Chương 482. Kiếm khí Ngân Long, đệ tứ pháp tướng của Lý Nhiên! (2)
Bên bờ Tẩy Kiếm Trì.
Thanh y nữ tử khoanh tay, hừ hừ nói:
- Không ngờ tên gia hỏa này lại nhân họa đắc phúc... Vận khí cũng rất tốt nha.
Tuy nói như vậy, nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên, nụ cười vô cùng sáng lạn.
...
Lý Nhiên đứng chắp tay, kiếm khí trong cơ thể dâng lên, nối liền nhất thể với thần long dưới chân, giống như một phần thân thể của hắn.
Trong mắt hắn tràn đầy vui mừng.
Con ngân long này không phải là dị tượng của Tẩy Kiếm Trì, mà là tôn pháp tướng thứ tư bản thân hắn thức tỉnh ra!
Vừa rồi rơi xuống nước, kiếm khí Đế cấp dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, suýt chút nữa khiến nhục thân hắn căng bạo.
Kết quả lại bất ngờ kích hoạt Đoạt Thiên Công.
Tiểu nhân trong đan điền nhanh chóng vận chuyển, hấp thu toàn bộ kiếm khí, sau đó dung hợp thành một cái hình xăm ngân long.
Cùng lúc đó Lý Nhiên cũng thu được cái pháp tướng hình rồng này!
Toàn thân ngân long do kiếm khí hợp thành, hai mắt là hai luồng kiếm mang, vảy cất giấu vô tận kiếm ý, lợi trảo lóe ra kiếm cương!
Ngay cả hô hấp, cũng có cương phong gào thét.
Căn bản không cần thử nghiệm, Lý Nhiên cũng có thể cảm giác được, trong cơ thể nó ẩn chứa lực tàn phá kinh khủng!
Con kiếm khí ngân long này, hoàn toàn là phá hư mà sống!
- Grào!
Theo một tiếng long ngâm vang lên, thân thể nó uốn lượn bay lên trời, xông vào bên trong đám mây đen kia.
Bóng người màu bạc xuyên qua mây đen, lợi trảo bóp nát lôi đình, không khí vang vọng âm thanh ùng ùng!
Các đệ tử quỳ rạp dưới đất, cả người run rẩy không dám ngẩng đầu, ngay cả các trưởng lão đều có chút tâm thần chập chờn.
Đây là chúa tể bầu trời, là bá vương!
- Grào!
Tiếng rồng ngâm vang lên lần nữa.
Mưa xối xả cũng dần dần dừng lại, mây đen chậm rãi tán đi.
Ngân sắc cự long đã biến mất.
Ánh mặt trời sáng rỡ ló ra, mặt nước sóng gợn lăn tăn, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, mái tóc Lý Nhiên bay lượn, quần áo phần phật, chậm rãi hạ xuống.
Dưới chân lấp lánh kiếm khí, chắp tay đứng ở trên mặt nước.
Nhạc Kiếm Ly ngơ ngác nhìn hắn, ánh mắt có chút mờ mịt.
- Dường như Lý sư muội và cái tên xấu xa kia...
Nhất là dáng vẻ bễ nghễ kia, quả thực là không khác nhau là mấy, nhưng tướng mạo lại hoàn toàn khác biệt.
Nàng nghi ngờ gãi đầu, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.
Lúc này, Lý Nhiên bước chân ra đạp trên mặt nước, nhàn nhã đi bộ về phía bờ bên kia đi.
Các đệ tử thấy một màn như vậy, thì lập tức sôi trào.
- Thiết Trụ cố lên!
- Im miệng, phải gọi là Lý kiếm thần!
- Sắp đi đến bờ bên kia rồi!
- Sau Kiếm Thủ, nàng chính là người đầu tiên!
Bọn họ kích động phấn chấn, phát ra từng tiếng hoan hô.
Trần Bắc Hà nhìn cảnh tượng này, sắc mặt âm trầm đến mức có thể chảy ra nước.
...
Lý Nhiên lướt sóng mà đi, xuyên qua đám sương, rốt cuộc dẫm lên Bỉ Ngạn.
Trước mắt là một vách đá to lớn, phía trên có khắc một chữ "kiếm", tản ra vô chú kiếm ý tinh thuần.
Nhưng hắn không chỉ không cảm thấy chói mắt, ngược lại có loại cảm giác vô cùng thân thiết.
Lúc này, có một giọng nói vang lên:
- Đây là chữ do các đời Kiếm Thủ Vạn Kiếm Các khắc, đến nay chỉ có ba người thấy qua.
- Sư tôn ?
Lý Nhiên nghe tiếng quay đầu lại, chỉ thấy Sở Linh Xuyên đang đứng sau lưng hắn.
Ánh mắt nàng có chút phức tạp:
- Ngoại trừ các đời Kiếm Thủ ra, ta là người thứ hai, mà ngươi là người thứ ba.
Muốn thấy được chữ kiếm này, phải dùng thân thể phàm nhân đi qua Tẩy Kiếm Trì, đến nay chỉ có một mình Sở Linh Xuyên làm được.
Mà Lý Nhiên lại mở ra một con đường khác, trực tiếp hấp thu toàn bộ kiếm khí.
Không còn kiếm khí, sao có thể nói là tẩy kiếm ?
Kể từ hôm nay, ai cũng có thể thấy được chữ "Kiếm" này.
Sở Linh Xuyên xoa xoa mi tâm:
- Tiểu tử ngươi đến xem náo nhiệt thì cũng thôi đi, lại còn móc rỗng Kiếm Trì?
Không có kiếm khí Đế cấp, thì Tẩy Kiếm Trì cũng không khác biệt hồ nước bình thường, tự nhiên sẽ mất đi năng lực kiểm tra thiên phú.
Coi như nàng ra tay, kiếm khí cũng cần phải chậm rãi lắng đọng, quá trình này... ít nhất ... Cần trên trăm năm.
Lý Nhiên gãi đầu, lúng túng nói:
- Ta cũng không phải cố ý...
- Được rồi.
Sở Linh Xuyên trợn mắt liếc hắn một cái, lắc đầu nói:
- Mặc dù tẩy kiếm là truyền thống của tông môn, nhưng không phải phương thức kiểm tra thiên phú duy nhất.
- Nếu ngươi có thể thu nạp kiếm khí, từ đó thức tỉnh pháp tướng, thì đó cũng là số mệnh.
- Ta... Khụ khụ, vi sư cũng cảm thấy vui vẻ thay ngươi.
Lúc này Lý Nhiên mới bình tĩnh lại, cười nói:
- Sư tôn, ngươi đối với ta thật tốt.
Nhìn nụ cười sáng lạn kia, không hiểu sao Sở Linh Xuyên lại có chút đỏ mặt, nàng quay đầu qua nói:
- Nghịch đồ, không được cười với vi sư!
Lúc này Lý Nhiên lại nghĩ tới điều gì, hỏi:
- Đúng rồi sư tôn, phần thưởng đặc biệt của ta đâu?
Sở Linh Xuyên nghe vậy sửng sốt:
- Phần thưởng đặc biệt ?