Chương 478. Tẩy Kiếm, sư phụ tưởng thưởng đặc biệt!
Căn cứ tiềm lực của các đệ tử, họ sẽ được phân đến từng cái đường khẩu, thậm chí có khả năng trực tiếp bái nhập nội môn.
- Hoá ra là một nghi thức chia lớp.
Lý Nhiên hỏi:
- Hai chúng ta đã là đệ tử thân truyền của chưởng môn, hẳn là không cần phải tham gia đúng không ?
Nữ đệ tử lắc đầu:
- Chuyện này ta cũng không rõ, thế nhưng năm đó Nhạc sư tỷ cũng đi tẩy kiếm.
- Được rồi.
Mấy người đi một đường tới Tẩy Kiếm Trì.
Nơi đây đã tụ tập rất nhiều đệ tử, trưởng lão các đường khẩu đều ngồi ở trên cao, thỉnh thoảng thấp giọng nghị luận.
Thế nhưng Sở Linh Xuyên không ở trong đó.
Lúc này, cách đó không xa truyền đến một tiếng la lớn:
- Lý sư muội!
Lý Nhiên nghe vậy ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhạc Kiếm Ly đang vẫy tay với hắn, bàn chân điểm nhẹ một cái bay vút đến bên cạnh hắn.
- Lý sư muội, ồ ? Cương Đản muội muội cũng tới.
Lý Nhiên gật đầu:
- Nhạc sư tỷ.
Nhạc Kiếm Ly chớp chớp mắt:
- Ngày hôm qua tu luyện như thế nào ? Sư tôn không đánh người chứ ?
Lý Nhiên cười nói:
- Đương nhiên không có, sư tôn rất dễ sống chung.
- Dễ ở chung ?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu:
- Toàn bộ tông môn... à không phải, toàn bộ Hạo Thổ, ngươi là người thứ nhất nói như vậy.
Tính cách Sở Linh Xuyên táo bạo cường thế, có trưởng lão nào trong tông môn chưa từng bị nàng đánh chứ ?
Nhưng Nhạc Kiếm Ly không biết, Lý Nhiên không chỉ dùng bể tắm của chưởng môn, mà còn ngủ cùng với chưởng môn...
Nàng thấy đối phương không dám nói rõ, cũng liền không hỏi tới nữa:
- Đi thôi, chúng ta đi qua bên kia nhìn đi.
- Được.
...
Trên đài cao.
Trần Bắc Hà chậm rãi nhìn bóng người đi tới, đôi mắt hơi nheo lại, trong con ngươi lấp loé tinh quang.
- Lý, Thiết, Trụ ?
Trần Bắc Hà ngồi ở trên đài cao, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Lý Nhiên.
Trần Trục Thiên chính là rơi vào cái Tẩy Kiếm Trì này, bị kiếm khí trong ao chém thành trọng thương, đến nay vẫn còn hôn mê chưa tỉnh.
Nhưng mà chuyện này vẫn không phải quan trọng nhất.
Chuyện phát sinh ngày hôm qua, bị mười mấy tên đệ tử tận mắt thấy, hiện tại đã truyền khắp toàn bộ tông môn.
Con trai Đại Trưởng Lão, nội môn đại sư huynh, tu chân giả Kim Đan đỉnh phong... vậy mà không đánh lại một phàm nhân vừa mới vào tông môn!
Không chỉ liên tục bị đánh bay hai lần, thậm chí sau khi sử dụng thần thông, dưới tình huống toàn lực ứng phó, vẫn bị một quyền đánh đến hôn mê bất tỉnh!
Hơn nữa chỉ cách lần bị Lý Nhiên hành hung mấy tháng ngắn ngủi.
Trần Trục Thiên mới từ giường bệnh đứng lên, không được mấy ngày đã lại nằm lần nữa.
Thậm chí có người ở trong bóng tối gọi hắn là:
- Đại sư huynh phế vật...
Trần Bắc Hà đi tìm chưởng môn đòi công đạo, lại bị châm chọc ngược lại một trận.
Thân là Đại Trưởng Lão Vạn Kiếm Các, uy danh Đông Hải Kiếm Lan lan xa, có khi nào hắn nhận qua loại khuất nhục này ?
- Lý Thiết Trụ...
Đáy mắt Trần Bắc Hà hiện lên một tia lo lắng.
Hiển nhiên đổ tất cả chuyện này lên người Lý Nhiên.
Hắn vẫy vẫy tay, một gã chấp sự đi tới, khom người nói:
- Trần trưởng lão có gì dặn dò ?
Trần Bắc Hà mấp máy môi, truyền âm gì đó.
Chấp sự lộ vẻ khó xử, nhưng nhìn biểu tình lạnh như băng của hắn, vẫn cắn răng gật đầu đáp ứng.
Sau đó liền lui xuống.
Trần Bắc Hà nhìn Lý Nhiên, khóe miệng lộ ra nụ cười băng lãnh:
- Lấy răng trả răng, lấy mắt trả mắt, ngươi không nên tới Tẩy Kiếm Trì!
...
Tẩy Kiếm Trì.
Tuy trong tên mang một chữ "Trì", nhưng diện tích lại rất lớn, quả thực giống như một hồ nước vậy.
Gió mát hiu hiu, bóng cây lắc lư, gió nhẹ hạ thuỷ sóng lăn tăn, phản xạ quang mang rực rỡ.
Nước ao trong suốt, trong nước có ngân quang bay vút, giống như là từng con cá bơi.
Nhưng mà Lý Nhiên lại biết, cái kia căn bản không phải là cá, mà là kiếm khí giăng khắp nơi.
Trong đó tản ra kiếm ý đáng sợ, cho dù là hắn cũng có chút toàn thân phát lạnh!
Trên mặt nước có một loạt lá sen, kéo dài thẳng đến bờ bên kia.
Bờ bên kia bị sương mù mịt bao phủ, thấy không rõ tình hình cụ thể cho lắm.
Lý Nhiên tò mò hỏi:
- Nơi này chính là Tẩy Kiếm Trì sao ?
- Đúng vậy.
Nhạc Kiếm Ly gật đầu nói:
- Từ ngày Vạn Kiếm Các bắt đầu tồn tại, lịch đại chưởng môn đều phải tẩy kiếm ở chỗ này, cho nên ao nước này ẩn chứa kiếm ý tinh thuần đến cực điểm.
Lý Nhiên lại hỏi:
- Khảo nghiệm thiên phú là như thế nào ?
Nhạc Kiếm Ly nói:
- Nhìn thấy những lá sen trên mặt nước kia không? Nó tên là Kiếm Hà, dưỡng dục ra từ kiếm khí, tổng cộng có chín mươi chín cái, từ nơi này phải chạy nhanh qua đó. Các đệ tử sẽ đạp lá sen mà đi, càng đi về phía trước, kiếm khí phát tán ra lại càng mạnh mẽ. Có thể kiên trì đi qua càng nhiều lá sen, càng nói rõ năng lực chịu đựng kiếm khí càng cao, tự nhiên tiềm lực cũng sẽ càng lớn.
Lý Nhiên hiểu ra:
- Thì ra là thế... Vậy nếu như không chịu nổi ngã xuống thì sao?