Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 490. Sư tôn điểm nhẹ muốn gãy rồi! (2)

Chương 490. Sư tôn điểm nhẹ muốn gãy rồi! (2)


- Hắn sẽ không ghét ta chứ ?
Sở Linh Xuyên cắn môi, trong lòng rất là rối loạn.
Tính cách nàng vẫn luôn như vậy, muốn thay đổi dễ vậy sao ?
Cùng là động tác làm nũng nép vào người như con chim nhỏ, nhưng nếu để nàng làm, đoán chừng sẽ biến thành đại bàng giương cánh.
- Chờ một chút, tại sao ta phải thay đổi ? Hắn thích dạng nào, có quan hệ gì với ta ?
Trong đầu Sở Linh Xuyên loạn lên.
Còn Lý Nhiên thì đang tò mò nhìn Thẩm Nịnh.
Chỉ thấy tiểu gia hỏa ôm bát cơm ăn, hai má phồng lên, ăn hết sức chăm chú.
Trước đây đều bắt hắn tới đút.
Hắn cười hỏi:
- Nịnh Nhi, sao hôm nay lại tự mình ăn cơm thế ?
Thẩm Nịnh nói hàm hồ không rõ:
- Muội muốn ăn nhiều một ít, như vậy mới có thể mau lớn lên.
Lý Nhiên xoa xoa đầu của nàng, vui mừng nói:
- Nịnh Nhi thật ngoan.
Thẩm Nịnh nuốt cơm xuống, nũng nịu nói:
- Như vậy sau này ta cũng có thể xoa bóp da mặt giúp ca.
- ...
Khóe miệng Lý Nhiên co giật một cái.
- Ta cám ơn...
...
Sau khi ăn sáng xong, hai người bọn họ phải đi đến phòng luyện công tu luyện.
Lý Nhiên thì chậm rãi đi dạo trong tông môn.
Trải qua những ngày chung đụng này, hắn đã biết Sở Linh Xuyên cũng không phải là người cứng nhắc theo sách.
Hiện tại không chỉ không uống rượu, hơn nữa đối với Thẩm Nịnh cũng vô cùng chăm chú.
Lý Nhiên cũng không nhìn chằm chằm vào nàng nữa.
Rời khỏi tẩm cung chưởng môn, một đường đi tới Kiếm Vân Tiều Khẩu.
Nơi đó là chỗ ở của Nhạc Kiếm Ly.
Leo lên Tiều Khẩu, gõ cửa phòng nửa ngày, trong phòng cũng không có trả lời, xem ra đã đi ra ngoài.
Lý Nhiên gãi đầu:
- Kỳ quái, trước đây Kiếm Ly đều ở trong phòng tĩnh tọa...
- Lý sư muội ?
Đột nhiên phía sau truyền tới một giọng nữ.
Lý Nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một nữ đệ tử mặc thanh sam đang tò mò nhìn hắn.
- Ngươi đến tìm Nhạc thủ tịch sao ?
- Vâng.
Lý Nhiên hỏi:
- Nàng không ở đây sao?
Nữ đệ tử đáp:
- Không, nửa canh giờ trước, đã dẫn người rời khỏi tông môn.
- Rời khỏi tông môn ?
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Vậy ngươi biết nàng đi đâu không ?
Nữ đệ tử nói:
- Hình như đệ tử đi ra ngoài lịch luyện truyền tín hiệu về, ở chỗ sâu trong Đông Hải gặp phải phiền phức, Nhạc thủ tịch dẫn người tới tiếp ứng.
- Phiền phức...
Chân mày Lý Nhiên hơi nhíu lại:
- Ngươi có biết nàng chân mày về phương hướng nào không ?
Nữ đệ tử suy nghĩ một chút, nói:
- Hình như là hướng đông bắc, thế nhưng ta cũng không rõ vị trí cụ thể.
- Tốt, ta biết rồi.
Lý Nhiên trực tiếp xoay người rời đi.
Nữ đệ tử nhìn bóng lưng của hắn, gò má đỏ bừng, tim đập nhanh.
- Lý sư muội thật đẹp... Kỳ quái, rõ ràng ta thích nam nhân...
Lý Nhiên đi ra ngoài tông môn.
Trên đường gặp phải đệ tử chấp sự, tất cả đều quăng tới ánh mắt tò mò, thế nhưng không có người nào dám qua đây nói chuyện với hắn.
Dù sao ngay cả Đại trưởng lão cũng đều gặp hoạ, trong lòng mọi người đối với hắn rất là kính nể.
Một đường rời khỏi sơn môn.
Thị vệ nhìn hắn một cái, chỉ gật đầu, cũng không nói gì nhiều.
Lý Nhiên đạp gạch đá, đi tới chỗ không người, trực tiếp tung người nhảy lên.
Dưới chân lấp loé ngân quang, cắt đứt lực hút giữa mặt nước và đế giày, lướt sóng về hướng đông bắc.
Dù sao phạm vi nơi đây vẫn thuộc về Vạn Kiếm Các, cố gắng không sử dụng linh lực, miễn cho người hữu tâm chú ý.
Sau khi đi được mấy chục dặm, giống như xuyên qua một tầng lá mỏng, lần nữa quay đầu nhìn lại, trên mặt biển trống rỗng, toàn bộ Vân Kiếm Đảo đã biến mất.
Điều này nói rõ hắn đã đi ra khỏi hộ tông đại trận.
Lý Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trước, trong lúc nhất thời cũng có chút thất thần.
Đông Hải thực sự quá lớn.
Phóng tầm mắt nhìn tới, biển lớn xanh lam vô biên vô hạn, liếc mắt căn bản không trông thấy phần cuối.
Lúc này ngoài khơi vẫn rất yên tĩnh, nhưng ở dưới nước biển trong suốt, lại có một vệt u ám âm trầm.
Biển sâu cắn nuốt hết ánh sáng, không biết trong đó ẩn giấu cái gì, khiến cho lòng người có chút hồi hộp.
Lý Nhiên triển khai thần thức, nhanh chóng tìm kiếm dưới nước, nhưng trong nước biển quá nhiều sinh vật, nên tạo thành quấy rầy không nhỏ đối với hồn lực.
Hắn chỉ có thể cảm giác được mấy ngàn mét dưới nước, chỗ sâu hơn mười ngàn thước có chút không với tới.
- Kiếm Ly có tu vi Nguyên Anh, cũng không khả năng đi đến chỗ cực sâu.
Dưới chân Lý Nhiên phun trào kiếm khí, bay vút về hướng đông bắc, đồng thời thần thức không ngừng quét tình hình phía dưới.
Nghe nói Nhạc Kiếm Ly đi ra cứu viện, nhưng hắn vẫn muốn đi miễn cho trong lòng lo lắng.
Tuy thực lực của nàng rất mạnh, nhưng đó là ở cùng tuổi, trong Đông Hải nguy cơ tứ phía, ai biết nó cất dấu quái vật gì ?
Cho nên hắn quyết định đi ra xem một chút.
Nếu quả thật gặp phải nguy hiểm gì, cũng có thể kịp thời xuất thủ cứu giúp.
Không biết bay qua bao nhiêu dặm, Lý Nhiên như nhận ra cái gì, chân mày hơi nhíu lại.
- Quả nhiên gặp phải phiền phức...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất