Chương 452. A Thấm chân tâm, Sở chưởng môn kỳ lạ (2)
Thực ra chuyện này rất dễ hiểu.
Dù sao cũng không ai muốn sau khi ngủ một giấc tỉnh đại quân đã áp cảnh...
- Còn lâu như vậy sao?
Sở Linh Xuyên nhíu mày
Nàng cũng không muốn nhìn hai người này làm nũng nữa.
Thần niệm bao phủ trong vòng ngàn dặm, tìm được truyền tống trận.
Tâm thần khẽ động, trong nháy mắt liễn xa xuyên qua vạn dặm hư không, đi tới bầu trời phía trên cứ điểm của tông môn.
Lý Nhiên có chút ngạc nhiên nói:
- Hoành Độ Hư Không ? Võ tu các ngươi cũng biết chiêu này ?
Sở Linh Xuyên trợn mắt nhìn hắn một cái:
- Như này đã coi là gì ? Cho dù là võ tu hay là đạo tu, cũng chỉ là lợi dụng quy tắc mà thôi, đây là thủ đoạn đơn nhất.
Lý Nhiên xoa cằm:
- Hoá ra ngươi không chỉ biết mỗi đánh người và uống rượu.
Sở Linh Xuyên đắc ý nói:
- Đó là đương nhiên, ta biết rất nhiều thứ đấy!
- Nhưng vì sao ngươi không trực tiếp đưa chúng ta đến U La Điện?
-... Khụ khụ, ngươi không nên hỏi nhiều như vậy ?
- Không phải ngươi sợ sư tôn ta chứ ?
- Thối lắm! Ta mà sợ nàng sao!
...
Ba người Lý Nhiên đi ra khỏi Long Liễn, một đám đệ tử U La Điện đã ở bên ngoài.
- Bái kiến Thánh Tử đại nhân!
Mọi người cung kính khom người thi lễ.
Lý Nhiên gật đầu:
- Dẫn ta đến truyền tống trận !.
- Vâng.
Đám người phân biệt dẫn đường, giải trừ trận pháp, chỉ dẫn ba người đi vào phía trong.
Một đường đi tới trước truyền tống trận.
A Thấm, Y Y không khỏi nhìn Lý Nhiên:
- Thánh Tử đại nhân, vậy ta đi về trước, ngươi nhất định phải chú ý an toàn.
- Yên tâm đi.
Lý Nhiên cười nói:
- Chỉ cần Sở chưởng môn không hạ cờ, ta sẽ an toàn.
Sở Linh Xuyên:
- ...
A Thấm lấy hết dũng khí, tiến đến bên tai hắn nói:
- Ta sẽ nỗ lực tu hành, nhất định lấy Linh Tủy tinh thuần nhất dâng hiến cho đại nhân...
Nói xong liền đỏ mặt chạy vào trong trận pháp, ánh sáng loé lên, hình ảnh chậm rãi tiêu tán.
Lý Nhiên ngẩn ra một lúc, sau đó khóe miệng hơi nhếch lên.
- Cô bé ngốc...
Lúc này, Sở Linh Xuyên dùng tay quơ quơ ở trước mặt hắn:
- Đừng nhìn nữa, người đã đi rồi, chúng ta cũng cần phải trở về.
- Ừm, được.
Lý Nhiên gật đầu, một phát nắm lấy tay của nàng.
"! !"
Trong nháy mắt gương mặt cười của Sở Linh Xuyên đỏ lên, lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi cầm tay ta làm cái gì ?
Lý Nhiên kỳ quái nói:
- Không phải ngươi muốn dẫn ta Hoành Độ Hư Không sao?
Nàng quay đầu qua, hừ hừ nói:
- Chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta là được, không cần nắm tay...
- Ồ, xin lỗi.
Lý Nhiên vừa muốn buông tay, chợt nghe Sở Linh Xuyên thấp giọng nói:
- Thôi, cứ để như vậy đi, cho an toàn.
- ...
Cảm nhận được nhiệt lực từ lòng bàn tay truyền tới, gò má nàng hơi phiếm hồng, ánh mắt có chút phiêu hốt.
Nhìn như thơ ơ không đếm xỉa hỏi:
- Hôm nay chúng ta có thể trở về Vân Kiếm Đảo rồi chứ?
Lý Nhiên lắc đầu:
- Không được, vẫn phải là ngày mai !.
- Vì sao ?
- Ta phải đi tạm biệt hai vị công chúa đã.
- ...
Chân mày Sở Linh Xuyên giật một cái, trực tiếp rút tay trở về, cắn răng nói:
- Ngươi tự mình trở về đi!
Lý Nhiên:
- Hả ?
Cực Tây Chi Địa.
Âm Hòe Sơn.
Sơn môn Âm Thi Đạo lớn như vậy, không ngờ lại ẩn trong cái sương mù mịt mờ này.
Lúc này, ở trung tâm đại điện, có hai người đàn ông đang ngồi đối mặt nhau.
Một người trong đó tự nhiên là Cơ Trầm Uyên.
Người còn lại mặc đồ trắng, khuôn mặt tuấn tú, chính là chưởng môn Hợp Hoan Tông, Liễu Tầm Hoan.
- Liễu huynh, nếm thử cái tiên nhưỡng này đi, đây chính là đồ tốt ta đã cất giấu.
Cơ Trầm Uyên tươi cười, thần tình vô cùng thân thiện.
Bình thường quan hệ giữa hai người rất tốt, không có việc gì sẽ uống một chút rượu với nhau, quan hệ xem như là thân thiết nhất trong ma đạo tứ tông.
Liễu Tầm Hoan lại không di chuyển cái chén:
- Cơ huynh, có việc gì ngươi cứ nói thẳng ra đi !.
Cơ Trầm Uyên nhíu mày:
- Không có gì, chẳng qua là lâu ngày không thấy Liễu huynh, gọi ngươi tới ôn chuyện một chút mà thôi.
Nói xong lại hơi nghi hoặc một chút hỏi:
- Ta thấy Liễu huynh mang vẻ u sầu, chẳng lẽ là có chuyện phiền lòng sao?
Liễu Tầm Hoan thở dài nói:
- Còn không phải là chuyện trong tông môn sao.
Sau khi lão tổ Hoan Hỉ chết, Hợp Hoan Tông xảy ra rung chuyển không nhỏ, rất nhiều đệ tử lấy "thái bổ" làm chủ, dồn dập biểu đạt kháng nghị.
Đương nhiên, không thiếu trưởng lão trong nhất mạch của Hoan Hỉ lão tổ làm khó dễ.
Hiện tại Hoan Hỉ lão tổ đã chết, ai biết kế tiếp có phải là bọn họ hay không?
Cho nên bọn họ kích động đệ tử, khiến tông môn thần hồn nát thần tính, chướng khí mù mịt.
Mà số lượng đệ tử lấy thái bổ làm chủ không phải ít, nếu quả thật dùng thủ đoạn bạo lực trấn áp, không khác nào với tự chặt một tay.
Trong lúc nhất thời Liễu Tầm Hoan cũng cực kỳ nhức đầu.
Cơ Trầm Uyên nghe nói việc này, lắc đầu nói:
- Đúng là Liễu huynh không thể động vào việc này, tuy Hoan Hỉ lão tổ đại nghịch bất đạo, nhưng dù sao cũng là đại trưởng lão trong tông môn, coi như phế đi tu vi cũng được.