Chương 177. Yêu Ma Vu Dã
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai người họ hiện giờ thống khổ vô cùng.
Hắc vụ này cực kỳ khó chơi, dường như không có lực, pháp khí đánh vào căn bản cũng vô dụng, nhưng bọn họ vừa chạm vào thần hồn liền bất ổn.
- Không thể tiếp tục dây dưa nữa!
Nhạc Kiếm Ly nhanh chóng khởi động pháp quyết trong tay, thần quang của thanh trường kiếm bay vút lên, thoát khỏi hắc vụ, hướng thẳng về phía không trung.
Nó nhanh chóng phát triển trong không khí, cuối cùng trở thành một thanh kiếm khổng lồ.
- Đốt!
Cự Kiếm cuốn theo thần quang, trực tiếp nện vào bên trên cốt thủ, trực tiếp chém hắc vụ tản ra.
Vu Dã sững sờ.
Không ngờ Kim Đan cảnh lại có thể phá vỡ đạo pháp của hắn ta!
Mà bên kia, thần quang trong tay Lâm Lang Nguyệt gắng gượng diệt sạch Hắc Cự Mãng.
- Ha ha, có thú vị, không hổ danh là hai người đứng đầu bảng Thiên Kiêu, kỹ năng thực sự tốt đó.
Vu Dã vung tay lên, màn hắc vụ vô biên tuôn ra từ ống tay áo của hắn ta, gần như bao trùm toàn bộ thiên địa.
Vô số đôi mắt đỏ rực sáng lên trong màn sương đen, những tiếng hú kinh hoàng phát ra, dường như ẩn chứa vô số ác quỷ!
Điên cuồng lao về phía bọn họ!
Lâm Lang Nguyệt khẽ mở miệng thở ra mùi đàn hương, lẩm nhẩm nói ra, quanh thân có một đạo quang cầu sáng lên, ngăn cách hắc cụ ở bên ngoài.
Mà trong lớp hắc vụ tràn ngập những bóng ma ác quỷ, điên cuồng xé nát vòng phòng ngự, tạo ra những tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi này, hai người bọn họ không khỏi rùng mình một cái!
Rắc rắc!
Với một tiếng vang nhẹ nhàng, trong vòng bảo hộ xuất hiện một vết nứt.
Sắc mặt Lâm Lang Nguyệt tái mép:
- Không được, như vậy sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa!
Nhạc Kiếm Ly nói:
- Ta giúp ngươi tranh thủ thời gian, ngươi mau nghĩ cách Nhiên Huyết đào tẩu khỏi đây đi!
Nàng ta chỉ có tu vi Kim Đan cảnh, cho dù có Nhiên Huyết cũng không thể thoát được.
Nhưng Lâm Lang Nguyệt hẳn sẽ có cơ hội.
Lâm Lang Nguyệt lắc đầu:
- Vô dụng, chúng ta đã bị thần thức của hắn ta khóa lại. Huống hồ chúng ta còn đi cùng nhau, đương nhiên phải trở về cùng nhau.
- Vậy bao giờ phải làm sao đây?
Nhạc Kiếm Ly lặng lẽ cầm ngọc bội trong tay.
Đó là Lý Nhiên đưa cho nàng ta, để cho nàng ta bóp nát trong lúc nguy hiểm, như vậy hắn có thể cảm nhận được.
Thế nhưng Nhạc Kiếm Ly lại do dự một hồi, rồi lại cất ngọc bội đi.
Không thể để cho Lý Nhiên tới đây.
Cho dù Lý Nhiên có mạnh tới cỡ nào đi chăng nữa, cũng chỉ có thể so sánh với người cùng cấp, mà Vu Dã lại là cường giả Phân Thân, chênh lệch cả một đại cảnh giới!
Hơn nữa, còn có một Bạch Tương Dạ không xuất thủ.
Nàng ta không thể để cho Lý Nhiên liều mạng cứu mình!
Rắc rắc!
Một âm thanh chói tai vang lên.
Lâm Lang Nguyệt đã dùng hết toàn bộ linh lực của mình, nhưng cũng không thể chống lại sự xâm lược của hắc vụ.
Vòng bảo hộ gần như tan vỡ hoàn toàn!
…
Bên kia.
Lý Nhiên và đám người đang đi về phía trước rừng rậm.
Nếu như gặp phải Yêu Thú thì hắn trực tiếp dùng thương chém, vì vậy tốc độ tiến lên rất nhanh.
Mà Tần Như Yên thì đảm nhiệm hoạt động làm cổ động viên.
- Cây thương của Lý Thánh Tử thật tuyệt quá!
- Cây thương của Lý Thánh Tử dài bao nhiêu vậy? Nhìn như vậy có tới hai thước không!
- Thương nhanh quá! Không hổ là một nam nhân theo đuổi tốc độ!
Lý Nhiên:
- …
Lý Nhiên hận không thể khâu miệng Tần Như Yên lại.
Vì để cho nàng ta câm miệng lại, hắn dứt khoát thu Vân Linh Thương lại.
Lão Tử không cần còn không được sao!
Kết quả là, đối phương lại bắt đầu tấn công cơ thể của hắn một lần nữa.
- Lý Thánh Tử, thân hình của ngươi thật tuyệt!
- Ngươi có thể bóp cổ ta một cái không? Ta muốn cảm nhận một chút lực cánh tay của ngươi!
- ...
Lý Nhiên lắc đầu bất lực:
- Tần Thánh Nữ, chúng ta bình thường hơn một chút được không?
Tần Như Yên cười:
- Lý Thánh Tử đừng quên ta là Yêu Nữ Hợp Hoan Tông, bình thường chính là như thế này, nếu không làm sao xứng đáng với danh Yêu Nữ này?
Lý Nhiên cau mày:
- Ai nói như vậy?
- Hả?
Tần Như Yên sửng sốt:
- Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, không phải Hợp Hoan Tông đồng dạng với phóng túng trụy lạc sao?
Lý Nhiên nhún vai:
- Nhưng ta lại không nghĩ như vậy.
- Chính Đạo thì nhất định là người tốt sao? Ta đã nhìn thấy vô số kẻ phá hoại Chính Đạo. Tương tự như vậy, Yêu Nữ Hợp Hoan Tông nhất thiết phải phóng đãng sao? Ta thấy không phải như vậy.
- Con người đều rất phức tạp. Có người nghĩ ta là ma đầu, có người lại nghĩ ta là anh hùng, có người ghét ta đến tận xương tủy, cũng có người yêu ta như cả sinh mệnh.
- Điều quan trọng nhất không phải là người khác nghĩ gì, mà ngươi cần biết mình là ai.
Lý Nhiên không nói đạo lý gì to tát, giọng điệu phảng phất như đang nói chuyện bình thường.
Nhưng Tần Như Yên lại ngẩn người ra.
Nàng ta sững sờ nhìn Lý Nhiên, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng rực rỡ, giống như có thứ gì đó được thắp sáng.
Sau một hồi im lặng, nàn ta thì thầm nói:
- Trong mắt Lý Thánh Tủ, ta là loại người như thế nào?
- Ta không rõ ngươi là ai.
Lý Nhiên nghiêm túc nhìn nàng ta:
- Nhưng ta biết ngươi là một kẻ có bệnh.
- Có bệnh?
Tần Như Yên có chút nghi hoặc.
- Không sai.