Chương 313. Song Đế hội tụ, Liễu Tầm Hoan chấn động!
Hồng quang trong tay lão ta dâng lên, hung hăng đánh về phía Lý Nhiên.
- Cẩn thận!
Tần Như Yên hốt hoảng hô lên một tiếng, đứng dậy muốn đi ngăn trở một chưởng này.
Nhưng động tác của nàng ta quá chậm, vừa mới đứng lên thì hồng quang đã đến sát chóp mũi của Lý Nhiên.
Trong mắt nàng ta tràn ngập sự tuyệt vọng.
Ngay vào khoảnh khắc này, không khí đột nhiên ngừng lại.
Thân thể Hoan Hỉ lão tổ cũng dừng lại, sắc mặt hoảng sợ, không hề nhúc nhích giống như một bức tượng.
Linh lực toàn thân đều bị phong tỏa, dùng hết toàn lực cũng không thể di chuyển được!
Lý Nhiên xoa xoa mũi, bất đắc dĩ nói:
- Cần phải để ta mạo hiểm như vậy không? Suýt chút nữa ta đã bị đập chết rồi!
Một giọng nói lạnh nhạt hờ hững vang lên.
- Không đập chết ngươi đúng là đáng tiếc.
- ...
Chỉ thấy một bóng dáng uyển chuyển đột nhiên hiện lên, chậm rãi ngồi xuống chỗ trống bên cạnh.
Nàng ta mặc đạo bào màu trắng, trên mặt đeo khăn che, người rõ ràng ngồi ở đây nhưng lại giống như cách vạn năm ánh sáng xa xôi vậy.
Hoan Hỉ lão tổ nhìn một cái, kết quả là sợ đến mức suýt nữa thì hồn phi phách tán.
- Dịch, Dịch, Dịch Thanh Lam?
Lý Nhiên cười híp mắt nhìn lão ta.
- Ngươi thật sự cho rằng là ngươi tìm được chúng ta sao? Nhưng thật ra là ta tìm được ngươi! Ngu ngốc!
Hoan Hỉ lão tổ mờ mịt.
Đây là tình huống gì?
Rõ ràng là lão ta vẫn luôn khống chế toàn cục, Lý Nhiên và Tần Như Yên như cá nằm trên thớt, căn bản không thể tạo nên chút sóng gió gì.
Lão ta vẫn còn đang ở trên cao nhìn xuống, hưởng thụ dáng vẻ sợ hãi của đối phương.
Kết quả lại phát hiện ra, mình mới là con cá nằm trên thớt kia.
Nhìn về phía thân hình kia.
Lão ta nuốt một ngụm nước miếng, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Đạo bào màu trắng, khe che mặt màu trắng, cảm giác xa cách như sao trời, khí chất băng thanh ngọc khiết hờ hững lạnh lùng, hơn nữa trong mắt còn có năng lực giam cầm của Độ Kiếp đỉnh phong.
Đúng là Dịch Thanh lam.
Nhưng tại sao nàng ta lại tới đây?
Đây chính là Thiên Xu Thần Nữ, Bạch Vân Phong chi chủ, cự bá trong cự bá, đại năng trong đại năng!
Đến cả Liễu Tầm Hoan nhìn thấy cũng phải chạy trốn!
Sao lại có thể vì một nhân vật nhỏ bé như lão ta mà cố ý xuống núi?
Trong đầu Hoan Hỉ lão tổ có rất nhiều câu hỏi.
Lão ta cố gắng bình phục tinh thần, run giọng nói:
- Dịch đạo trưởng, ta và ngươi không thù không oán, sao đột nhiên lại ra tay với ta?
Dịch Thanh Lam yên lặng ngồi đó, chưa từng nhìn lão ta lấy một cái.
Hoan Hỉ lão tổ vẫn còn đang ở tư thế xuất thủ, mồ hôi lạnh chảy từ trên trán xuống.
- Dịch đạo trưởng, đây là chuyện nội bộ của Hợp Hoan Tông, Thiên Xu Viện không nên nhúng tay vào.
Dịch Thanh Lam vẫn ngoảnh mặt làm ngơ như cũ.
Hoan Hỉ lão tổ càng luống cuống hơn.
Lão ta ngoài mạnh trong yếu nói:
- Ta là đại trưởng lão của Hợp Hoan Tông, ngồi đối diện với ta là Thánh Nữ tông môn ta và U La Điện Thánh Tử, chẳng lẽ ngươi muốn trở thành kẻ địch của toàn bộ Ma Đạo sao?
- Ha ha.
Lý Nhiên bật cười, quay đầu nói với Dịch Thanh Lam.
- Dịch đạo trưởng, gia hỏa này còn lấy thân phận của ta ra uy hiếp ngươi?
Cuối cùng Dịch Thanh Lam cũng mở miệng, lạnh lùng nói:
- Ngu xuẩn.
Hoan Hỉ lão tổ:
- ...
Lý nhiên lắc đầu nói:
- Nói ngươi ngu xuẩn thì ngươi thật đúng là ngu xuẩn, bây giờ còn chưa nhìn ra bọn ta là một phe à?
Trong mắt Dịch Thanh Lam hiện một chút không tự nhiên, nhịn không được truyền âm nói:
- Này, ai cùng một phe với ngươi?
Lý Nhiên nhíu mày, truyền âm lại:
- Ngươi mặc quần áo vào đã không nhận người rồi à?
- Câm miệng!
- Được.
Hoan Hỉ lão tổ nhìn hai người, trong đầu rất hỗn loạn.
Chưởng môn đại tông Chính Đạo lại cùng một phe với Ma Đạo Thánh Tử?
Điều này quá vớ vẩn rồi!
Nhưng sự thật đã hiện ra trước mặt, lão ta không thể không tin.
Tần Như Yên vẻ mặt mờ mịt.
Viền mắt nàng ta còn phiếm hồng, vệt nước mắt vẫn còn đọng lại trên mặt.
Ban đầu vốn dĩ đã sẵn sàng phải chết rồi, kết quả là đột nhiên xuất hiện một Dịch Thanh Lam đến cứu bọn họ?
Nàng ta nghi ngờ hỏi:
- Lý Thánh Tử, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Lý Nhiên lắc đầu cười.
- Nếu thật sự đi theo ngươi thì chỉ sợ không biết ta sẽ chết như thế nào, may mà ta đã có chuẩn bị trước.
Từ nhỏ Tần Như Yên lớn lên trong Ma Môn, đã quen đấu đá với nhau nhưng cũng chính vì vậy nàng ta mới đánh giá thấp sự quyết tâm của Hoan Hỉ lão tổ.
Không ngờ đối phương còn muốn đập nồi dìm thuyền, tự mình ra tay.
Nhưng Lý Nhiên thì khác.
Sau khi hắn nghe xong toàn bộ sự việc thì lập tức tin chắc Hoan Hỉ lão tổ sẽ không từ bỏ ý đồ.
Hơn nữa vì đề phòng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn lần nữa, rất có thể lão ta sẽ tự ra tay.
Cho nên trước giờ hắn vẫn luôn liên lạc với Dịch Thanh Lam, nói cho nàng ta biết vị trí của mình.
Vừa rồi thấy Hoan Hỉ lão tổ định ra tay, hắn cũng đã kết nối hồng tuyến…
- Có người bảo vệ đúng là thoải mái!