Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 451. A Thấm chân tâm, Sở chưởng môn kỳ lạ

Chương 451. A Thấm chân tâm, Sở chưởng môn kỳ lạ


Lý Nhiên dùng một tay bịt miệng của nàng lại, lúng túng nói:
- Sở chưởng môn vẫn còn ở đây, không nên nói bậy nói bạ.
- Hả?
A Thấm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Sở Linh Xuyên đang ngồi ngơ ngác ở một bên.
Nhất thời mặt cười trở nên nóng hổi, e thẹn dúi đầu vào trong lòng Lý Nhiên.
Sở Linh Xuyên nhìn hai người, không hiểu sao trong lòng thấy hơi buồn phiền cùng hoảng sợ, oán hận nghĩ thầm:
- Ngay cả thị nữ cũng không buông tha. Quả nhiên là một cầm thú!
Lý Nhiên vẫn chưa biết mình bị đã đội lên danh hiệu "Cầm thú".
Lúc này hắn nhìn A Thấm, hơi có chút ngây người.
Càng lúc nha đầu kia càng trở nên xinh đẹp.
Da thịt trắng nõn trơn mịn, trong con ngươi dường như có quang mang nhộn nhạo, khuôn mặt lưu chuyển động lòng người.
Tuy ngũ quan không có gì thay đổi, nhưng mị lực phát ra đã tăng gấp đôi.
Đã có vài phần mùi vị họa quốc ương dân.
- Đây chính là Xá Nữ Linh Tủy Thể sao? Nếu như đến Hợp Đạo Độ Kiếp liệu có còn như vậy ?
Nàng vùi đầu ở trong lòng Lý Nhiên, mặt cười ửng đỏ, ánh mắt hoảng loạn, giống như con thỏ nhỏ đang sợ hãi.
Dáng vẻ e lệ đáng thương kia, khiến cho Lý thánh tử thường thấy cảnh tượng hoành tráng đều có chút tim đập rộn lên.
Lúc này, A Thấm mới chú ý tới cái gì, ngạc nhiên nói:
- Thánh Tử đại nhân, tại sao quần áo của ngài rách rồi?
Lý Nhiên tùy ý nói:
- Vừa rồi ngươi đột phá, có người đến gây chuyện, nên ta đã đánh nhau với bọn họ một trận.
- Hả?
A Thấm sợ hãi hô lên một tiếng, khẩn trương nói:
- Ngài không bị thương chứ ?
- Đương nhiên là không.
Lý Nhiên cười nói:
- Có bảo tiêu tốt như Sở chưởng môn... À, giúp đỡ, bọn họ tự đi tìm cái chết.
A Thấm cúi đầu, có chút tự trách nói:
- Xin lỗi, rõ ràng ta là thị nữ của đại nhân, cuối cùng lại để đại nhân tới bảo vệ ta. A Thấm thật là vô dụng...
Lý Nhiên nhướng mày:
- Chuyện này phải nói như nào nhỉ ? Đám người kia nhằm vào ta mà tới, có quan hệ gì với ngươi ?
- Hơn nữa ai nói ngươi vô dụng ? Mười mấy năm qua, ta ăn, mặc, ngủ nghỉ, đi lại đều do ngươi lo, bây giờ người không tách khỏi ngươi được là ta mới đúng.
A Thấm nghe vậy liền sửng sốt:
- Đại nhân, không thể rời bỏ ta ?
Nàng ngẩng đầu, si ngốc nhìn Lý Nhiên, trong con ngươi dường như có ánh sáng loé lên.
Nàng như nghĩ tới điều gì, liền đỏ mặt nói:
- Hiện tại A Thấm đã Trúc Cơ rồi, rốt cuộc cũng có chút trợ giúp cho đại nhân. Ngẫm lại cũng rất vui vẻ.
- ...
Lý Nhiên lắc đầu than thở:
- Còn quá nhỏ.
A Thấm không hiểu nói:
- Cái gì nhỏ ?
- Cách cục nhỏ!
Lý Nhiên chân thành nói:
- Cố gắng tu hành, đề thăng cảnh giới, muốn chứng đạo bất hủ trong dòng sông lịch sử, thì nhất định phải có một viên đạo tâm không lay động. Chứ không phải là vĩnh viễn sống vì người khác. Nếu như nàng vẫn ôm loại ý nghĩ này, rất có thể tâm tình sẽ không đủ vững chắc. Hiện tại cảnh giới thấp, còn chưa nhìn ra cái gì, nhưng đến Nguyên Anh Phân Thần rồi thì không giống nữa. Ngay cả Lâm Lang Nguyệt có đạo tâm thông suốt như nào, cũng bị tan vỡ hao tổn, huống chi là nàng?
Nhưng A Thấm lại lộ vẻ chân thành nói:
- A Thấm không hiểu đạo tâm là cái gì, cũng không muốn chứng đạo bất hủ, chỉ muốn vĩnh viễn đi theo bên cạnh đại nhân. Có thể tăng lên một tia tu vi cho đại nhân, chính là toàn bộ ý nghĩa tu hành của ta.
Lý Nhiên nghe vậy giật mình.
Hắn trầm mặc một lát, đưa tay xoa xoa mái tóc của nàng:
- Cô nương ngốc...
Nhìn dáng vẻ ngây thơ kia, trong lòng như có giòng nước ấm bắt đầu chảy.
- Thôi, tùy ý nàng vậy, đạo tâm bất ổn thì như thế nào ? Nếu thế để ta tới làm đạo tâm của nàng đi!
Giờ khắc này, nội tâm Lý Nhiên cũng kiên định xuống.
...
Nghe hai người nói chuyện, Sở Linh Xuyên có chút ngây người.
Dưới cái nhìn của nàng, ý nghĩ này của A Thấm quả thực là quá ngu xuẩn.
Tu hành không phải là vì vĩnh sinh bất hủ sao?
Không ngờ lại tu luyện vì người khác, thật sự là khó hiểu.
Thế nhưng chứng kiến ánh mắt ôn nhu của Lý Nhiên, trong lòng lại có chút xúc động không rõ.
Dường như từ xưa tới nay chưa từng có ai, nhìn nàng ôn nhu như vậy.
- Dường như gia hỏa này đã biến thành người khác vậy...
- Thị nữ này vẫn còn nguyên âm, xem ra hắn cũng không vô sỉ như trong tưởng tượng.
- Suy nghĩ kỹ một chút, hình như Tiêu Thanh Ca cũng như chim nhỏ nép vào người... Hoá ra Lý Nhiên thích như vậy ?
- Chờ một chút, hắn thích gì thì liên quan gì đến ta?
Sở chưởng môn suy nghĩ miên man, đầu óc lộn xộn.
Qua một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.
- Khụ khụ!
Nàng ho nhẹ một cái:
- Hai ngươi diễn đủ chưa ? Nắm chắc thời gian đến truyền tống trận, chúng ta còn phải trở về Vân Kiếm Đảo nữa.
- Gấp cái gì ?
Lý Nhiên nhìn xuyên ra ngoài cửa sổ:
- ... ít nhất ... Còn mấy giờ nữa.
Căn cứ điều lệ của Thịnh tộc ở Trung Thổ, các tông môn không thể kiến tạo truyền tống trận ở gần thành trì. Trong vòng vạn dặm quanh Đế Đô càng không thể có truyền tống trận.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất