Chương 366. Vu Duệ: Ta đứng dậy rồi, một chiêu giết chết rồi!
...
Tuy rằng trong đó có không ít Tu Tiên Giả Chính Đạo, nhưng tất cả mọi người đều có chút do dự.
Bọn họ vốn là tới tuyển người nên nhân thủ mà bọn họ dẫn tới phần lớn cũng chỉ là Kim Đan Nguyên Anh mà thôi, lấy cái gì để đánh với Phân Thần đỉnh phong đây chứ?
Hơn nữa Âm Thi Đạo đã trở thành tông môn đỉnh cấp rồi, đạo pháp hết sức quỷ dị và thần bí, cũng không dễ trêu vào như vậy đâu.
Không một ai nguyện ý đứng ra làm con chim đầu đàn cả.
Trong đại đường.
Giọng nói của Vu Duệ tràn đầy thâm độc.
- Đệ đệ của ta thật sự đã chết rồi sao?
Nhạc Kiếm Ly gật đầu.
- Thần hồn câu diệt, chết thảm vô cùng.
Vút!
Một cổ âm phong quét thẳng qua mặt đất bằng phẳng, cả tòa tửu lâu như bị rơi vào hầm băng!
Vu Duệ nghiến răng nghiến lợi.
- Lúc đó ngươi chẳng qua cũng chỉ mới là Kim Đan, không thể nào là do ngươi giết được, giao hung thủ ra đây!
- Không tin à? Vậy có muốn ta cũng giết chết ngươi luôn hay không? Rồi tự ngươi đi qua đó hỏi hắn ta?
Phần Thiên Quyết trong cơ thể Nhạc Kiếm Ly bắt đầu vận chuyển, kiếm mang nóng rực đối kháng với âm phong.
Cảnh giới giữa hai người có sự chênh lệch rất lớn, nhưng cũng không có nghĩa là nàng ta sẽ sợ đối phương. Cho dù nàng ta không phải là đối thủ của hắn thì cũng muốn cắn một khối thịt xuống!
Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thế này, trước cửa bỗng vang lên một giọng nói lười biếng:
- Tiểu nhị, lấy cho ta một gian… ấy, tiểu nhị đâu?
Thân thể của Nhạc Kiếm Ly run lên, nàng ta quay phắt đầu nhìn lại!
Bên trong tửu lâu yên tĩnh lại.
Tất cả ánh mắt đều hướng về phía cửa.
Chỉ thấy một nam một nữ đang chậm rãi đi vào.
Thân hình nam tử to lớn cao ngất, trên gương mặt anh tuấn là vẻ lười nhác. Mà nữ nhân đi phía sau hắn cũng mang bộ dáng quyến rũ vô cùng.
Sau khi thấy rõ tướng mạo của nam nhân kia, đám người ngược lại hít một hơi khí lạnh, vang lên một trận hô khẽ đầy kiềm nén.
- Là Lý Nhiên!
- Ma Tử này cũng tới ư?
- Năm nay người của U La Điện tới tham gia đại hội lại là hắn sao?
- Tên ma đầu này thích nhất là đánh nữ nhân đó, hắn đã từng đè Lâm Lang Nguyệt trên mặt đất mà đấm đấy!
- Đúng vậy, hắn còn từng dùng tên giả là Cơ Nhĩ Bang Ứng, nghe nói là biểu ca chi họ xa của Cơ Hành Vân nữa!
- Nhạc thủ tịch sắp gặp tai ương rồi!
...
Trong lòng những Tu Hành Giả Chính Đạo đều là một trận căng thẳng.
Tuy Lý Nhiên không có ác danh gì nhưng việc hắn làm lại cực kỳ quái đản, không theo đường lối đã sắp xếp gì cả.
Quan trọng nhất chính là hắn nổi danh chán ghét Chính Đạo!
Một Cơ Hành Vân đã quá khó chơi rồi, hiện tại lại còn thêm một ma đầu siêu cấp nữa chứ…
Lần này, Nhạc Kiếm Ly thật sự gặp phải xui xẻo rồi!
- Tiểu nhị đâu? Sao còn không ra tiếp khách?
Lý Nhiên không nhịn được mà hô một tiếng, kết quả nửa ngày cũng không có ai đáp lại hắn.
Đúng lúc này, A Thấm kéo kéo ống tay áo của hắn, thấp giọng nói:
- Đại nhân, hình như bên kia đang muốn đánh nhau…
- Gì cơ?
Lý Nhiên ngẩng đầu nhìn lại thì thấy cách hắn không xa có hai người đang giằng co, một người trong đó mặc một thân thanh y, đó không phải là Nhạc Kiếm Ly sao!
- Lý Nhiên!
Nhạc Kiếm Ly kinh ngạc nhìn hắn, trong mắt tràn đầy mừng rỡ và nhu tình.
Bước chân nàng ta khẽ động một chút, vô cùng muốn nhào vào trong ngực của hắn, nhưng ý thức được xung quanh vẫn còn có nhiều người đang nhìn nên nàng ta chỉ có thể miễn cưỡng kiềm chế chính mình.
Dù sao hai người cũng là Chính Ma khác biệt, trước mặt người ngoài vẫn phải giữ khoảng cách.
Lý Nhiên thấy vậy thì khóe miệng hơi nhếch lên, nháy mắt với Nhạc Kiếm Ly.
Thật không ngờ tới nơi này rồi mà hắn còn có thể gặp được nàng ta.
Chú ý tới Vu Duệ đang tràn ngập sát khí khắp bốn phía, ánh mắt hắn hơi híp lại, mang theo A Thấm đi tới.
- Bảo sao không có ai tiếp khách, xem ra ở đây còn có chuyện náo nhiệt à?
Cơ Hành Vân đứng dậy, tươi cười nói:
- Vị này có lẽ là Lý Thánh Tử đúng không? Ngưỡng mộ từ lâu, tại hạ là Cơ Hành Vân của Âm Thi Đạo.
Thanh danh của nam nhân trước mặt này vang dội như vậy, không riêng gì Ma Đạo Thánh Tử mà còn là người trẻ tuổi nhất đạt được Phân Thần!
Không dám đắc tội, mà cũng đắc tội không nổi!
Lý Nhiên gật đầu:
- Thì ra là Cơ thủ tịch à, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.
Cơ Hành Vân thấy thái độ của hắn rất tốt, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng được gỡ xuống.
Có người nói tích cách của tên Lý Thánh Tử này quái đản vô cùng, ai cũng không đoán được tính tình của hắn, nhưng hiện tại xem ra hắn cũng rất dễ tiếp xúc ấy chứ.
Lý Nhiên liếc nhìn Vu Duệ rồi hỏi:
- Cơ thủ tịch đang làm cái gì đây?
Cơ Hành Vân cười nói:
- Không có gì, Nhạc Kiếm Ly có liên quan đến chuyện chấp sự của tông bọn ta chết, ta chỉ tới đây xin một lời giải thích mà thôi.
Lý Nhiên hỏi:
- Ồ? Vậy Cơ thủ tịch muốn giải quyết như thế nào?