Chương 487. Chỉ có Lý Nhiên mới có thể đánh bại Lý Nhiên! (2)
Mà vẻ mặt các trưởng lão khác cũng vô cùng đặc sắc, hiển nhiên đều nghĩ đến cùng một đáp án.
Lý Nhiên không biết não bọn họ đang mở rộng.
Sở Linh Xuyên đã rời đi, đương nhiên hắn cũng không cần ở lại nơi này, trực tiếp xoay người đi xuống đài cao.
...
Bên bờ hoàn toàn tĩnh mịch,
Ánh mắt các đệ tử có chút dại ra.
Bọn họ vẫn chưa phục hồi lại tinh thần từ tràng kịch biến vừa rồi.
Nửa nén hương trước, Trần Bắc Hà vẫn là đại trưởng lão quyền cao chức trọng
Kết quả lại bị Kiếm Thủ chém đi trăm năm tu vi ở trước mắt mọi người, lưu lạc thành tù nhân trong Tử Hải.
Kiếm Thủ vì xả giận cho Lý Thiết Trụ, không ngờ phế luôn đại trưởng lão trong tông môn đi ?
Dưới cái nhìn của bọn họ, đây nhất định là vì thiên phú mạnh mẽ của Lý Thiết Trụ!
Lý Nhiên đi qua đoàn người, đám người tự giác tránh ra thành một con đường.
Mọi ánh mắt đều tập trung ở trên người hắn, ánh mắt tràn đầy sự kính nể và cuồng nhiệt.
Đây chính là Kiếm Thần Chi Thể vạn năm không gặp, ngay cả kiếm khí Đế cấp bên trong Tẩy Kiếm Trì cũng có thể hấp thu.
Cảnh tượng hai chân đạp ngân long vừa rồi, vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Từ hôm nay trở đi, cái tên kiếm thần Lý Thiết Trụ, chắc chắn vang vọng toàn bộ Hạo Thổ!
- Chỉ cần Lý Thiết Trụ trưởng thành, chắc chắn sẽ trấn áp toàn bộ Hạo Thổ!
- Chính đạo mênh mông, rốt cuộc cũng xuất hiện một thiên tài có thể sánh vai cùng Lý Nhiên!
- Đệ nhất thiên ma thì sao ? Vạn Kiếm Các ta cũng có Ngân Long Kiếm Thần!
- Kiếm Thần Chi Thể, chính là tồn tại không thua gì thánh phẩm thiên phú!"
- Chính đạo chúng ta có hi vọng rồi!
Vẻ mặt mọi người vô cùng phấn chấn!
Giống như đã thấy cảnh tượng Lý Thiết Trụ đại biểu chính đạo, nghiền ép Thiên Ma Lý Nhiên!
Nghe tiếng bàn luận của bọn họ, Lý thánh tử dở khóc dở cười.
- Quả nhiên, có thể đánh bại ta, chỉ có mình ta...
Hắn đi tới trước mặt Nhạc Kiếm Ly, cúi người ôm lấy Thẩm Nịnh.
Sắc mặt tiểu gia hỏa tái nhợt, trên gò má còn có vệt nước mắt chưa khô.
Nàng ôm lấy cổ Lý Nhiên, nức nở nói:
- Tỷ tỷ, ta thật lo lắng cho ngươi, vừa rồi ngươi làm ta sợ muốn chết.
Coi như ở thời điểm này, nàng cũng không quên thay đổi xưng hô, có thể tưởng tượng được tâm tư cẩn thận đến trình độ nào.
Lý Nhiên giúp nàng lau đi nước mắt, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, ôn nhu nói:
- Nịnh Nhi không cần lo lắng. Ta không chỉ không có việc gì, ngược lại thu được kiếm khí tinh thuần, xem như là nhân họa đắc phúc đây nè.
Thẩm Nịnh nghe không hiểu những thứ này, nàng chỉ biết là vừa rồi ca ca rơi xuống nước...
Cánh tay nhỏ ôm thật chặt Lý Nhiên, nói cái gì cũng không chịu buông ra, hình như sợ hắn biến mất vậy.
Nhạc Kiếm Ly đánh giá hắn, ánh mắt có chút suy tư.
Trầm ngâm chốc lát, nói:
- Lý sư muội, ngươi có thể cho ta xem lại cái cương khí màu bạc vừa rồi một chút không?
Lý Nhiên nghe vậy cả kinh!
Ánh mắt Nhạc Kiếm Ly trở nên nghi hoặc.
Vừa rồi Ngân Long Kiếm Khí bên trong Tẩy Kiếm Trì, khiến cho nàng có cảm giác hết sức quen thuộc.
Cẩn thận nhớ lại một chút, ban đầu ở trong đại chiến thú triều, Lý Nhiên cầm ngân thương tàn sát yêu thú, đã từng sử dụng qua cương khí tương tự.
Đều là màu bạc, đều có tinh thuần vô chú.
Nàng hỏi:
- Lý sư muội, làm phiền ngươi cho ta xem lại cái cương khí màu bạc vừa rồi.
- Cương khí màu bạc ?
Nội tâm Lý Nhiên khẽ nhúc nhích.
Hắn biết Nhạc Kiếm Ly đã phát giác ra, dù sao quan hệ giữa hai người cũng rất thân mật, hiểu rất rõ đối phương.
Thế nhưng hắn cũng không có cự tuyệt, gật đầu nói:
- Được.
Hắn nâng tay phải lên, kiếm khí trong cơ thể lưu chuyển.
- Ngao!
Một tiếng rồng ngâm vang lên, toàn bộ cánh tay phải đều bị kiếm khí màu bạc bao phủ, phía trên hiện lên từng miếng vảy rồng trong suốt, ưng trảo sắc bén loé lên hàn quang.
Cánh tay phải hiện ra cơ bắp, tựa như biến thành long tí.
Đây là năng lực Lý Nhiên mới vừa cảm ngộ ra.
Chỉ cần vận chuyển cương khí, bản thân liền có thể biến thành hình rồng, không cần hoàn toàn sử dụng ra ngân long kiếm khí, cũng có thể phát huy ra một bộ phận uy lực của pháp tướng.
Các đệ tử ở xung quanh phát ra từng tiếng kinh hô.
Hiển nhiên đều bị một màn này làm cho chấn động.
Nhạc Kiếm Ly quan sát tỉ mỉ long tí, chân mày to hơi nhíu lại.
Quả thật cái này rất giống thương ý của Lý Nhiên, nhưng không phải hoàn toàn tương đồng.
Dưới sự so sánh, khí tức cái long tí này càng thêm tinh thuần, còn mơ hồ có một tia uy áp khó lường.
Nàng nghi ngờ nói:
- Lý sư muội, ngươi chưa luyện khí, vừa rồi làm sao hấp thu kiếm ý trong ao?
Coi như là Kiếm Thần Chi Thể trời sinh, cũng cần vận chuyển công pháp võ tu mới được.
Phàm nhân không có khả năng nắm thành thạo loại kiếm khí này.
Lý Nhiên gãi đầu nói:
- Ta cũng không rõ lắm, vừa rồi rơi vào trong nước, kiếm khí liền tự động chui vào trong cơ thể ta... Có thể là do sư tôn từng sử dụng kiếm khí giúp ta tẩy tủy ?
- Xem ra là như vậy.