huynh, Long Xuyên khắc sâu trong lòng!"
Rồi sau đó cũng dùng hai tay nhận lấy chiếc cung. Lần này đã không thể rời tay, ngay cả mắt cũng ngăn không được thỉnh thoảng lại lướt qua chiếc cung dù là đang nói chuyện với Khương Vọng và Hứa Tượng Cần.
"Được!" Thấy Lý Long Xuyên đã quyết đoán, Hứa Tượng Càn mới lên tiếng:
"Ta thấy ngươi cũng không còn tâm tư hoa xọa gì nữa rồi! Mới được bảo cung thì đi thử một chút!"
"Hoa xọa" là một trong những câu cửa miệng của giới quyền quý thế hệ thứ hai Lâm Truy, có vô số ý nghĩa.
Lý Long Xuyên nghe vậy cũng bị lay động, nhưng dù sao lần này là Khương Vọng làm chủ, thì phải xem hắn muốn thế nào.
Đương nhiên, Khương Vọng không đến mức phá đi hứng thú của người khác, cười nói: "Đang muốn thấy phong thái của Lý huynh!"
Ngay lập tức đi thanh toán, không ngờ ba người cứ ngồi vậy một lúc, uống ba ly trà, nghe một khúc nhạc. Thì giá tận 100 viên Đạo Nguyên Thạch!
Nên biết rằng lúc trước hắn đi làm công ở mỏ quặng của Hồ thị, tiền lương chỉ có 1 viên rưỡi Đạo Nguyên Thạch!
Khương Vọng nghĩ, trở về đòi hoàn trả cũng quá phiền phức, liền yêu cầu trực tiếp ký nợ với danh nghĩa Trọng Huyền Thắng. Cũng may tên tuổi Thanh Dương Trấn Nam vẫn còn có tác dụng, hoặc là nói từ một góc độ khác, phía Hồng Tụ Chiêu rất rõ ràng quan hệ giữa hắn và Trọng Huyền Thắng, không có ý kiến gì.
Trở lại phòng, Hứa Tượng Cân và Lý Long Xuyên đã ra ngoài đợi trước.
Thấy không có ai quan tâm hộp trữ vật đã trống không trên bàn, Khương Vọng tiện tay cầm lấy.
Giá cả gần 100 viên Vạn Nguyên Thạch đấy!
Loại gia tộc như Thạch Môn Lý thị này, đương nhiên là có phủ đệ của nhà mình ở Lâm Truy, là thay cho Thôi Thành Hầu phủ.
Cái tước vị Thôi Thành Hầu của Lý thị này cũng là thế tập võng thế (), chân chính được phong tước, đất phong ở Thạch Môn.
() Thế tập võng thế: giữ nguyên tước hiệu mà truyền đi mãi mãi.
Đương nhiên cũng không phải thật sự được phong tước toàn bộ quận, chỉ có ba thành ở quận này, nhưng mà đã nhiều năm như vậy, khi người đời nhắc tới Thạch Môn cũng chỉ biết có mỗi Lý thị.
Dựa vào uy vọng của Lý gia, nói là cả quận Thạch Môn này đều mang họ Lý cũng không có gì quá mức.
Hai chữ "Thôi Thành" trong Thôi Thành Hầu, đương nhiên là kỷ niệm công lao năm đó Khương thị phục quốc, tổ tiên Lý thị đã dùng mười mũi tên phá thành.
Nhiều năm như vậy, nhân tài của Lý thị xuất hiện lớp lớp, lúc đỉnh cao đã từng một cửa ba hầu tước, làm cho toàn phủ vẻ vang!
Nhưng mà chân chính có thể thế tập võng thế, chung quy chỉ có mỗi cái tước vị Thôi Thành Hầu này.
Bây giờ Trọng Huyền thị giống như mặt trời ban trưa, có Bác Vọng Hầu thế tập võng thế, cùng hầu tước của Trọng Huyền Trử Lương cũng là một cửa hai hầu. Nhưng cái chân chính trăm ngàn năm sau còn có thể nối tiếp tồn tại cũng chỉ có tước vị Bác Vọng Hầu thế tập võng thế. Trừ khi Trọng Huyền Trử Lương có thể tiếp tục lập nên công lao cái thế, để cho Trọng Huyền gia có thể tiếp tục đi tới cánh cửa hầu vị tiếp theo.
Nói đến Thôi Thành Hầu, người quen đọc sử sách không thể nào không nhớ tới "Cửu Phản Hầu". Vì kỷ niệm đại nghiệp phục quốc Cửu chiến Cửu phản của tổ tiên Trương thị, công huân tận lực mà chết, năm đó Tề võ đế Khương Vô Cửu đặc biệt truy phong vị kia thành Cửu Phản Hầu, cũng cho phép hậu nhân của Trương thị thế tập võng thế.
Phượng Tiên Trương thị cũng từng lừng lẫy một thời.
Đáng tiếc sau này đầu tiên là đứng sai vị trí trong trận chiến tranh đoạt, trực tiếp bị tước đi hai chữ "thế tập" lại giáng xuống thành Bá tước. Lúc sau lại ra thêm một tên tướng quân lâm chiến quỳ gối đầu hàng, đã đánh xuống vết nhơ cho cả Trương gia.
Bây giờ thanh thế của Thạch Môn vẫn như cũ không suy, mà Phượng Tiên Trương gần như đã không còn người nối dõi, khó tránh khỏi khiến cho người khác thổn thức.
Trương Vịnh kế thừa huyết mạch duy nhất của Trương gia vừa lộ ra tài hoa, đầu nhập vào dưới trướng Thập Nhất hoàng tử Khương Vô Khí, chắc hẳn cũng là muốn theo rồng lập công, mưu cầu chấn hưng gia tộc, ngược lại khiến cho không ít nhân vật của thế hệ trước nhìn chằm chằm.
Tề Võ đế Khương Vô Cửu chắc chắn là một bút nổi bật nhất trong lịch sử hoàng triều Khương thị.
Lúc Khương thị mất nước, ông ấy một thân một mình lấy thân phận hạt nhân lưu vong ở nước ngoài. Thế lực phản loạn ở trong nước trên thực tế đã hoàn thành đoạt quốc, cũng là lúc bắt đầu phong tước ban thưởng công lao, sâu sắc nhận định "Bị phản bội nhiều, tâm cũng khác đi!"
Rồi sau đó, ông ấy dựa vào tài ăn nói của bản thân thuyết phục mượn binh, chắp vá lung tung ra ba vạn nhân mã, lại trực tiếp chinh phạt phản loạn trong nước.
Trãi qua ba mươi bảy trận chiến lớn nhỏ, không có một lần bại trận, thành công hoàn thành phục quốc.
Ba mươi bảy trận chiến khôi phục xã tắc.
Trải qua truyền kỳ như thế, người đời đánh giá, đều nói độ khó còn hơn cả lập quốc.
Tề quốc cũng ở trên tay ông ấy, mới ổn định tư thế bá chủ, rồi sau đó cường thịnh tới nay.
Nay, Tề đế đều dùng một chữ "Vô" của Khương Vô Cửu để lấy tên cho con mình, từ đó cũng có thể ngầm thấy được hùng tâm mạnh mẽ, chưa chắc không có ý tự so với Võ Đế.
Không nói đến những thứ này.
Phủ Thôi Thành Hầu nằm ở đường lớn Xương Hoa, chính là nơi tụ tập của danh môn hàng đầu.
Lý gia nhiều thế hệ tướng môn, trong phủ đương nhiên có diễn võ trường.
Diễn võ trường được lát bằng gạch lát nền, có khắc trận văn, bình thường cho dù là giao thủ cấp bậc Đằng Long Cảnh cũng không hề bị tổn hại chút nào.
Lý Long Xuyên có được Khâu Sơn Cung, định thử dây cung, đâu phải chỉ đơn giản là bắn suông nên muốn tìm cường giả đồng cấp giao thủ, cũng may không cần phải tìm đâu xa, đã có Hứa Tượng Càn gần ngay trước mắt.
Không nói đến Khương Vọng vào phủ Thôi Thành Hầu đã được mở rộng tầm mắt thế nào.
Chỉ nói đến, trên diễn võ trường, Hứa Tượng Càn thấy Lý Long Xuyên nóng lòng muốn thử, lập tức rụt đầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất