Chương 363. Nghịch đồ, ngươi lại sáo lộ bần đạo!
...
Trên đỉnh núi.
Dịch Thanh Lam dựa người vào thân cây, khí tức hỗn loạn, nàng ta oán hận nói:
- Cái tên này, thực sự là hoang đường đến cực độ, vừa rồi Lang Nguyệt vẫn còn đang ở bên cạnh, thế mà ngươi lại còn tác oai tác quái nữa!
Lý Nhiên cười hì hì.
- Chẳng lẽ sư tôn không cảm thấy cực kỳ kích thích sao?
- Kích thích cái đầu ngươi, mắc cỡ muốn chết đi được!
Hai gò má của Dịch Thanh Lam nóng bừng, gương mặt xinh đẹp bỏ ửng lên.
Mới vừa rồi tắm rửa cùng với đồ đệ, thế mà Lý Nhiên lại quấy rối không ngừng ở đầu bên kia hồng tuyến, cảm giác mãnh liệt xấu hổ khiến cho nàng ta hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
- Thật đúng là xấu hổ muốn chết, ngươi cũng rất biết cách giày vò bần đạo đó!
Qua một lúc lâu sau Dịch Thanh Lam mới bình tĩnh lại được.
Hồi tưởng lại nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi cùng với Lang Nguyệt, trong lòng nàng ta không khỏi khe khẽ thở dài.
- Tiểu tặc, vừa rồi bần đạo đã hàn huyên một lúc với Lang Nguyệt, hình như nàng ta không quá chấp nhận đối với mối quan hệ của chúng ta.
Lý Nhiên nghe thấy vậy thì sửng sốt.
- Sư tôn đã nói rõ với nàng ta rồi sao?
- Vẫn chưa.
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
- Bần đạo cũng chỉ mới nói bóng nói gió một phen thôi, thế mà phản ứng của nàng ta cũng đã rất kịch liệt rồi.
Nghe thấy ngữ khí của đối phương, Lý Nhiên bèn trấn an:
- Sư tôn đừng lo lắng, một ngày nào đó nàng ta sẽ hiểu thôi.
- Chỉ mong là vậy.
Dịch Thanh Lam cười khổ một tiếng.
Hiểu ra?
Đoán chừng cũng không dễ dàng như vậy đâu. Vừa rồi nha đầu kia còn nói nàng là mặt dày vô liêm sỉ nữa mà…
Cái gì mà ánh mắt của thế nhân, lời nói phỉ nhổ các kiểu, tất cả những thứ đó Dịch Thanh Lam cũng không hề để bụng, bằng không nàng cũng sẽ không ở bên cạnh Lý Nhiên.
Nhưng Lâm Lang Nguyệt không giống như vậy.
Đó là đệ tử thân truyền của nàng, từ nhỏ nàng đã nhìn đối phương lớn lên, cảm tình đã sớm vượt qua mức độ sư đồ thông thường rồi.
- Hắn là Thiên Đạo của Lang Nguyệt, sự ràng buộc này không cách nào chặt đứt được, mà bần đạo lại cùng với hắn… chuyện này phải giải quyết thế nào cho phải đây?
Dịch Thanh Lam xoa xoa mi tâm, không khỏi có chút phát sầu.
Chẳng qua, nhìn sợi hồng tuyến trên cổ tay mình, tâm tình nàng cũng dần dần sáng lạn trở lại.
- Mặc kệ vậy, dù sao chỉ cần có thể ở cùng với tiểu tặc, vô sỉ thì vô sỉ thôi…
Nàng đỏ mặt mà nhẹ giọng nói:
- Tiểu tặc, ngươi đang ở đâu? Bần đạo muốn gặp ngươi.
Lý Nhiên nhức đầu.
- Đệ tử cũng muốn gặp sư tôn, nhưng bây giờ đang ở trên phi thuyền, sắp bay đến Vô Ương Thành rồi.
- Vô Ương Thành?
Dịch Thanh Lam nghi ngờ nói:
- Ngươi đến nơi đó làm gì?
Lý Nhiên hồi đáp:
- Đăng Tiên Đại Hội đã sắp bắt đầu rồi, đệ tử đại biểu cho U La Điện tham dự.
- Ngươi cũng đi tham gia sao?
Trong lúc nhất thời, Dịch Thanh Lam đã hiểu ra được điều gì đó.
Chẳng trách Lâm Lang Nguyệt lại đột nhiên muốn đến Đăng Tiên Đại Hội, hóa ra là muốn chạy đi tìm Lý Nhiên.
Lại còn khép miệng mở miệng một tiếng vì tông môn, vì lịch luyện, thật ra căn bản chỉ vì nam nhân thôi!
Hơn nữa lại còn là nam nhân của nàng ta nữa chứ!
Cái tên nghịch đồ này!
Dịch Thanh Lam vừa bực mình vừa buồn cười.
- Ngươi lại sáo lộ bần đạo!
...
Vô Ương hoàng cung.
Thịnh Diệp nhìn tấu chương trước mặt mình, chân mày nhăn lại thật chặt.
- Đăng Tiên Đại Hội lần này thế mà lại có nhiều thế lực quan tâm như vậy sao?
Ngoại trừ những thế lực nhất lưu và nhị lưu này ra, hầu như các tông môn đỉnh cấp cũng không hề vắng mặt, hơn nữa người dẫn đội không phải là thủ tịch thì chính là thân truyền.
Mặc dù Đăng Tiên Đại Hội năm trước rất náo nhiệt, thế nhưng cũng không đến mức phải huy động nhân lực như vậy.
Thịnh Diệp hơi chút suy nghĩ một chút là đã hiểu rõ được.
- E rằng chuyện này có liên quan đến Lý Nhiên rồi.
Tên Thánh Tử Ma Đạo này quá mức mạnh mẽ, áp lực mà hắn mang lại cho những tông môn khác vô cùng lớn.
Tuy là thực lực của hắn bây giờ vẫn còn chưa đủ để ảnh hưởng đến đại cục, nhưng qua mười năm nữa thì sao chứ?
Lại trải qua một trăm năm nữa thì sao đây?
Thiên phú của Lý Nhiên tuyệt luân, tốc độ phát triển cũng vô cùng nhanh chóng.
Nếu quả thật hắn Chứng Đạo xưng Đế, lại cộng thêm Lãnh ma nữ khủng bố kia nữa, đến lúc đó, U La Điện sẽ ngạo mạn khắp cả Hạo Thổ luôn!
Cho nên các tông môn khác bắt đầu có nhu cầu thu nạp những hạt giống có thiên phú tốt. Cho dù không thể vượt qua được Lý Nhiên nhưng cũng vẫn không bị thụt lùi quá nhiều.
- Nhiều Tu Hành Giả hội tụ ở Vô Ương Thành như vậy, nếu như có xảy ra loạn tặc gì đó…
Thịnh Diệp hơi trầm ngâm, hắn ta lên tiếng nói:
- Người đâu.
Vừa dứt lời, một thân ảnh màu đen lập tức xuất hiện. Hắn ta quỳ một chân xuống đất.
- Bệ hạ.
Thịnh Diệp phân phó:
- Bảo cấm vệ của hoàng thành tăng thêm nhân thủ, cần phải duy trì sự ổn định bên trong thành. Hơn nữa trong ngày diễn ra Đăng Tiên Đại Hội tuyệt đối không được để xảy ra chuyện.
- Dạ.