Chương 325. Quà của Dịch Thanh Lam (2)
Đôi má đỏ che đi khuôn mặt xinh đẹp và trắng trẻo của nàng ta, đến chiếc cổ mảnh mai cũng lấm tấm ửng hồng, lúc này tim nàng ta như muốn nhảy ra ngoài.
Vô Tình Đại Đạo, Minh Minh Thiên Cơ vào giờ khắc này đều không còn tồn tại nữa.
Nàng ta ôm ngực, đôi mắt mờ sương.
- Kẻ đáng ghét ngươi muốn có được sinh mệnh của bần đạo ư?
Lúc này Lý Nhiên cũng dò hỏi.
- Nếu Dịch đạo trưởng được lựa chọn một lần nữa thì vẫn sẽ tiếp nhận sợi hồng tuyến kia chứ?
Dịch Thanh Lam nghiêng đầu qua nơi khác, cắn chặt môi với hàm răng ngọc của mình.
Một lát sau, chỉ nghe thấy tiếng thì thầm hờn giận của nàng ta.
- Nếu như lựa chọn lại, bần đạo nhất định sẽ giết chết tên tiểu tặc ngươi!
Lý Nhiên nhếch mép một cái.
- Không đến mức đấy chứ?
- Hừm!
Đôi mắt Dịch Thanh Lam có vẻ phẫn uất.
Ban đầu nàng ta bảo vệ Lý Nhiên chỉ vì Tiên Lộ của Lâm Lang Nguyệt, nhưng không ngờ rằng lại để bản thân rơi vào đấy!
- Sớm biết được điều này, đáng lẽ ta nên giết hắn bằng một thanh gươm rồi.
Nàng ta nhỏ giọng lẩm bẩm, nhưng ánh sáng trong đáy mắt lóe lên làm gì có nửa phần sát khí nào đâu?
Dịch Thanh Lam lấy lại một phần sức lực, nhìn y phục đạo sĩ xộc xệch trên người, khuôn mặt xinh xắn có chút nóng bừng.
Nàng ta vội vàng rời giường, đi tới bên cửa sổ và ngồi xuống.
Lý Nhiên ngược lại lơ đễnh, hắn đứng dậy hoạt động gân cốt một chút, thoải mái thở dài một tiếng.
Với tu vi hiện tại của hắn, việc ăn, ngủ, tắm, rửa đã sớm không phải là chuyện cần thiết nữa, tuy nhiên hắn vẫn sẵn sàng lãng phí thời gian vào những điều này.
Đối với hắn mà nói, đây chính là niềm vui khi được làm người. Việc ngồi thiền tu luyện thật sự rất khô khan và nhàm chán.
Lúc này, Dịch Thanh Lam nói.
- Tiểu tặc, ngươi qua đây một chút.
Lý Nhiên đi tới gần nàng ta và ngồi xuống.
- Đạo trưởng có gì phân phó?
Dịch Thanh Lam hơi do dự, nàng ta lấy ra một khối lệnh bài rồi đặt trước mặt hắn.
Lý Nhiên nghi ngờ hỏi.
- Đây là gì?
Hắn cầm lên nhìn thử.
Lệnh bài này dường như được làm từ bạch ngọc, chất liệu trong suốt, sờ tay vào có cảm giác ấm nóng, có hình đám mây được khắc bên trên đó.
Dịch Thanh Lam hắng giọng nói.
- Đây là Thiên Xu Lệnh, cầm lệnh bài này ngươi có thể tuỳ ý vào sơn môn của Thiên Xu Viện, cũng có thể leo lên Bạch Vân Phong.
Lý Nhiên sửng sốt một chút.
- Tại sao Dịch đạo trưởng lại đưatặng cho ta cái này?
Dịch Thanh Lam ngập ngừng nói.
- Không phải vì bần đạo không tặng quà cho ngươi nên trong lòng ngươi luôn cảm thấy khó chịu hay sao? Thế nên bần đạo tặng cho ngươi một cái là quá tốt rồi.
Thật ra món quà này là nàng ta đã chuẩn bị từ sớm rồi, chỉ là luôn không có ý định lấy ra tặng mà thôi.
Lý Nhiên chân thành nói.
- Cảm ơn Dịch đạo trưởng, ta rất thích.
Dịch Thanh Lam bối rối.
- Thích, ngươi thích cái gì?
- Thích mòn quà này.
Lý Nhiên cười híp mắt nói.
- Sau này ta sẽ thường xuyên đến Bạch Vân Phong tìm ngươi chơi đùa.
Dịch Thanh Lam trừng mắt liếc hắn một cái.
- Bần đạo cũng không rảnh chơi với ngươi.
- Được thôi.
- Nhưng nếu không có việc gì, ngươi có thể qua đây ngồi một chút cũng được.
Lý Nhiên nhìn nàng ta cười nói.
- Thật ta Dịch đạo trưởng sớm đã tặng quà cho ta rồi.
Dịch Thanh Lam nghi ngờ hỏi.
- Bần đạo đã tặng cho ngươi cái gì?
- Thái Thượng Thanh Tâm Chú đấy.
Lý Nhiên nói.
- Thần chú đó thật sự rất lợi hại, tốc độ bổ sung hồn lực vô cùng nhanh.
Dịch Thanh Lam cau mày hỏi.
- Ngươi có thể sử dụng Thanh Tâm Chú để… bổ sung hồn lực ư?
- Không sai.
Thấy nàng ta có vẻ không tin lắm, Lý Nhiên liền ngồi xếp bằng và bắt đầu vận hành tâm pháp Thanh Tâm Chú.
Nhìn thấy nam nhân với ánh sáng trắng thuần khiết ngay trước mặt, đôi mắt Dịch Thanh Lam đầy vẻ kinh ngạc.
- Hắn không cần Vong Tình mà vẫn có thể sử dụng được Thanh Tâm Chú? Điều này sao có thể chứ?
- Thanh Tâm Chú chỉ có những đệ tử thân truyền mới có thể tu luyện, như vậy bần đạo cũng xem như là sư phụ của hắn rồi hả?
- Bần đạo và đệ tử của mình ngủ chung một giường… thực sự là muốn chết mà.
- Sử dụng tâm trong tâm vị, cảnh trong cảnh vị, tâm không ngoài duyên, yên tĩnh bên trong không bị xáo trộn, mà yên tĩnh bên ngoài.
- Không nhiễm một hạt bụi, nhất niệm bất sinh, linh hồn không mê muội, tắm mình trong sự hiểu biết của bản thân.
- Nhất linh độc diệu, thần quang diệp dục, mà sức mạnh phải được rõ ràng.
Bên trong Long Liễn Loan Giá, âm thanh Dịch Thanh Lam lúc có lúc không vang lên.
Lý Nhiên ngồi xếp bằng, hai tròng mắt hơi khép, thân thể lơ lửng giữa không trung.
Da thịt giống như ngọc thạch thông thấu, bạch quang nhàn nhạt mờ mịt lộ ra, chiếu sáng khắp cả không gian.
- Vừa mới lãnh hội giác pháp, có thế tiến vào cảnh giới giống như thế này, năng lực này quả thật khủng bố!
Ánh mắt Dịch Thanh Lam kinh ngạc.
Nàng ta thật sự không nghĩ tới, Lý Nhiên là người hoa tâm phong lưu như vậy, cư nhiên phù hợp với Thái Thượng Phong Tình như thế.
Quả thật phá vỡ nhận thức của nàng ta.