Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 367. Vu Duệ: Ta đứng dậy rồi, một chiêu giết chết rồi! (2)

Chương 367. Vu Duệ: Ta đứng dậy rồi, một chiêu giết chết rồi! (2)


Cơ Hành Vân liếc Nhạc Kiếm Ly một cái rồi cười lạnh nói:
- Thiếu nợ trả tiền, giết người đền mạng, vậy tất nhiên là một mạng đổi một mạng rồi! Chỉ cần Nhạc thủ tịch giao hung thủ ra thì dĩ nhiên ta có thể rời đi, nhưng nếu không giao ra được… Hừ!
Vu Dã cùng lắm cũng chỉ là một chấp sự mà thôi, chết cũng đã chết rồi, Cơ Hành Vân cũng không hứng thú gì lắm với việc đòi lại công bằng các kiểu.
Đây chẳng qua chỉ là cái cớ của hắn ta mà thôi!
Công pháp của Âm Thi Đạo âm trầm, Hộ Chi Đạo Hữu sẽ phản phệ lại bản thân, cho nên hàng năm tuyển thu đệ tử càng ngày càng ít.
Vậy nên hắn ta mới chọn điểm mấu chốt này mà làm khó dễ, muốn giẫm lên Nhạc Kiếm Ly, thuận tiện lộ mặt tại Đăng Tiên Đại Hội!
- Thì ra là như vậy.
Lý Nhiên gật đầu, ánh mắt lại rét lạnh như băng.
Lúc này, Vu Duệ lớn tiếng chất vấn:
- Nhạc Kiếm Ly, rốt cuộc là kẻ nào giết đệ đệ Vu Dã của ta? Mau giao người ra đây rồi ta sẽ tha cho ngươi con đường sống!
- Vu Dã sao?
Lý Nhiên sửng sốt một chút, sau đó cười tươi rói, hắn nói:
- Ta có quen người này!
Cơ Hành Vân nghi ngờ nói:
- Lý Thánh Tử còn quen biết với chấp sự của tông chúng ta sao?
- Quen mà, đương nhiên là quen rồi.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Bởi vì chính tay ta đã giết hắn ta đấy.
Bên trong tửu lâu lập tức lặng ngắt như tờ.
Vu Duệ chậm rãi xoay người, sững sờ nhìn hắn.
Cơ Hành Vân nhíu mày, lắc đầu nói:
- Lý Thánh Tử đừng nói đùa…
- Ai đùa với ngươi?
Lý Nhiên giơ tay lên, sương mù màu đen trong tay lập tức tuôn ra, gào thét điên cuồng.
Hai mắt Vu Duệ lập tức đỏ lên.
Đây chính là Phệ Hồn Hắc Vụ của đệ đệ hắn ta, làm sao hắn ta lại không nhận ra được chứ?
- Lý Nhiên, thì ra đệ đệ của ta là do ngươi giết!
Vu Duệ bỗng nhiên bước về phía trước một bước, hắc bào bay phần phật, thi khí lan tràn ra, nhanh chóng ngưng tụ lại thành một con rối màu xám!
Bộ dáng dữ tợn khiến người ta vô cùng sợ hãi!
Con ngươi Cơ Hành Vân co rụt lại:
- Vu Duệ, mau dừng tay!
Đây chính là Lý Nhiên đó, không động vào hắn dễ vậy đâu!
Nhưng Vu Duệ đã không nghe lọt được nữa.
Hắn ta không quan tâm đối phương là Ma Đạo Thánh Tử gì nữa hết, trong đầu hắn ta bây giờ chỉ muốn báo thù cho đệ đệ của mình thôi!
- Nạp mạng đi!
Vu Duệ tung người đánh về phía Lý Nhiên, áo bào màu đen bay phấp phới, đồng thời thi khí cũng theo tiếng mà phát động, mang theo từng trận tà phong ngăn chặn lại mọi đường lui.
Lý Nhiên vẫn bình chân như vại ngồi đó, trong mắt hắn lóe lên tia sáng âm u, trên mặt vẫn là nụ cười trêu chọc.
Trái tim Vu Duệ bỗng nhiên nhảy lên, hắn ta phát hiện ra dị thường, muốn xoay người rút lui ra phía sau, nhưng đã quá muộn.
- Cấm Đoạn Luân Hồi.
Xiềng xích linh hồn đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã trói hắn ta lại thật chặt, không chỉ mỗi thân thể mà ngay cả thần hồn cũng không thể ly thể được!
Hồn lực mạnh mẽ tản ra rồi ngưng tụ thành kiếm trên đỉnh đầu của Lý Nhiên, tản ra thần quang âm u.
Xoẹt!
Một kiếm này hung hăng chém lên người Vu Duệ. Hắn ta trông hệt như một pho tượng điêu khắc, ngơ ngác đứng tại chỗ, hai mắt ảm đạm vô thần.
Hồn phách của hắn ta đã bị Lý Nhiên nắm trong tay!
- Chuyện này… chuyện này sao có thể?
Trên gương mặt bán trong suốt của Vu Duệ hiện lên vẻ kinh hãi gần chết!
Đối phương rõ ràng chỉ là Phân Thần Sơ Kỳ, nhưng sao lại có hồn lực kinh khủng như vậy? Thậm chí còn có thể sử dụng Thần Hồn Công Phạt?
Lý Nhiên nở một nụ cười lạnh lẽo:
- Trước đây lúc đệ đệ của ngươi chết cũng có biểu tình như vậy đấy.
- Chờ…
Vu Duệ còn chưa nói xong thì thần hồn đã bị sương đen bao phủ, sau đó tan thành mây khói bên trong tiếng kêu rên chói tai.
Cùng lúc đó, thân thể của hắn ta cũng bắt đầu nhanh chóng tan vỡ trước mắt bao người, hoàn toàn hóa thành tro bụi bị chôn vùi!
Bên trong tửu lâu một mực lặng ngắt như tờ. Mọi người ngơ ngác nhìn một màn này, trong mắt tràn đầy hoảng sợ và không thể tin được.
Chỉ trong một cái chớp mắt mà Vu Duệ đã chết rồi?
Đây chính là Phân Thần Đỉnh Phong đấy, ngay cả một chiêu cũng không dùng được ư?
Thế này thì quá mức rồi đó!
Nhạc Kiếm Ly nhìn Lý Nhiên, mũi ngọc có hơi nhíu lại, trong mắt là ý cười long lanh.
- Tên xấu xa này mạnh hơn trước rồi… Ừm, hình như còn đẹp trai hơn nữa!
Cơ Hành Vân căng thẳng, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Vừa rồi hai người còn vừa nói vừa cười cơ mà, sao trong nháy mắt đã trở thành đả ngưu đả tử (*) rồi?
(*) Đả ngưu đả tử: là một ẩn dụ cho những mâu thuẫn và đấu tranh gay gắt, chủ yếu ám chỉ những cái không liên quan.
Hơn nữa, Vu Duệ với Phân Thần Đỉnh Phong thế mà lại bị Lý Nhiên Phân Thần Sơ Kỳ một chiêu giết chết rồi!
Đầu óc hắn ta mơ hồ không rõ.
- Lý Thánh Tử, chuyện này…
Lý Nhiên cười nói:
- Cơ thủ tịch không muốn nghe lời giải thích của ta nữa à?
Cơ Hành Vân lắc đầu như trống bỏi:
- Không, không cần!
Đùa nhau hả, chiến lực mạnh nhất đã chết rồi, hắn ta sao còn dám nói cái gì nữa chứ?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất