Chương 470. Trần Bắc Hà tức hộc máu, Sở chưởng môn thật là nghĩa khí! (2)
Vừa rồi gấp gáp không chú ý, trên người Lý Thiết Trụ không hề có sóng linh lực, rõ ràng là phàm nhân chưa qua luyện khí!
Sở Linh Xuyên bất đắc dĩ nói:
- Thiết Trụ là đệ tử ta mới thu nhận, còn chưa kịp dạy bảo tu hành, coi như tàn nhẫn thì có thể tàn nhẫn đến mức nào ?
Lý Nhiên cũng lộ vẻ oan ức nói:
- Tuy sức mạnh của đệ tử hơi lớn một chút, nhưng Trần sư huynh có tu vi Kim Đan đỉnh phong. Khẳng định mạnh hơn đệ tử nhiều, nào biết chỉ một quyền nhẹ nhàng đã bị đánh bay?
- Sư tôn, ngươi phải làm chủ cho đệ tử .
Nói xong liền nháy mắt với Sở Linh Xuyên.
Sở Linh Xuyên vừa bực mình vừa buồn cười, lặng lẽ trợn mắt liếc hắn một cái:
- Tên này, chuyên gây rắc rối cho ta...
Mặt mo của Trần Bắc Hà đỏ lên, lồng ngực phập phồng.
Không trách được đám đệ tử kia không dám nói thật.
Thân là tu chân giả Kim Đan đỉnh phong, vậy mà lại bị một phàm nhân đánh bay ?
Chuyện này cũng không khỏi quá mất mặt đi !!
Hơn nữa còn là một quyền nhẹ nhàng ?
Trần Bắc Hà nhìn về phía Lý Nhiên, ánh mắt có chút không tin tưởng.
- Đến cùng đồ đệ này của Kiếm Thủ có lai lịch gì ? Tay chân yếu ớt, vậy mà ngay cả Thần Quang Tí cũng có thể đánh nát?
- Chẳng lẽ là Thượng Cổ Di Tộc trong truyền thuyết sao?
Dưới ảo thuật của Sở Linh Xuyên, hắn căn bản không nhìn thấu nội tình của Lý Nhiên, thậm chí ngay cả căn cốt thiên phú cũng không nhìn ra được.
Chuyện này càng làm cho hắn cảm thấy thêm thần bí.
- Khụ khụ!
Sở Linh Xuyên hắng giọng một cái:
- Trần trưởng lão, ngươi còn muốn nói cái gì sao?
Trần Bắc Hà trầm mặc một lát, cắn răng nói:
- Chẳng lẽ con ta cứ như vậy bị thương mà không được gì ?
Trong lòng hắn cực kỳ phiền muộn.
Đoạn thời gian trước Trần Trục Thiên tham gia Đại Hội Trừ Ma, bị ma tử Lý Nhiên đánh trọng thương, điều trị mấy tháng mới miễn cưỡng khôi phục.
Kết quả lại bị Lý Thiết Trụ đánh.
Hơn nữa hắn đối với hai người kia đều bất lực...
Sở Linh Xuyên nói:
- Chịu đòn là yêu cầu của Trần Trục Thiên, rơi vào Tẩy Kiếm Trì cũng chỉ là viẹc ngoài ý muốn... Nếu không... Ta triệu tập trưởng lão toàn tông, để mọi người cùng nhau bình phán chuyện này ?
- Không cần.
Trần Bắc Hà quả quyết lắc đầu.
Kim Đan đỉnh phong bị phàm nhân đả thương, truyền đi sẽ chỉ trở thành trò cười trong tông môn, hắn cũng đâu làm gì được người kia!
Sở Linh Xuyên trừng mắt với Lý Nhiên:
- Ngươi cũng thật là, bảo ngươi đánh ngươi liền đánh thật sao? Sao không làm bộ phối hợp Trần sư huynh một chút?
- Lại để cho đám đệ tử mới vào tông môn kia thấy, tu chân giả Kim Đan cảnh yếu ớt như thế, còn tưởng rằng công pháp Vạn Kiếm Các ta đều là rác rưởi chứ!
Lý Nhiên cố nén cười, chân thành nói:
- Đệ tử biết sai rồi, lần sau xuất thủ khẳng định sẽ nhẹ một chút.
- ...
Suýt chút nữa Trần Bắc Hà phun ra một ngụm lão huyết.
Nói ai là phế vật chứ?
Còn lần sau sẽ nhẹ chút... Ngươi còn muốn lần nữa sao ? !
Sở Linh Xuyên liếc mắt nhìn hắn:
- Trần trưởng lão còn chuyện gì khác không ?
- Không có, lão hủ xin cáo lui!
Trần Bắc Hà thật sự không còn mặt mũi ở lại nơi này, chắp tay liền xoay người bỏ đi.
...
Trong đại điện an tĩnh lại.
Lý Nhiên tò mò nhìn về phía Sở Linh Xuyên.
Thực sự không nghĩ tới, vị sư tôn tiện nghi vừa mới biết này, kiên định đứng về phía mình như vậy.
Dù sao đối phương cũng là đại trưởng lão trong tông môn.
- Quả nhiên bà nương điên này cũng rất nghĩa khí!
Lúc này, Nhạc Kiếm Ly lại hỏi:
- Lý sư muội, tại sao vừa rồi ngươi đột nhiên biến mất khỏi Ngọc Thang Trì vậy ?
- Chuyện này...
Lý Nhiên còn chưa lên tiếng, Sở Linh Xuyên đã trả lời:
- Ta đang chuẩn bị chỉ điểm hắn tu hành, nên trực tiếp đưa hắn về.
- Ồ, thì ra là thế.
Nhạc Kiếm Ly suy nghĩ một chút, nói:
- Lý sư muội vừa vào tông, có lẽ còn chưa sắp xếp được phòng đúng không ? Bây giờ cũng muộn rồi có muốn ngủ cùng ta không ?
Vị Lý sư muội này thật sự rất thú vị, tính cách cũng hợp với nàng.
Hơn nữa trên người còn có một loại khí tức vô hình, khiến cho nàng cảm giác rất an tâm, dường như có thể hoàn toàn tín nhiệm đối phương.
Ánh mắt Lý Nhiên sáng lên, vui mừng nói:
- Được...
Lời còn chưa nói hết, Sở Linh Xuyên đã đứng phắt lên, khẩn trương nói:
- Không được, tuyệt đối không được!
- ...
Nhạc Kiếm Ly nghi ngờ nói:
- Sư tôn, có vấn đề gì sao ?
- Có vấn đề, đương nhiên là có vấn đề!
Sở Linh Xuyên quả quyết nói:
- Hai người các ngươi tuyệt đối không thể ở cùng một chỗ!
- Vì sao ?
Nhạc Kiếm Ly có chút khó hiểu.
Chỉ là ở cùng Lý sư muội mà thôi, sư phụ phản ứng như vậy không khỏi hơi quá mức đi ?
Con ngươi Sở Linh Xuyên hơi chuyển, nói:
- Ta đang dạy nàng tu hành, nên ở lại trong tẩm cung vẫn thích hợp hơn.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu:
- Nhưng ban đêm vẫn phải ngủ chứ?
- À...
Sở Linh Xuyên suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói:
- Bởi vì thể chất nàng tương đối đặc thù, ta cần liên tục kiểm tra tình trạng của nàng, cho nên ngủ cùng ta cũng được.
Lý Nhiên:
- ...