Chương 454. Thù này không báo không phải quân tử
Liễu Tầm Hoan hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ bây giờ ngươi có thể chống đỡ được sao?
- Chuyện này...
Cơ Trầm Uyên nghẹn lời trong chốc lát.
Liễu Tầm Hoan nói:
- Đối với Lý Nhiên, ta có hai cái kiến nghị.
Cơ Trầm Uyên hiếu kỳ nói:
- Ồ? Xin lắng tai nghe.
- Thứ nhất, ngươi bồi dưỡng được đệ tử siêu việt Lý Nhiên, báo thù rửa hận cho đệ đệ ngươi, như vậy Lãnh Vô Yên cũng không thể nói cái gì.
Cơ Trầm Uyên cười khổ một tiếng:
- Ngươi vẫn nên nói cái thứ hai đi !.
Thiên tài siêu việt Lý Nhiên sao, trên đời này có tồn tại hay không cũng không biết...
Liễu Tầm Hoan nghiêm túc nói:
- Thứ hai, ngươi nắm chắc bồi dưỡng ra một vị Thánh Nữ!, Mặc kệ thiên phú như thế nào, nhưng tướng mạo nhất định phải khuynh quốc khuynh thành.
Cơ Trầm Uyên:
- Hả?
Liễu Tầm Hoan nhấn mạnh nói:
- Nếu đánh không lại, vậy dứt khoát gia nhập vào !.
Cơ Trầm Uyên:
- ...
...
Vô Ương hoàng cung.
Ngọc Giao Các.
Lý Nhiên ngồi ở trên giường phượng, nhìn hai vị công chúa trước mặt, cổ họng có chút lạnh.
Ngọc Giao Các.
Lý Nhiên ngồi ở trên giường phượng, nhìn hai vị công chúa trước mặt, cổ họng có chút lạnh.
- Ta chỉ tới nói lời từ biệt với hai vị công chúa, chứ không có ý tứ gì khác, làm như vậy sợ rằng không quá thích hợp?
Thịnh Tri Hạ thấp giọng nói:
- Bổn cung cũng không có ý tứ gì khác, chỉ muốn từ từ trò chuyện với Lý thánh tử mà thôi.
- Không sai, chỉ nói chuyện mà thôi.
Thịnh An Ức cũng nói phụ họa theo.
Lý Nhiên vò đầu nói:
- Nói cái gì mà nhất định phải nằm xuống mới nói được?
Hai nàng nghe vậy sắc mặt đỏ bừng.
Thịnh Tri Hạ lắp bắp nói:
- Bản, bản cung mệt mỏi, muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút mà thôi.
- Không sai, chỉ nghỉ ngơi một chút.
Thịnh An Ức đỏ mặt tiếp tục phụ họa.
- ...
Lý Nhiên lắc đầu:
- Vậy các ngươi cứ nghỉ cho khỏe đi, tại sao cũng muốn ta nằm xuống ?
Thịnh Tri Hạ trần trừ một hồi lâu, mới tựa như nhận mệnh thấp giọng nói:
- Bổn cung muốn Lý thánh tử ôm...
- Không sai, chính là ôm ôm... Hả?
Thịnh An Ức phục hồi lại tinh thần, trong nháy mắt mặt cười đỏ lên.
Không nghĩ tới muội muội cũng dám nói lời như vậy!
Lý Nhiên cũng ngây ngẩn cả người.
- Lý thánh tử không ngại chứ ?
Khuôn mặt nhỏ bé của Thịnh Tri Hạ đỏ bừng, vừa khẩn trương lại vừa mong đợi nhìn hắn.
Lý Nhiên phục hồi lại tinh thần, cười nói:
- Hai vị công chúa đã không để ý, ta còn có cái gì để nói sao ?
Hắn dựa vào đầu giường, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh.
- Nói trước chỉ ôm thôi nhé, các ngươi đừng có ý đồ xấu gì, ta không phải là người tùy tiện.
- Phốc.
Thịnh Tri Hạ che miệng cười khẽ:
- Lý thánh tử vẫn tự luyến như vậy.
Nàng nhẹ nhàng tựa vào trong lòng Lý Nhiên, trái tim đập nhanh đến mức sắp nhảy ra ngoài.
Thịnh An Ức do dự một chút, cũng nhẹ nhàng bước tới bên kia, rồi chậm rãi nằm xuống.
Trong lúc nhất thời không khí yên tĩnh lại.
Ánh mắt hai vị hoàng nữ lưu chuyển, gò má nóng hổi giống như nóng rần lên.
Vừa nghe nói ngày mai Lý Nhiên phải rời đi, trong lòng các nàng toàn là không nỡ, làm chuyện gì cũng không tập trung tinh thần được, thầm nghĩ nằm trong lòng hắn một hồi.
Lúc này, Lý Nhiên dò hỏi:
- Đúng rồi, Thịnh Diệp đâu?
Thịnh An Ức đáp:
- Sau khi Đại Hội Thành Tiên kết thúc, dường như phụ hoàng bị cái gì kích thích, trực tiếp muốn đi tổ địa bế quan.
- Bế quan ?
Lý Nhiên gật đầu:
- Vậy là tốt rồi, đừng có lát nữa lại tới hưng sư vấn tội.
Thịnh Tri Hạ ôm cánh tay của hắn, ngây thơ nói:
- Lý thánh tử có tội gì ?
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Ngủ cùng công chúa, vẫn chưa chưa tính là phạm tội sao?
- Phi !
- Nói hươu nói vượn.
Hai người đấm nhẹ hắn một cái, vẻ mặt ngượng ngùng không chịu nổi.
Trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên vui vẻ ấm áp.
Lần trước ba người ngủ cùng giường, là bởi vì uống say mới nằm ra Ô Long.
Lần này bọn họ tỉnh táo, nhưng không biết xấu hổ, ngược lại giống như là chuyện đương nhiên vậy.
Thịnh Tri Hạ như nhớ ra cái gì đó, nói:
Trong Đại Hội Thành Tiên, Sở Kiếm Thủ gây ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi không có bị thương chớ ?
Nàng ngàn vạn lần không nghĩ tới, nữ nhân thần bí tự tiện xông vào hoàng cung kia, lại chính là chưởng môn Vạn Kiếm Các.
Hơn nữa còn chính diện xung đột với Lý Nhiên.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Không có.
Hắn một điểm thua thiệt cũng không ăn, ngược lại là Sở Linh Xuyên, không chỉ không cướp được đồ đệ, còn vô duyên vô cớ trúng mấy bàn tay...
Nhớ lại lúc ở đại hội, Thịnh Tri Hạ không để ý thân phận của đối phương, đứng ra ủng hộ chính mình, trong lòng Lý Nhiên cũng có chút ấm áp.
- Nhắc tới việc này còn phải cảm tạ Thịnh công chúa, không ngờ ở dưới tình huống đó lại dám đứng ra nói chuyện cho ta, rất là trượng nghĩa nha.
Khóe miệng Thịnh Tri Hạ vểnh lên, đắc ý nói:
- Đó là dĩ nhiên, bổn cung rất giảng nghĩa khí.
Sau đó chân mày nàng hơi nhíu lại:
- Thế nhưng tên Sở Kiếm Thủ kia không khỏi quá không giảng lý đi, rõ ràng Thẩm Nịnh đã lựa chọn ngươi. Vẫn muốn phá hư quy tắc mạnh mẽ can thiệp.