Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 362. Dịch Thanh Lam: Đời này nàng ta chưa bao giờ vô sỉ như vậy! (2)

Chương 362. Dịch Thanh Lam: Đời này nàng ta chưa bao giờ vô sỉ như vậy! (2)


Dịch Thanh Lam lúng túng nói:
- Cũng không có thể nói như vậy nữa, chẳng qua thì quan hệ giữa hai người bọn họ tương đối phức tạp…
- Phức tạp?
Lâm Lang Nguyệt nghĩ tới điều gì, nàng ta chấn kinh mà nói:
- Ý của sư tôn là ba người bọn họ sinh hoạt cùng với nhau sao?
- !
Trong lòng Dịch Thanh Lam bỗng nảy lên!
Gò má trắng nõn của nàng ta lập tức đỏ bừng lên, nàng ta lắp bắp nói:
- Vi sư nói như vậy khi nào chứ? Cái này còn ra thể thống gì nữa chứ?
Nàng ta chưa từng có loại ý nghĩ như vậy, đây quả thật là lật đổ quan niệm của nàng ta.
Ba người sinh hoạt chung một chỗ…
Chỉ tưởng tượng thôi cũng đã cảm thấy tâm hoảng ý loạn rồi. Thật sự là quá mức hoang đường!
Lâm Lang Nguyệt cũng gật đầu.
- Quả thật là có chút kỳ cục.
Nàng ta nhìn bộ dạng hốt hoảng của Dịch Thanh Lam, không khỏi có chút kỳ quái mà nói:
- Chỉ có điều, sao sư tôn lại đột nhiên nói đến việc này vậy? Hơn nữa có vẻ như cũng rất thân quen với vị chưởng môn kia nữa.
Sư tôn vong tình dưỡng tính, vô cùng bài xích đối với chuyện nhi nữ tình trường, làm sao lại đột nhiên quan tâm tới chuyện trong hồng trần vậy chứ?
- Không thân quen, chẳng hề quen biết một chút nào!
Dịch Thanh Lam lắc đầu như trống bỏi.
- Vi sư chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên nghe nói tới, thuận miệng nói chuyện phiếm mà thôi, ngươi cũng đừng có suy nghĩ nhiều.
- À…
Lâm Lang Nguyệt gãi đầu, nàng ta cứ luôn cảm thấy quái lạ thế nào ấy.
Dịch Thanh Lam thầm thở dài trong lòng.
- Trước tiên đừng nói cho nàng biết, bằng không bần đạo thực sự không còn mặt mũi nào gặp người ta nữa… vẫn là cứ từ từ thôi!
Lúc này, Lâm Lang Nguyệt đã chậm rãi bơi tới, cười mà nói:
- Sư tôn, đệ tử mát xa lưng cho người một chút nhé?
- Hả? Không cần đâu!
- Sư tôn đừng khách khí!
...
Phi thuyền xẹt qua chân trời.
Lý Nhiên ngồi trên boong thuyền, hai chân bắt chéo lại, àn nhàn mà thảnh thơi phơi nắng sớm.
Bọn họ đang đi về phía Vô Ương Thành.
Thật ra thì Đăng Tiên Đại Hội chính là một nghi thức chiêu sinh, chủ yếu vẫn coi trọng ý nguyện cá nhân, quy mô có lớn thế nào cũng vô dụng cả thôi.
Thế cho nên lần này ngoại trừ hắn và A Thấm ra thì cũng chỉ có hai tên chấp sự đi theo.
A Thấm cứ tựa như một con mèo nhỏ mà vùi người ở một bên, lột vỏ quả nho ra rồi đưa tới bên miệng hắn.
Nhìn sườn mặt tuấn lãng mà trắng nõn kia, nhịp tim của nàng ta bỗng chốc đập nhanh lên.
Hồi tưởng lại những ghi chép bên trong “bí tịch” kia, gương mặt xinh đẹp trong nháy mắt đã nóng bừng một mảnh, con ngươi cũng dè dặt không dám ngẩng đầu lên.
- Lộc Hân Nhiên thật đúng là hoang đường, thế mà lại giấu loại thoại bản đó đi… chỉ có điều, rốt cuộc những thứ trên sách viết có thật hay không vậy?
Bên trong cái đầu nhỏ của nàng ta vô cùng phiền muộn, phảng phất cứ như thể bị choáng váng vì đã uống say vậy.
Lý Nhiên cũng không hề cảm nhận được sự khác thường của nàng, mà là đang liên kết với hồng tuyến trên cổ tay mình.
Việc nói chuyện phiếm với Thanh Lam sư tôn hàng ngày đã trở thành thói quen của hắn rồi.
- Thanh Lam sư tôn, đệ tử thật nhớ ngươi.
Đầu bên kia hồng tuyến an tĩnh một chốc, sau đó giọng nói đầy ngượng ngùng của Dịch Thanh Lam vang lên.
- Tiểu tặc, bần đạo cũng nhớ ngươi… Thế nhưng ngươi có thể ngăn cách một chút hay không?
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Sư tôn không tiện sao?
- Đúng là không tiện lắm…
Dịch Thanh Lam còn chưa nói hết lời thì hắn chỉ nghe thấy một hồi tiếng nước truyền đến, sau đó là giọng nói của Lâm Lang Nguyệt vang lên:
- Sư tôn, vóc dáng của người thật sự là quá đẹp! Da cũng cực kỳ mịn màng nữa!
- ...
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, hắn kinh ngạc nói:
- Hai người đang làm cái gì vậy?
Đối mặt với nghi hoặc của Lý Nhiên, Dịch Thanh Lam xấu hổ nói:
- Không có gì, chỉ là đang tắm với Lang Nguyệt mà thôi...
- Tắm?
Lý Nhiên tưởng tượng ra hình ảnh kia, huyết áp lại bắt đầu vọt lên.
Hắn nghe tiếng nói chuyện của Lâm Lang Nguyệt, trên khóe miệng bỗng hiện lên một nụ cười xấu xa, hắn đưa tay nhẹ nhàng cào cào lên cổ tay.
Thân thể của Dịch Thanh Lam run lên một cái, gò má trong nháy mắt đỏ bừng lên, nóng hôi hổi.
Trong lòng nàng kinh hô một tiếng.
- Tiểu tặc, ngươi nhanh dừng tay lại!
Lý Nhiên nhịn cười. Không bao lâu sau, hắn đã nghe thấy giọng nói nghi ngờ của Lâm Lang Nguyệt:
- Sư tôn, có phải người phát sốt rồi không? Sao thân thể người lại nóng rực như vậy?
Dịch Thanh Lam:
- ...
Sắc mặt nàng đỏ ửng lên, cẳng chân như nhũn ra, nàng gắng gượng muốn bay lên trời.
Đạo bào bạch sắc không gió mà bay, nhanh chóng khoác lên trên người nàng ta.
Lâm Lang Nguyệt ngẩng đầu, nghi ngờ nói:
- Sư tôn, ngươi làm sao vậy?
Dịch Thanh Lam cũng không quay đầu lại, rung giọng mà nói:
- Bần đạo tắm xong rồi, ngươi cứ từ từ ngâm đi.
Nói xong, thân hình nàng đã tiêu tán trong nháy mắt.
Lâm Lang Nguyệt một mình ngâm nước ở trong ao, nghi ngờ mà nói:
- Nhanh như vậy mà đã tắm xong rồi sao? Không phải là ta đã nói lời nào đó chọc cho sư tôn tức giận rồi chứ?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất