Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 430. Sở Linh Xuyên đề nghị, sống chung với Kiếm Thủ?

Chương 430. Sở Linh Xuyên đề nghị, sống chung với Kiếm Thủ?


- Cửu Tự Chân Ngôn?
Hắn sửng sốt một chút, sau đó trong mắt lóe lên tia mừng như điên.
Đây chắc chắn là một thứ tốt!
Đây chính đạo gia vô thượng thần thông, còn có bí mật Lục Giáp, trong đó ẩn chứa uy năng mạnh mẽ.
Thần thông này có chín bảo tiết khác nhau, chia ra làm: Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận. Liệt, Tiền, Hành.
Mà ngoại trừ có thể Hàng Ma phục yêu, mỗi một bảo nhẫn đều có tác dụng kỳ diệu khác nhau.
Ví dụ như chữ Lâm sau khi thi triển, liền có thể giành được ý chí bất động bất hoặc, mặc cho huyễn cảnh vô căn cứ cũng sẽ không có chút dao động nào.
Ví dụ chữ Binh, có thể nhanh chóng khôi phục linh lực trong chiến đấu, làm cho thân thế đứng ở thế bất bại.
...
Những chữ cái còn lại còn có rất nhiều tác dụng kỳ diệu khác, cho dù với tu vi hiện tại của hắn cũng không thể hoàn toàn thi triển ra được.
Có người nói dùng chữ “hành” cuối cùng, có thể nhục thân Niết Bàn, đi vào siêu nhiên cảnh!
- Lần này quả thực là kiếm được lợi lớn rồi!
Vẻ mặt Lý Nhiên hưng phấn.
Không chỉ vì tông môn chiêu mộ được rất nhiều thiên tài, mà còn giành được Thần Thông tuyệt vời như vậy!
Trong lúc nhất thời lo lắng trong lòng tan biến, tâm trạng bị đè nén cũng khá hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, một gã gia đinh chầm chậm đi tới.
- Thiếu chủ, ngoài cửa có một cô nương tới, nói là bằng hữu của người.
- Cô nương?
Lý Nhiên sửng sốt, sau đó cười nói:
- Đoán chừng không phải Kiếm Ly thì chính là Lang Nguyệt rồi… Ngươi trực tiếp cho nàng đi vào đi!
- Vâng.
Gia đinh lên tiếng trả lời rồi lui ra ngoài.
Lý Nhiên tựa trên ghế xích đu, ngâm nga bài hát nhắm mắt dưỡng thần.
Không lâu lắm, bên tai vang lên tiếng bước chân sột soạt, hắn nhẹ giọng cười nói:
- Nhanh như vậy đã tới rồi sao?
- Ừm, tới rồi.
- ...
- Giọng nói này…
Hắn nghi ngờ mở mắt ra nhìn về phía đó, kết quả thiếu chút nữa ngã nhào từ trên ghế xích đu xuống!
- Sở, Sở Linh Xuyên?
Nhìn thiếu nữ chân trần trước mặt mình, Lý Nhiên giật mình một cái.
Nữ nhân này đến để trả thù đấy hả?
Sở Linh Xuyên nhìn hắn, ánh mắt đầy vẻ căm phẫn.
Nàng ta lại hồi tưởng lại những điều tệ hại mà mình đã trải qua, tay nắm lại thành nắm đấm, chỉ hận không thể đấm nát đầu hắn ngay lập tức.
- Tên khốn này.
Nhưng mà nghĩ đến những lời Lãnh Vô Yên và Dịch Thanh Lam nó, lý trí lại chiến thắng một lần nữa, tay nàng ta đã bắt đầu thả lỏng ra.
Hai nữ nhân xấu xa kia chuyện gì cũng làm nổi đấy, nàng ta là chưởng môn Vạn Kiếm Các, chủ của Vân Kiếm Đảo, đệ tử dưới chướng vô số, nàng ta phải chịu trách nhiệm với bọn họ.
- Lý Thánh Tử cũng nhàn nhã quá nhỉ.
Sở Linh Xuyên nhẹ nhàng nói.
- Đừng căng thẳng quá, ta chỉ là, có chuyện muốn nói với ngươi thôi.
- Có chuyện gì sao?
Lý Nhiên không nói thêm gì, lập tức đứng dậy, chắp hai tay lại, ngón trở đưa lên, những ngón tay khác cong lại.
Thần quang dần dần xuất hiện, dường như nó đang tạo cho hắn một vầng hào quang màu trắng.
Sau đó ngón giữa hắn đặt lên ngón trỏ, hô lớn.
- Binh!
Khí tức lại được nâng cao, linh lực trong người cứ ào ào như nước sông, sức sống dồi dào.
Mọi thứ được tăng lên khiến ánh hào quang trên người Lý Nhiên, ánh sáng lấp lánh cứ như một quả cầu ánh sáng vậy, thế nhưng ánh sáng trắng đó rất chói mắt.
Hắn lại lấy Linh Bảo Thanh Huyền ra, chụp lên người. Sau đó hắn dán lên người mình rất nhiều tấm bùa giấy hồi phục, phòng ngự, đôn pháp. Có thể nói hắn đã trang bị cho mình đến tận chân răng.
Cuối cùng hắn lấy Bán Thánh Pháp Bảo Sơn Hà Phiến , mở quạt ra che trước mặt. Qua khe hở giữa những thanh quạt, hắn nhìn được Sở Linh Xuyên, đầy căng thẳng.
- Có chuyện gì thì ngươi nói đi.
Chỉ cần đối phương có hành động gì nhỏ thôi hắn cũng sẽ lập tức kết nối với đường dây đỏ.
Sở Linh Xuyên nhìn bộ dạng này của hắn mà thấy buồn cười, sự âm u trong lòng nàng ta đã tan biến đi không ít.
Nàng ta cố nhịn cười, hừ một tiếng rồi nói.
- Lý Thánh Tử không phải ngông cuồng lắm sao? Ỷ mình có ba Đế Cấp chống lưng nên dám hỗn xược với ta, sao bây giờ lại cẩn thận thế này?
- Khụ khụ
Lý Nhiên hắng giọng, ngượng ngùng nói.
- Ta mà nói lúc đó ta vẫn không có ý thức thì ngươi tin không?”
Sở Linh Xuyên hỏi ngược lại.
- Ngươi thấy sao?
- Nhưng mà ta không có ý thức thật mà.
- Mất ý thức mà còn làm được chuyện như thế này thì càng chứng tỏ ngươi là dạng người đó không phải sao?
Lý Nhiên gãi đầu, hắn thấy lời nàng ta nói hình như cũng có cái đúng.
Sở Linh Xuyên hơi đỏ mặt.
Thân là Đế Cấp mà lại bị một tên Phân Thần nhỏ bẻ động chạm thế nhưng nàng ta lại chẳng làm gì được cả.
Bây giờ nhìn thấy Lý Nhiên, nàng ta vẫn thấy hơi run rẩy.
Mấy trăm năm qua nàng ta chưa bao giờ có cảm giác như thế này, điều này khiến nàng ta thấy khó chịu vô cùng.
Nàng ta đã bình tĩnh lại, hừ nhẹ một tiếng.
- Chuyện này ta sẽ tính sổ với ngươi sau, lần này ta đến đây là vì có chuyện khác cần nói với ngươi.
- Chuyện gì?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất