Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 471. Một lời hứa ngàn vàng Sở Linh Xuyên, buổi tối ngủ chung a !!

Chương 471. Một lời hứa ngàn vàng Sở Linh Xuyên, buổi tối ngủ chung a !!


Mặc dù biết đối phương đang lừa dối Nhạc Kiếm Ly, nhưng lời này vẫn khiến cho hắn hết hồn.
Ở cùng Sở chưởng môn ?
Đoán chừng không sống tới "canh ba" ngày mai...
Nhạc Kiếm Ly cũng không suy nghĩ gì nữa, gật đầu nói:
- Được rồi, Lý sư muội, vậy ngày mai ta lại tới tìm ngươi.
Lý Nhiên còn chưa lên tiếng, Sở Linh Xuyên đã giành nói:
- Thiết Trụ phải theo ta tu hành, sắp tới sẽ không có thời gian. Không có chuyện gì thì ngươi đi xuống trước đi.
- Ồ...!
Nhạc Kiếm Ly còn chưa phục hồi lại tinh thần, đã bị một cơn gió mát đưa ra khỏi Phong Sương Điện.
Nàng đứng ở bên ngoài cửa điện, chân mày hơi nhíu lại.
- Tại sao ta có cảm giác sư tôn có chút căng thẳng ? Dường như không muốn để Lý sư muội tiếp xúc với ta vậy...
...
Trong đại điện.
Sở Linh Xuyên khoanh tay, căm hận trừng mắt nhìn Lý Nhiên:
- Vừa rồi ngươi dám đồng ý thật sao ? Có phải sống đủ rồi không!
Lý Nhiên chê cười nói:
- Đây không phải là thịnh tình không thể chối từ sao.
- Hừ, ta cảnh cáo ngươi, cách Kiếm Ly xa một chút, nàng đã có đạo lữ!
Sở Linh Xuyên uy hiếp nói:
- Nếu dám theo đuổi nàng, ta sẽ một kiếm chém ngươi!
Lý Nhiên nghe vậy sửng sốt:
- Ngươi nói cái gì ? Nhạc sư tỷ đã có đạo lữ rồi?
Đạo lữ của Nhạc Kiếm Ly không phải là mình sao?
- Dĩ nhiên.
Sở Linh Xuyên gật đầu:
- Ngươi dẹp ý niệm này đi !.
Lý Nhiên nhíu mày:
- Vậy ngươi biết đạo lữ của Nhạc sư tỷ là ai không ?
- Cái này...
Sở Linh Xuyên xoa cằm, nói:
- Mặc dù không biết cụ thể là người nào, nhưng có thể xác định quan hệ của bọn họ rất... Thân mật, cho nên tốt nhất ngươi nên giữ khoảng cách với nàng.
- Quan hệ thân mật ?
Lý Nhiên thoáng suy nghĩ, rất nhanh đã hiểu ra.
Nhạc Kiếm Ly không có khả năng tiết lộ quan hệ của bọn họ trước bất kỳ ai.
Chắc là Sở Linh Xuyên nhìn ra nguyên âm của nàng đã mất, nên đoán được việc này.
Nghĩ vậy, hắn cũng liền yên lòng.
Chỉ cần quan hệ của hai người không có bại lộ là tốt rồi.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Sở chưởng môn nghĩ ta thật xấu xa, ta được người giang hồ gọi là Tiểu Lang Quân chân thực dũng cảm. Làm sao sẽ làm ra sự tình chen chân không có phẩm hạnh như thế?
- Phi.
Sở Linh Xuyên khinh bỉ nói:
- Ta còn không biết tâm tư xấu xa của ngươi về chuyện này sao? Ngay cả ôn tuyền chuyên dành cho nữ đệ tử cũng dám vào, ngươi còn có chuyện gì không làm được ?
- Đó là một hiểu lầm...
Mặt già của Lý Nhiên đỏ lên, lúng túng sờ mũi một cái.
Sở Linh Xuyên hừ lạnh một tiếng:
- Ngược lại ta cảnh cáo ngươi, không được đánh chủ ý vào đồ đệ của ta, nếu không... Ta sẽ một kiếm chém ngươi!
Lý Nhiên cau mày nói:
- Ta tốt xấu gì cũng coi như là đệ tử của ngươi, có thể ôn nhu một chút với ta hay không?
- Không thể!
- ...
Lý Nhiên nhìn dáng vẻ tức giận của nàng, trong mắt hiện lên vẻ mỉm cười.
Hắn đi tới trước mặt Sở Linh Xuyên, cúi đầu xuống nhìn nàng, chân thành nói:
- Không thể đánh chủ ý vào đệ tử. Vậy có thể đánh chủ ý vào sư phụ hay không?
"! ! !"
Trong nháy mắt mặt Sở Linh Xuyên trở nên đỏ bừng, tay chân luống cuống nói:
- Nghịch đồ, ngươi nói linh tinh gì vậy!
Nhìn dáng vẻ hốt hoảng kia, Lý Nhiên không nhịn được đưa tay lên, nhẹ nhàng nhéo nhéo gò má của nàng:
- Không ngờ lúc Sở chưởng môn xấu hổ lại đáng yêu như vậy.
- Cái gì, đáng yêu sao ? !
Sở Linh Xuyên trợn tròn mắt, thân thể cứng ngắc, mặt đỏ đến mức sắp xì khói.
- Lý Nhiên, ngươi...
- Ta làm sao?
Lúc Lý Nhiên cho rằng nàng sẽ nũng nịu, lại thấy nàng nhảy lên giống như một con báo nhỏ, trực tiếp xô ngã hắn xuống đất.
Hai cánh tay hình thành thập tự, vững vàng khóa cổ họng của hắn lại, xấu hổ và tức giận nói:
- Nghịch đồ, ngươi dám đùa bỡn ta!
Lý Nhiên:
“ ...”
Cái tỉnh cảnh này và tưởng tượng không hề giống nhau!
...
Cuối cùng dưới sự xin lỗi "Thành khẩn " của hắn, hắn mới miễn cưỡng thoát khỏi vận mệnh bị ghìm chết.
Hai người ngồi dưới đất, thở hổn hển trừng mắt nhìn đối phương.
Lý Nhiên xoa xoa cổ:
- Dù sao cũng chỉ đùa một chút mà thôi, ngươi ra tay cũng quá độc ác đi !!
Sắc mặt Sở Linh Xuyên trở nên hồng, cắn răng nghiến lợi nói:
- Ai cho ngươi bóp mặt của ta hả?
Càng ngày gia hỏa này càng càn rỡ!
Lúc đầu là cù gan bàn chân, bây giờ đã dám công nhiên đùa giỡn nàng...
Sở Linh Xuyên cảm giác uy nghiêm của mình đang từng bước giảm xuống.
Lý Nhiên phản bác:
- Chuyện này không thể trách ta được, ai bảo dáng vẻ ngươi đáng yêu như vậy ?
Sở Linh Xuyên ngây ngẩn cả người.
Mặt cười lập tức đỏ lên, lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi đánh rắm! Ta đáng yêu cái gì!
Trái tim nàng rung động kịch liệt, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực!
Lời nói ngượng ngùng như vậy, sao hắn dám nói ra khỏi miệng?
Nhưng chẳng biết tại sao, nàng không chỉ không cảm thấy chán ghét, ngược lại còn có chút vui mừng và nâng nâng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất