Chương 322. Dịch đạo trưởng đáng yêu quá mức rồi đấy (2)
Lý Nhiên nói, rất nghiêm túc.
- Cẩn thận có người xấu có ý đồ gì không tốt với ngươi đấy.
- Nói vớ vẩn…
Mặt Dịch Thanh Lam đỏ bừng, trợn mắt lên lườm hắn một cái, nói với giọng không được vui lắm.
- Trên đời còn ai xấu xa hơn ngươi à?
Cái vẻ giận hờn đó khiến nhịp tim hắn lại tăng tốc.
Lý Nhiên âm thầm đứng lên, mở cửa sổ ra để gió lạnh thổi vào.
Dịch Thanh Lam lấy làm lạ.
- Ngươi đang làm gì thế?
Lý Nhiên không nghoảnh đầu lại.
- Ta cần bình tĩnh lại, nếu không chắc chắn là tối nay sẽ không ngủ được.
Vốn dĩ hắn đã bị Tần Như Yên chọc cho rồi, cộng thêm Dịch Thanh Lam nữa, đúng là nóng máu, cảm giác đầu óc cứ quay vòng vòng.
Dịch Thanh Lam quay đàu qua, lẩm bẩm.
- Tên này đang nghĩ cái gì thế?
Nhưng mà khóe miệng nàng vẫn hơi cong lên, như là có hơi đắc ý vậy.
Từ trước đến nay khi ở trước mặt Lý Nhiên nàng luôn chiếm thế hạ phong, cuối cùng hôm nay cũng hòa nhau rồi.
Đến tận giờ tý, Lý Nhiên mới ngủ được. Dịch Thanh Lam ngồi bên cửa sổ nhìn bầu trời, trăng rất sáng, rất ít sao, bên tai là tiếng thở đều đều của hắn. Trong lòng nàng ta thấy bình yên vô cùng.
- Cứ như vậy, hình như cũng rất tuyệt.
Gió đêm khẽ thổi qua làn tóc, lòng nàng ta thanh thản hơn bao giờ hết.
Trong lòng Dịch Thanh Lam tự dưng nảy ra một ý muốn rất kỳ lạ.
- Nếu Lý Nhiên là đồ đệ của bần đạo thì tốt quá. Như vậy thì có thể nhìn thấy hắn thường xuyên rồi.
Dịch Thanh Lam hoàn hồn lại, lắc đầu thật mạnh.
- Sao bần đạo lại nghĩ đến hắn cơ chứ? Hắn sắp làm bần đạo tức chết rồi.
- Hơn nữa Thiên Xu Viện sao có thể nhận đệ tử nam được.
- Bần đạo đúng là điên rồi.
Dịch Thanh Lam hít một hơi thật sâu, ngồi khoanh chân lại, định ngồi suy nghĩ để đẩy xa tạp niệm.
Thế nhưng cho dù làm cách nào thì nàng ta cũng không tập trung nổi. Lúc này nàng ta nghĩ đến điều gì đó, quay sang nhìn chỗ giường bên cạnh.
Thấy Lý Nhiên đang nằm ở bên trong cùng, ở ngoài còn một chỗ rất rộng, như là để dành cho nàng ta vậy.
Dịch Thanh Lam do dự một lúc rồi mới đi đến bên giường.
- Bần đạo ngồi thiền ở đây thôi chắc cũng không có vấn đề gì nhỉ.
Nàng ta do dự mất một hồi lâu rồi mới dè dặt ngồi xuống, chỉ sợ làm ảnh hưởng đến Lý Nhiên.
Sắc mặt nàng ta căng thẳng vô cùng, mặt đỏ như phát sốt vậy.
Nói ra thì cũng đúng thật là, ngồi trên đệm thế này, chỉ một lát thôi đã tập trung được rồi.
Đạo tâm lưu chuyển, không hề ngưng đọng chút nào.
- Lạ thật đấy, lẽ nào tên này có ma lực gì sao?
Khi Dịch Thanh Lam đang thắc mắc như vậy thì người nàng ta cứng ngắc lại. Nàng ta từ từ mở mắt ra, từ từ cúi đầu xuống nhìn.
Nàng ta thấy Lý Nhiên đã lật người qua, đầu tựa lên đùi nàng ta, hai tay ôm lấy eo nàng ta.
Hắn ngủ ngon kinh khủng.
Đạo tâm vừa mới ổn định bị phá vỡ ngay lập tức.
Mặt Dịch Thanh Lam nóng bừng lên, nghiến răng nghiến lợi.
- Tên này cố tình đấy à?
Vô Tướng Sơn.
Liễu Tầm Hoan ngồi trên ghế, sắc mặt hắn ta cực kỳ khó coi.
- Dịch Thanh Lam ức hiếp người quá đáng rồi đấy.
Rõ ràng đã giết hết người rồi mà còn đòi hắn ta phải nói cho ra lẽ với Lý Nhiên.
Hắn ta không thấy tiếc đống đan dược là linh bảo… được rồi, hắn cũng thấy hơi tiếc. Đặc biệt là chiếc Sơn Hà Phiến kia.
Tuy rằng uy lực của nó không mạnh lắm thế nhưng đặc điểm của nó là rất tiêu sái, rất ngầu.
Nhớ năm đó hắn ta mặc một bộ y phục màu trắng, trên tay cầm một chiếc quạt thôi mà đã khiến bao nhiêu thiếu nữ phải điêu đứng? Kết quả là lại đành phải mang đi tặng như vậy.
Cũng không còn cách nào khác. Nhìn thái độ của Dịch Thanh Lam, nếu không lấy ra món đồ gì đó thì chắc chắn nàng ta sẽ không thả hắn ta đi đâu.
Nàng ta với Lý Nhiên là thế nào vậy?
Liễu Tầm Hoan bóp cằm, rơi vào trầm tư.
Lâm Lang Nguyệt và Lý Nhiên là đối thủ, Dịch Thanh Lam và Lãnh Vô Yên cũng không hòa hợp gì cho kham, hai người này, nghĩ thế nào cũng không thấy liên quan gì đến nhau cả.
Thế nhưng Bạch Vân Phong mà Trần Ôn Đạo cũng chẳng lên được, một Nguyên Anh như Lý Nhiên mà lại trở thành khách quý Lục Nhất Linh được sao?
Chuyện này nghe vô lý quá.
Hơn nữa nghe giọng điệu của Dịch Thanh Lam, hình như nàng ta không hề quan tâm sự khác biệt giữa chính phái và tà phái, bênh Lý Nhiên chằm chặp.
Liễu Tầm Hoàn khẽ thở dài.
- Đó là nữ nhân có thể sánh vai với Lãnh Vô Yên đấy.
Tuy rằng mọi người đều là Đế Cấp thế nhưng đẳng cấp giữa họ thì lại khác nhau.
Trong Ma Đạo Tứ Tông, cường giả mạnh nhất được mọi người công nhận chính là Lãnh Vô Yên.
Thứ hai là lão biến thái đã gặp trong Sát Sinh Ngục, sau đó là chưởng môn Âm Thi Đạo Cơ Trầm Uyên, thực lực của Liễu Tầm Hoan bị xếp sau cùng.
Cũng không phải do hắn ta yếu quá, chuyện này còn liên quan đến công pháp nữa.
Nếu so sánh với ba tông khác, Hợp Hoan Chi Đạo không hợp để giết chóc. Còn trong Chính Đạo Tứ Tông, có rất nhiều người thấy Trần Ôn Đạo là người mạnh nhất.