Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 484. Hình xăm ngân long, Lý Nhiên (2)

Chương 484. Hình xăm ngân long, Lý Nhiên (2)


Mặt Sở Linh Xuyên ửng hồng, đưa ngón tay ra đụng vào nó.
- Chỉ là kiếm ý tinh thuần chí cực, không phát hiện ra những dị thường khác, hẳn là không có vấn đề gì... Ngươi nhanh chóng mặc quần áo vào đi !.
Không biết có phải do cái hình rồng này hay không.
Nàng có chút miệng lưỡi khô khốc, trái tim cũng rung động không rõ.
- Khụ khụ.
Sở Linh Xuyên ổn định tâm thần, nói:
- Chúng ta đi thôi.
Lý Nhiên hỏi:
- Đi đâu ?
Ánh mắt nàng xuyên qua đám sương, nhẹ giọng nói:
- Đi xả giận cho ngươi.
...
Bên bờ Tẩy Kiếm Trì.
Các đệ tử có chút xao động bất an.
- Đi qua lâu như vậy, tại sao không có một chút động tĩnh nào ?
- Sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ ?
- Câm cái miệng quạ đen của ngươi lại đi!
- Yên tâm đi, đây chính là kiếm khí hóa rồng, có thể có gì ngoài ý muốn chứ?
- Vậy cũng đúng...
Bờ bên kia Kiếm Trì vẫn luôn ẩn ở trong sương mù, đừng nói đám đệ tử này, ngay cả các trưởng lão cũng không thể nhìn thấu.
Trên đài cao.
Trần Bắc Hà gắt gao siết chặt nắm tay, ánh mắt âm lãnh tới cực điểm.
Hắn vốn định ám toán Lý Thiết Trụ, không nghĩ tới ngược lại giúp đối phương thức tỉnh thiên phú.
Hiện tại Tẩy Kiếm Trì đã không còn kiếm khí, không khác hồ nước bình thường.
Điều này làm cho hắn buồn bực đến thổ huyết.
- Thực sự là đáng ghét!
Đúng lúc này, hắn như nhận ra cái gì, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy hai cái thân hình xuyên qua đám sương, đang bay vút về phía bờ bên này.
Một người trong đó tự nhiên là Lý Thiết Trụ.
Mà người còn lại mặc thanh sam, hai chân trần, thân phận không cần nói cũng hiểu.
Người đứng đầu Vạn Kiếm Các, Sở Linh Xuyên!
Đồng tử Trần Bắc Hà co rụt lại:
- Không ngờ Kiếm Thủ vẫn luôn ở bờ bên kia ? !
Vậy chẳng phải là đã nhìn thấy hắn dở trò rồi sao?
...
- Là chưởng môn!
- Kiếm Thủ ?
- Kiếm Thủ tới rồi ? !
Các đệ tử dồn dập ngẩng đầu nhìn lại.
Đây chính là chưởng môn Vạn Kiếm Các, cường giả Đế cấp trong truyền thuyết, đám người đều muốn nhìn phong thái của nàng một chút.
Sở Linh Xuyên mang theo Lý Nhiên, chậm rãi rơi xuống đài cao.
- Bái kiến Kiếm Thủ!
Các trưởng lão dồn dập đứng lên, cúi người thật sâu.
Ánh mắt Sở Linh Xuyên đảo qua đám người, cuối cùng dừng lại ở trên mặt Trần Bắc Hà.
- Trần trưởng lão...
Trần Bắc Hà chắp tay nói:
- Kiếm Thủ có gì dặn dò ?
Sở Linh Xuyên thản nhiên nói:
- Có phải tuổi tác ngươi quá lớn, có chút chán sống rồi hay không?
Lời vừa nói ra, tất cả người ngồi đây đều kinh hãi!
Vẻ mặt Sở Linh Xuyên không thay đổi, lạnh lùng nhìn Trần Bắc Hà.
Sau lưng Trần Bắc Hà có chút lạnh lẽo, dò hỏi:
- Kiếm Thủ nói vậy là có ý gì? Lão hủ nghe không hiểu ?
- Nghe không hiểu ?
Con ngươi Sở Linh Xuyên hơi nheo lại:
- Ngươi làm cái gì, trong lòng chẳng lẽ không biết sao ?
Dự cảm không tốt trong lòng Trần Bắc Hà càng ngày càng mạnh, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ nói:
- Lão hủ thực sự không biết Kiếm Thủ có ý gì.
- Được, được.
Sở Linh Xuyên gật đầu nói:
- Ngươi đã không biết, vậy ta sẽ tới nói cho ngươi biết.
- Đại trưởng lão Trần Bắc Hà có ý đồ bất chính, âm thầm thao túng trận pháp, ý đồ mưu hại đệ tử thân truyền.
- Việc công trả thù riêng, tàn hại đồng môn !
- Hai tội đều đáng phạt, ngươi nói ngươi có nên chết hay không ?
Thanh âm lạnh lùng vang vọng toàn trường.
Đệ tử và nhóm chấp sự nhất thời xôn xao!
Hoá ra Lý Thiết Trụ rơi xuống nước cũng không phải là ngoài ý muốn, mà là do đại trưởng lão âm thầm làm ra!
Ý đồ cũng rất rõ ràng, chính là báo thù cho Trần Trục Thiên!
Cổ họng Trần Bắc Hà căng lên.
Nghe ngữ khí của Sở Linh Xuyên, thật giống như muốn truy cứu tới cùng!
Con ngươi hắn hơi chuyển, nói:
- Kiếm Thủ hiểu lầm rồi, ta thấy Lý Thiết Trụ thiên phú hơn người, muốn nhờ vào đó tới kích phát tiềm lực của hắn mà thôi. Phàm là chuyện phát sinh ngoài ý muốn, ta nhất định sẽ cứu người trước tiên!
- Thật sao?
Sở Linh Xuyên cười lạnh một tiếng:
- Nói như vậy, ta còn phải cảm tạ Trần trưởng lão ư?
Trần Bắc Hà lắc đầu nói:
- Không cần, cái này là trách nhiệm của ta. Lý Thiết Trụ là đệ tử thân truyền của ngài. Là tương lai của tông môn, làm sao ta có thể hại hắn chứ?
Sở Linh Xuyên cười châm trọc:
- Ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu thiên phú của Lý Thiết Trụ, xem ra nhãn lực của Trần trưởng lão còn mạnh hơn so với ta rồi? Hay là... Cái Kiếm Thủ chi vị này cũng để cho ngươi đi ?
- Không dám!
Trần Bắc Hà chảy đầy mồ hôi lạnh, cúi đầu nói:
- Kiếm Thủ nói quá lời!
- Vẫn có sự tình ngươi không dám làm sao? !
Sở Linh Xuyên nghiêm túc nói:
- Trong Tẩy Kiếm Trì ẩn chứa kiếm khí của Đại Đế, cho dù Hợp Đạo Độ Kiếp cũng không dám tùy tiện thử, ngươi để một phàm nhân rơi vào trong ao, có tâm tư gì không cần nói cũng hiểu!
- Nhất cử nhất động của ngươi, ta đều thấy rõ, còn dám ở nơi này nguỵ biện!
Oanh!
Trong hư không vang lên tiếng muộn hưởng, uy áp khủng bố tràn đến, trực tiếp đè hắn ngã xuống đất.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất