Chương 429. Phần thưởng của hệ thống, kế hoạch tác chiến của Sở Linh Xuyên
Lý Nhiên cúi đầu nhìn bàn tay của mình.
- Ta thực sự không biết gì cả!
- Oan uổng quá, ta không hề cảm nhận được chút gì cả, đây cũng quá cmn thua thiệt rồi!
Hắn giật giật khóe môi khóc không ra nước mắt.
Dịch Thanh Lam nói:
- Mặc dù bần đạo biết ngươi không phải cố ý, nhưng Sở Linh Xuyên chưa chắc đã biết, ngươi phải cẩn thận nhiều hơn, cảm nhận nguy hiểm thì phải lập tức kết nối hồng tuyến.
Lý Nhiên chán nản nói:
- Thanh Lam sư tôn, đệ tử muốn chết quách đi cho xong đây.
Nhớ lại sắc mặt xấu hổ của Sở Linh Xuyên, hắn cũng cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Lúc trước chẳng qua chỉ nói nói tướng mạo nàng ta hung ác, đã bị treo ngược lên đánh bốn canh giờ.
Bây giờ xảy ra loại chuyện như vậy, chẳng phải là...
Lý thánh tử không khỏi rùng mình một cái.
...
Hoàng cung Vô Ương.
Lối ra vào của tẩm cung, vẻ mặt Thịnh Diệp khẩn trương nhìn Sở Linh Xuyên:
- Sở Kiếm Thủ, ngươi phải tỉnh táo, ngàn vạn lần đừng quá xúc động!
Sở Linh Xuyên cau mày nói:
- Chẳng qua ta rời khỏi hoàng cung thôi mà, có gì mà xúc động chứ?
Thịnh Diệp nuốt một ngụm nước bọt:
- Tại sao ngươi đột nhiên muốn rời khỏi hoàng cung ? Nhất định là đi phát tiết lửa giận, kiếm chém đến Vô Ương Thành chứ gì? Sở Kiếm Thủ, bách tính Vô Ương Thành vô tội mà!
Sở Linh Xuyên:
- ...
Nàng ta tức giận nói:
- Nói nhăng nói cuội gì đấy ? Ta cũng không phải là hạng người cuồng sát nhân xem mạng người như cỏ rác!
Thịnh Diệp không nói gì.
Nhưng trên mặt rõ ràng viết to ba chữ to: Chính là ngươi.
Sở Linh Xuyên hoài nghi nhìn hắn ta:
- Lúc ở đại hội Đăng tiên, hình như ngươi cũng tận mắt nhìn thấy ? Nói, ngươi nhìn thấy cái gì?
Thịnh Diệp lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Trẫm, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
- ... Ngươi cho ta là kẻ ngu sao?
Sở Linh Xuyên mặt như phủ băng, thấp giọng lẩm bẩm:
- Vẫn nên giết người diệt khẩu nhỉ?
Thịnh Diệp:
- ...
Hắn ta xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán:
- Sở Kiếm Thủ đừng có xúc động, trẫm biết ngươi bị cướp mất đồ đệ trong lòng khó chịu, nhưng đại hội đăng tiên vẫn chưa kết thúc mà. Sau này còn có nhiều hạt giống tốt mà!
Sở Linh Xuyên buồn bã nói:
- Những lời ngươi này, bản thân tin được không?
- Điều này…
Thịnh Diệp trong chốc lát không nói gì.
Sở Linh Xuyên nói:
- So sánh với thiên phú tốt, Võ Thể càng hiếm thấy hơn, mà Siêu Phẩm Thiên Phú cộng với Tiên Thiên Võ Thể lại càng là nghìn năm khó gặp một lần. Lần này có thể nhìn trúng Thẩm Nịnh, đã là niềm vui ngoài ý muốn, tuyệt đối không có khả năng có thêm người thứ hai nữa.
Thịnh Diệp thở dài, biết lời đối phương nói là thật.
Sở Linh Xuyên bất đắc dĩ nói:
- Kiếm Ly đã rất mạnh rồi, Kiếm Ý sâu tận xương tủy, lại có Phần Thiên Quyết gia trì. Sau này thành tựu rất có thể không thua kém gì ta.
- Nhưng ta… vẫn không cam tâm.
Nhạc Kiếm Ly tuy mạnh, nhưng loại muốn theo loại yêu nghiệt như Lý Nhiên, vẫn có chút không thực tế lắm.
Chỉ có Đạo Võ Song Tu mới có một tia hy vọng.
Đây cũng là nguyên nhân mà nàng ta cố chấp với Thẩm Nịnh như thế.
Thịnh Diệp lắc đầu nói:
- Đáng tiếc, Thẩm Nịnh đã bị U La Điện chọn. Đừng nản chí, sẽ có hạt giống tốt mà.
- Nản lòng?
Sở Linh Xuyên cười lạnh nói:
- Có phải ngươi hiểu lầm gì không, ai nói với ngươi ta sẽ bỏ qua?
Thịnh Diệp sửng sốt:
- Không phải ngươi nói muốn rời khỏi hoàng cung sao?
Sở Linh Xuyên hừ lạnh nói:
- Rời khỏi hoàng cung, không có nghĩa là rời khỏi Vô Ương Thành!
- Vậy ngươi chuẩn bị đi đâu?
- Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con ? Ta muốn thâm nhập hang ổ địch, tuyệt địa phản kích!-
Nói xong liếc nhìn Thịnh Diệp, lạnh lùng nói:
- Còn có ngươi, nếu như dám nói với người khác chuyện hôm nay...
Tay phải của nàng ta nắm chặt trong hư không, ngón cái nhẹ nhàng nâng lên.
Rõ ràng trong tay không có kiếm, nhưng trong không khí lại vang lên tiếng rút kiếm khỏi vỏ, dâng trào lên Kiếm Ý cuộn trào mãnh liệt giống như sóng lớn ào ạt bao phủ lấy Thịnh Diệp!
Dù cho thân là đế cấp Nhân Hoàng, cũng hãi hùng khiếp vía!
Lúc Kiếm Ý tiêu tán, Sở Linh Xuyên đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
Thịnh Diệp mới vừa giật mình, lại nghe thấy một tiếng vang nhỏ, vương miện trên đỉnh đầu nứt vỡ thành hai mảnh, rèm che rơi đầy đất.
Trong chốc lát không nói nên lời.
- Một kiếm này trẫm không nhìn thấy rõ nhưng nữ nhân này lại mạnh hơn rồi.
- Trước đó phán đoán sai lầm, Lý Nhiên tranh đoạt đệ tử với nàng, nghĩ lại hẳn không phải là một phe.
- Hơn nữa Lý Nhiên lại dám đánh nàng… Thật đúng là gan to bằng trời!
Lúc này Thịnh Diệp nghĩ lại một màn kia, phía sau lưng toát cả mồ hôi lạnh.
Hắn ta chắp tay sau lưng nhìn về phía xa, trong lòng bất đắc dĩ:
- Hy vọng đừng lại gây ra cái gì hỗn loạn nữa.
...
Phủ đệ Lý gia.
Lý Nhiên nằm trên ghế xích đu trong đình viện, lắc lư.
Bảng nhiệm vụ hiện lên trong đầu, đang xem xét khen thưởng nhiệm vụ.
【 Nhiệm vụ hoàn thành. 】
【 Mức độ hoàn thành nhiệm vũ: Hoàn mỹ 】
【 Giành được siêu cấp bảo rương * 1. 】
Lý Nhiên mở bảo rương ra.
【 Chúc mừng kí chủ, thu được Thần Thông “ Cửu Tự Chân Ngôn” 】