Chương 79: Phúc Thạch Chi Quyền! Nghịch chuyển công thủ!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Toàn bộ diễn võ trường bị chia ra thành ba sân bãi chiến đấu, giữa các đường ranh giới có chừa ra một khoảng để chia cách.
Tu giả đến từ Quận đạo viện là trọng tài chính, hai giáo viên của Đạo Viện thành Phong Lâm làm phó trọng tài. Loại chuyện chiến đấu này rất đơn giản, người ngã xuống chính là kẻ thua, cho nên không cần lo lắng trọng tài có thiên vị. Trên thực tế, tác dụng chủ yếu của trọng tài chính là tránh cho tu sĩ trẻ tuổi không kiểm soát được, xuất hiện thương vong.
Đối thủ của Khương Vọng đến từ thành Tam Sơn.
Người này có thân hình thấp bé, nhưng chắc nịch, mặc trang phục đấu võ bó sát, cơ bắp nặng nề như đá khối.
Hai bên hành đạo lễ, phân biệt đứng vững.
Trọng tài vừa ra lệnh, Khương Vọng liền rút kiếm mà ra!
Người như rồng lên, kiếm xuyên sao trời.
Ngay khi tu giả thành Tam Sơn kia bấm ngón tay, đọc pháp quyết được một nửa, Khương Vọng đã đâm kiếm đến gần.
Quả quyết, nhanh chóng.
Trong số những thủ đoạn chiến đấu trước siêu phàm, kiếm quyết Tử Khí Đông Lai gần như chiếm ưu thế áp đảo.
Trong cuộc tuyển chọn nội bộ của Đạo Viện thành Phong Lâm trước đó, hắn đã lấy chiêu số như thế này đánh bại Phương Hạc Linh, bây giờ chuyện xưa cũng gần như đang tái diễn.
Nhưng điều khiến Khương Vọng và người xem ngoài ý muốn là tu giả thành Tam Sơn lại không tránh đi!
Gã thậm chí không nhúc nhích, con mắt nhìn thẳng vào kiếm mà Khương Vọng đâm tới. Tay của gã vẫn vững vàng bấm quyết, đạo quyết của gã đã thành hình ngay dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Dưới loại tình huống này, hoặc là gã vứt bỏ, quyết tâm tránh né, hoặc là trực tiếp nhận thua. Nhưng với tốc độ Khương Vọng đã biểu hiện, sau khi gã tránh đi thì chắc chắn không có cơ hội để sử dụng môn đạo thuật tiếp theo.
Vậy nên gã đưa ra lựa chọn hoàn toàn khác biệt với Phương Hạc Linh!
Nguyên khí hệ Thổ điên cuồng tụ lại, Khương Vọng cảm thấy có một luồng lực lượng trào lên từ lòng đất, đương nhiên hắn biết đó là cái gì.
Hắn có đủ tự tin dùng một kiếm đâm xuyên trái tim đối thủ trước khi gai nhọn bằng đất đâm đến, nhưng hai chân hắn chắc chắn sẽ bị gai nhọn phá đất lên kia lên xuyên thủng.
Lấy tổn thương đổi chết, hắn vẫn thắng. Nhưng hắn không muốn thắng như thế.
Khương Vọng xoay trường kiếm, vừa chạm vào gai đất nổi lên dưới chân liền tách ra, mà cả người liền dựa thế đảo ngược về, trở lại chỗ cũ.
Lúc này gai đất bén nhọn lít nha lít nhít mới phủ kín xung quanh tu giả thành Tam Sơn kia.
Tu giả đến từ thành Tam Sơn, cái tên bị người khác miệt thị là sơn man, gã vừa mới thắng được bước ngoặt cho tính mệnh của mình.
Gã lập tức đá liên tục vài cái, đá gãy gai đất trước mặt rồi đá bay chúng. Gai đất như lao, liên tiếp rít lên đánh úp về phía Khương Vọng.
Mà tu giả đến từ thành Tam Sơn này cũng theo sau gai đất, phát động công kích hướng về Khương Vọng.
Trong ánh mắt khẩn trương của Khương An An, Khương Vọng di chuyển như gió, nhẹ nhàng đánh bật gai đất bay tới, không bị tổn hại dù chỉ là một cọng tóc.
Mà tu giả thành Tam Sơn cũng đã đến gần.
Thân thể thấp bé chắc nịch của gã nhảy lên thật cao, nắm đấm của gã dần dần ngưng thành đá, bành trướng thành một quyền to lớn như ngọn núi.
Phúc Thạch Chi Quyền!
Nghịch chuyển công thủ!
Không thể đón đỡ. Khương Vọng nâng kiếm trước mặt, dùng mặt kiếm va chạm với thạch quyền, muốn dựa thế bay xa, lại tìm cơ hội chiến đấu.
Cho dù thế nào, đạo nguyên của tu giả mới đặt nền móng cũng có hạn, căn bản không thể thi triển quá nhiều đạo thuật. Chỉ cần kéo dài thời gian, với kiếm thuật của hắn thì chính là thế cục tất thắng.
Nhưng thạch quyền kia bỗng nhiên xoay chuyển, bắt lấy kiếm trong tay Khương Vọng, bóp nát!
Bản thân Phúc Thạch Chi Quyền chỉ là đạo thuật bậc Đinh thượng phẩm. Mặc dù Khương Vọng không nắm giữ, nhưng cũng rất quen thuộc. Hắn chưa từng nghĩ đến môn đạo thuật này lại có biến hóa linh động như thế!
Dưới tình huống khẩn cấp, Khương Vọng vứt thanh kiếm đi, hai tay ôm lấy thạch quyền bóp nát trường kiếm kia, dùng sức xoay tròn.
Lực lượng mạnh mẽ của thân thể mà Tứ Linh Luyện Thể Quyết mang tới xuyên mạnh vào, theo lực xoáy, đá vụn bay tán loạn.
Mũi chân Khương Vọng chĩa xuống đất, cả người ngửa về sau nhanh chóng thối lui. Đồng thời hắn cũng né tránh được thạch quyền đột nhiên nổ tung kia!
Ngay khi Khương Vọng phá hư thạch quyền, tu sĩ thành Tam Sơn dứt khoát trực tiếp dẫn bạo, dùng một loại thủ đoạn công kích khác. Nhưng gã không ngờ Khương Vọng lại có phản ứng nhanh nhạy đến thế, vẫn tránh được ngay lập tức.
Thạch quyền nổ tung không phải không có ảnh hưởng đối với gã, mặc dù dụng tâm khống chế nhưng toàn bộ cánh tay phải của gã vẫn bị thương tích dày đặc, máu me đầm đìa.
Nhưng gã dường như không cảm nhận được đau đớn, vẫn chỉ im lặng, trực tiếp đuổi theo Khương Vọng.
Gã không tiếp tục bấm đạo quyết, cũng không kịp vận dụng đạo thuật. Hay nói cách khác, gã nhận thức được đạo thuật gã đang nắm giữ hiện tại, không thể đánh bại đối thủ.
Như vậy, liền dùng thử thể phách gã trèo đèo lội suối, dùng thử quyền cước gã chém giết sư hổ một lần.
Nâng trỏ, lên gối, đụng đầu!
Khương Vọng căn bản không có cách kéo dài khoảng cách thêm nữa, kiếm của hắn cũng không còn, một thân kiếm thuật không thể phát huy.
Quyền đánh, chân đá, vai đụng!
Hai người bắt đầu vật lộn sát người!
Giữa một tấc vuông, kịch liệt nhất, trực tiếp nhất, điên cuồng nhất!
Trong số người xem có không ít võ giả phàm tục biết mấy kỹ năng, thấy cảnh này đều sôi trào lên!
Giữa võ giả, vật lộn sát người không thể nghi ngờ là thử thách phản ứng cơ bản nhất, xác minh bản lĩnh quyền thuật nhất.
Tu giả thành Tam Sơn từ nhỏ đã vượt núi như đất bằng, đọ sức với sư tử, giết hổ, đương nhiên không tầm thường. Mặc dù vật lộn sát người là một nước đi hiểm của gã, nhưng cũng có mấy phần chắc chắn.
Nhưng Tứ Linh Luyện Thể Quyết mà Khương Vọng tu luyện, chính là công pháp độc truyền của binh gia, được Diễn Đạo Đài của Thái Hư Huyễn Cảnh bổ sung mà thành. Trong giai đoạn hiện nay, nó là pháp môn luyện thể hạng nhất.
Một thân cơ bắp của Khương Vọng, dù không thể nói mạnh hơn sắt thép, nhưng cũng chênh lệch không xa. Khí huyết bàng bạc ẩn giấu trong mỗi một khối cơ bắp, ngày thường chưa từng thấy uy năng, nhưng đến trường hợp như hôm nay, liền bộc phát ra sự mạnh mẽ trước giờ chưa từng gặp!