Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 377. Lại có người khác tới? Ngươi xong chưa vậy hả? (2)

Chương 377. Lại có người khác tới? Ngươi xong chưa vậy hả? (2)



Phủ đệ của Lý gia.
Nhìn thấy bốn nữ nhân trước mặt, trong lòng Lý Đạo Duyên cảm xúc lẫn lộn.
Nếu như đứng ở góc độ chọn con dâu, bốn người này càng không cần nói đến.
Nền tu vi vững chắc, bối cảnh thâm hậu, hơn nữa là ai nấy cũng xinh đẹp như hoa, Xuân Lan Thu Cúc, mỗi người một vẻ.
Bất kể là ngoại hình hay địa vị, bọn họ đều rất hợp đôi với Lý Nhiên.
Lý Đạo Duyên cũng không phải là không chấp nhận được bọn họ.
Vấn đề là có một lệnh cấm trong U La Điện!
Lãnh Vô Yên ra lệnh cấm đệ tử trong môn không được yêu đương và kết hôn, Lý Nhiên với tư cách là một vị Thánh Tử, đã vi phạm các quy tắc trong môn quy còn chưa nói, lại còn tóm lấy tận bốn người!
Hơn nữa đối tượng không phải là công chúa của Hoàng Triều, mà chính là thủ tịch của tông môn!
Lúc này, Lý Đạo Duyên vẫn còn đang hoảng sợ.
- Sau khi Lãnh chưởng môn biết chuyện sẽ không phế bỏ tu vi của Nhiên Nhi rồi trực tiếp trục xuất hắn ra khỏi sư môn đó chứ?
- Với tính cách của Lãnh chưởng môn, cho dù Lý gia có bị xóa sổ cũng không có gì kì lạ cả.
- Cũng không biết lão tổ có thể ngăn cản được nàng ta hay không…
Ngay khi hắn còn đang suy nghĩ lung tung, Nhạc Kiếm Ly đã đứng dậy.
Trong tay nàng ta đang cầm một hộp gỗ màu tím nhạt, bên trong có một vài linh quan mờ ảo.
- Lý bá phụ, Cửu Diệp Tiên Trà này là do vãn bối lấy được ở Tàng Bảo Các của tông môn, ta cố ý mang đến đây để cho ngài nếm thử.
Lý Đạo Duyên sửng sốt, sau đó liền nhanh chóng xua tay nói:
- Lễ vật này quá quý giá, lão phu ta không thể nhận được.
Hắn ta đã từng nghe nói đến Cửu Diệp Tiên Trà.
Nghe nói nó chứa đựng tinh hoa của linh khí, có thể nuôi dưỡng bản thân mà không cần luyện hóa.
Người bình thường uống một ngụm cũng có thể luyện khí một ngày, Tu Hành Giả uống vào, có thể tăng cường bổn nguyên, tu luyện sinh lực, là một bảo vật quý giá trong số các Tiên Trà.
Nhạc Kiếm Ly cười nói:
- Lý bá phụ, ngài đừng từ chối, đây chỉ là một chút thành ý của vãn bối mà thôi.
Lúc này, Tần Như Yên cũng đi tới, lấy ra một vật trang trí bằng ngọc thạch, bên trên còn được điêu khắc cao sơn lưu thủy, còn có một chút linh khí loáng thoáng tiêu tán ra ngoài:
- Lý bá phụ, đây là Linh Bảo mà vãn bối lấy được ở Tây Vực, nó tên là Sơn Thủy Họa Bích,
- Nếu như đặt nó ở trong phòng, không chỉ có thể điều hòa được linh khí mà còn có thể khiến người ta cảm thấy thoải mái, ý niệm thông suốt. Có tác dụng tu dưỡng bản thân.
Lý Đạo Duyên nhìn hai người bọn họ, cười khổ:
- Hai vị quá khách sáo rồi, lễ vật này thật sự rất quý giá, lão phu ta thật sự không thể nhận được.
Hai người các nàng có chút ngập ngừng, quay lại nhìn về phía Lý Nhiên mong được cứu giúp.
- Được rồi.
Lý Nhiên có hơi buồn cười, hắng giọng nói ra một câu:
- Nếu như đây là thành ý của hai nàng, phụ thân, ngươi cũng không nên từ chối bọn họ.
- Cái này…
Lý Đạo Duyên do dự một chút, cuối cùng vẫn vươn tay ra nhận lấy:
- Vậy thì đa ta hai vị.
- Lý bá phụ khách sáo quá.
Hai người thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười tươi như hoa.
Trong lòng Lý Đạo Duyên lại khẽ thở dài.
Ai trong số những người này không phải là thiên chi kiều nữ?
Thực lực của Lý gia cũng không hề tầm thường, nhưng so với hoàng tộc cùng với tông môn đỉnh cấp thì bọn họ cũng thua kém không chỉ một chút thôi đâu.
Nhưng các nàng có thể vì Lý Nhiên mà hạ thấp tư thái của mình xuống như vậy.
Trong lúc nhất thời lại khiến cho hắn ta có hơi cảm động.
- Mà thôi, mặc dù Nhiên Nhi phóng đãng không chịu gò bó, nhưng lại làm việc rất cẩn thận, chắc hẳn trong lòng hắn cũng tự biết chừng mực.
Tâm trạng Lý Đạo Duyên cũng dần dần thả lỏng xuống.
Nếu như không thể kiểm soát, vậy hắn ta cũng lười suy nghĩ nhiều.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng khách cũng dần dịu đi rất nhiều.
Đúng lúc này, ngoài cửa lại vang lên giọng nói của gia đinh:
- Thiếu chủ, ngài lại có thêm một bằng hữu nữa rồi.
- Hả?
Lý Nhiên sửng sốt một hồi, sau đó nghi hoặc hỏi:
- Lại có người khác tới? Lần này còn ai nữa?
Gia đinh gãi đầu nói:
- Vị cô nương này đã tiến vào rồi…
Hắn ta còn chưa kịp nói xong thì một bóng dáng mảnh mai chậm rãi bước vào.
Đạo bào trắng như tuyết, nét ngài đẹp như tranh vẽ, khí chất lạnh lùng xuất trần, giống như tiên tử bước ra từ trong tranh.
- Lý Thánh Tử!
Đôi mắt của nàng ta sáng bừng mà nhìn về phía Lý Nhiên, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Cả nội đường trong phòng khách đều tĩnh lặng trong chốc lát.
Các nữ nhân đều ngơ ngác nhìn về phía nàng ta, ánh mắt không thể tin được.
Tần Như Yên hơi nhíu mày, lẩm bẩm nói:
- Tại sao nàng ta lại tới đây?
Lý Đạo Duyên có chút khó hiểu hỏi:
- Tần Thánh Nữ, vị này là...
Tần Như Yên nhẹ nhàng nói:
- Lâm Lang Nguyệt.
- Ai cơ?
Lý Đạo Duyên như bị sét đánh ngang tai.
Lâm Lang Nguyệt?
Thủ tịch Thiên Xu Viện, đệ nhất thiên kiêu Lâm Lang Nguyệt?
Nàng ta tới Lý gia để làm cái gì chứ?
Đột nhiên, Lý Đạo Duyên bỗng nghĩ tới điều gì đó, hắn ta lập tức trợn tròn mắt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất