Chương 481. Kiếm khí Ngân Long, đệ tứ pháp tướng của Lý Nhiên!
Chỉ thấy nước ao giống như bị bàn tay vô hình khuấy động, tạo thành một cái vòng xoáy.
Mà trung tâm vòng xoáy, có một thân ảnh lướt sóng nổi lên.
Chính là Lý Nhiên!
Cả người hắn không dính một giọt nước, quần áo bay phất phới, trong con ngươi tràn ngập ngân quang loá mắt!
Trần Bắc Hà nuốt một ngụm nước bọt:
- Chuyện này sao có thể ? Không phải hắn là phàm nhân sao!
...
Hiện tại Lý Nhiên rất khổ.
Không phải đau, mà là chống đỡ.
Trong nháy mắt hắn rơi xuống nước, kiếm khí lập tức vọt tới chỗ hắn, chen chúc tràn vào trong cơ thể.
Chảy xuôi trong kinh mạch hắn, cuối cùng hội tụ ở đan điền.
Mà kiếm khí trong đan điền càng ngày càng nhiều, ngân sắc tinh thần hầu như hiện đầy bầu trời, cuối cùng lại dung hợp thành một đoàn khí mang nóng rực.
Theo kiếm khí không ngừng dũng mãnh tràn vào, ngân sắc khí mang cũng càng lúc càng lớn.
Vì không để cho mình bị nổ tung, Lý Nhiên chỉ có thể không ngừng áp súc, đè nén.
Nhưng vẫn không được.
Ngân mang nóng rực hầu như tràn ngập toàn bộ đan điền, thậm chí ngay cả trong kinh mạch cũng chứa đầy kiếm khí.
- Không được, tiếp tục như vậy sẽ bạo thể mà chết.
Tuy những kiếm khí này cực kỳ mê người, nhưng số lượng thực sự quá to lớn, căn bản không có cách nào thôn phệ toàn bộ.
Lúc hắn chuẩn bị buông tha, muốn rời khỏi Tẩy Kiếm Trì, tiểu nhân bên trong đan điền lại đột nhiên động.
Ánh sáng màu bạc bị nó nhanh chóng thôn phệ, trên thân thể như thủy tinh hiện lên từng đạo ngân quang, cuối cùng ngưng tụ vào lồng ngực, tạo thành một đạo hình xăm rồng!
Đúng lúc đó, Tẩy Kiếm Trì nhấc lên sóng lớn vạn trượng!
Toàn thân Lý Nhiên nở rộ ngân quang, kiếm khí trong ao chen chúc bay lên, nhanh chóng vây quanh hắn xoay tròn.
Dưới tác dụng của kiếm khí, nước ao ngưng tụ thành một cái ưng trảo to lớn, trên lợi trảo phản xạ ra hàn mang loá mắt!
Ngay sau đó là thân rắn, bờm sư tử, sừng hươu...
Dưới ánh mắt rung động của mọi người, một con ngân sắc thần long từ từ hiện lên!
Thân thể nó hợp thành từ kiếm khí, trong cơ thể tràn đầy nước ao, có thể thấy rõ từng miếng vảy trên người, tản ra uy áp kinh người!
Nó chậm rãi mở hai mắt ra, ngân quang loá mắt không cách nào nhìn thẳng!
- Grào!
Ngân Long phát ra tiếng gầm kinh người, thần uy khó lường khiến chân người ta như nhũn ra.
Lý Nhiên đứng ở bên trên long thủ, con ngươi màu bạc băng lãnh hờ hững, giống như thiên thần quan sát chúng sinh!
Vạn kiếm quy tông, kiếm khí hóa long!
...
Trong Tẩy Kiếm Trì.
Ngân sắc cự long uốn lượn chiếm giữ.
Đây là một con cự long chân chính.
Thân hình khổng lồ lấp đầy cả ao nước, vảy rồng trên người hiện lên ngân quang, móng vuốt sắc bén ẩn chứa kiếm khí lóng lánh.
Nước ao bị kiếm khí làm bốc hơi lên, hình thành các đám mây màu xám trắng ở giữa không trung.
- Grào!
Ngân long ngẩng đầu lên, long ngâm cao vút vang tận mây xanh!
Trong nháy mắt này, mưa xối xả tầm tã!
Hai con ngươi màu bạc sáng lên, xuyên thấu qua màn mưa mù mịt, lạnh lùng nhìn xuống chúng nhân.
Phù phù!
Hai đầu gối một gã chấp sự như nhũn ra, trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Đây là uy áp tới từ linh hồn, là kiếm khí trong cơ thể thần phục!
Hắn rung giọng nói:
- Kiếm thần, là vạn kiếm chi thần!
Lời vừa nói ra, các đệ tử và chấp sự khác dồn dập quỳ xuống, vẻ mặt kính nể mà cuồng nhiệt.
- Kiếm thần!
- Kiếm thần xuất thế!
- Vạn kiếm quy tông, kiếm khí hóa long, đây chính là dị tượng kiếm thần mới có!
- Lý kiếm thần!
Trên đài cao hoàn toàn tĩnh mịch.
Các trưởng lão chấn động, miệng đều không khép được.
Nhị trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy nói:
- Trong Tẩy Kiếm Trì có kiếm khí tinh thuần của các đời kiếm thủ. Không ngờ lại hô ứng với Lý Thiết Trụ?
Đây chính là kiếm khí Đế cấp.
Trong đó ẩn chứa vô tận kiếm ý, cho dù là Độ Kiếp đỉnh phong cũng phải nhượng bộ lui binh, không ngờ có thể bị phàm nhân khống chế. Thậm chí huyễn hóa thành long hình ?
Điều này cần thiên phú kinh khủng bực nào?
- Chuyện này... Sợ rằng ngay cả ta cũng không làm được!
- Chẳng lẽ thực sự là kiếm thần chuyển thế ?
- Chỉ có Kiếm Thần Chi Thể trong truyền thuyết, mới có thể tác động Đại Đế Kiếm Ý!
- Đến cùng chưởng môn đã thu được đồ đệ gì vậy?
Nghe tiếng nghị luận của các trưởng lão, sắc mặt Trần Bắc Hà càng trở nên âm trầm.
Trong cảm giác của hắn, Lý Thiết Trụ căn bản không có bất cứ linh lực gì, hoàn toàn là thân thể phàm nhân.
Nhưng làm sao phàm nhân, có thể khống chế kiếm khí tinh thuần như vậy?
Chẳng lẽ thực sự là Kiếm Thần Chi Thể sao ?
Trần Bắc Hà âm thầm cắn răng:
- Không nghĩ tới hắn lại có tạo hóa như vậy... Ta làm như này há chẳng phải là giúp hắn một tay sao ?
Thời điểm hắn thầm ân hận ở trong lòng, thì Lý Nhiên đứng ở trên long thủ lại chậm rãi ngẩng đầu.
Hai người cách không nhìn nhau.
Cặp con ngươi ngân sắc băng lãnh kia, khiến cho trái tim Trần Bắc Hà bỗng nhiên nhảy lên, có chút không được tự nhiên dời ánh mắt đi.
Dự cảm không tốt càng phát ra mạnh hơn.