Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 496. Sự nghi ngờ của Nhạc Kiếm Ly, tạo hóa trong biển sâu! (2)

Chương 496. Sự nghi ngờ của Nhạc Kiếm Ly, tạo hóa trong biển sâu! (2)


Nhạc Kiếm Ly bình tĩnh nhìn hắn, trong mắt chứa đựng ý cười.
- Khụ khụ, dĩ nhiên rồi.
Đột nhiên Lý Nhiên có loại cảm giác bị nhìn thấu, hắn hắng giọng một cái nói:
- Vậy bây giờ chúng ta trở về tông môn. Hay là đi tầm bảo ?
Nhạc Kiếm Ly không chút do dự nói:
- Cơ duyên trôi qua liền biến mất, đương nhiên là đi tầm bảo trước.
Bất kỳ một tu chân giả nào, cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Nàng vỗ vỗ bả vai Lý Nhiên, nói:
- Vì tạ ơn Lý sư muội xuất thủ tương trợ, nhất định ta sẽ giúp ngươi đoạt được cơ duyên này.
- Nhạc sư tỷ thật là nghĩa khí.
Khóe miệng Lý Nhiên cong lên.
Hai ta ai giúp người nào còn chưa chắc đâu...
Tâm thần Nhạc Kiếm Ly chìm vào ngọc thạch, hơi tìm hiểu phương hướng một chút, sau đó hai người liền bơi vào chỗ sâu trong hải dương.
Phương hướng mà cái ngọc thạch này chỉ dẫn đến, là ở dưới đáy biển mười ngàn thước.
Theo hai người lặn xuống càng ngày càng sâu, hắc ám quanh mình lại càng trở nên đậm đặc, hầu như đã đến mức đưa tay không thấy được năm ngón.
Coi như kiếm khí nở rộ quang mang, cũng chỉ có thể chiếu sáng khoảng cách mấy thước, càng xa càng giống như bị hắc ám cắn nuốt.
Mà sinh vật chung quanh cũng trở nên khác nhau, càng lúc càng xấu xí hung ác, dáng vẻ dữ tợn kia, quả thực khó có thể dùng lời nói để hình dung được...
Thậm chí con mắt cũng hoàn toàn thoái hóa, một con cá lớn với hai cái miệng rộng, chậm rãi bơi qua bên cạnh hai người.
Mặc dù không chủ động tiến công, nhưng vẫn làm cho người ta cảm giác sau lưng phát lạnh.
Nhạc Kiếm Ly thấp giọng lầu bầu nói:
- Dáng vẻ sinh vật biển sâu này cũng quá xấu đi !!
Lý Nhiên lại có chút hăng hái quan sát, xoa cằm nói:
- Đoán chừng do cái đáy biển này quá mức tối tăm. Mọi người ai cũng không nhìn thấy ai, nên cứ tùy ý lớn lên.
- Phốc!
Lời giải thích này khiến cho nàng buồn cười.
Suy nghĩ kỹ một chút dường như cũng có chút đạo lý.
Ở trong biển sâu tối tăm, tướng mạo là thứ vô dụng nhất.
Sau khi hai người đi xuống mười ngàn thước, chân mày Nhạc Kiếm Ly hơi nhíu lại.
Áp lực nước biển quá lớn, sợ rằng Trúc Cơ Kim Đan xuống dưới, cũng sẽ lập tức bị ép thành một tờ giấy mỏng.
Cho dù Nhạc Kiếm Ly là võ tu Nguyên Anh Cảnh, thì lúc này cũng có chút không quá thoải mái.
Lý Nhiên nhạy cảm đã nhận ra điểm này, nên đưa tay vận lực, khiến kiếm khí tinh thuần bao phủ nàng vào trong đó.
Trong nháy mắt áp lực tiêu tán, không còn một tia khó chịu nào.
Nhạc Kiếm Ly cười nói:
- Cảm ơn Lý sư muội. Ngươi nắm giữ kiếm khí thật tốt, so với người sư tỷ như ta càng mạnh hơn nhiều.
Lý Nhiên sờ lỗ mũi một cái:
- Đều do sư tôn dạy tốt...
- Ồ.
Nhạc Kiếm Ly híp mắt lại, cũng không hỏi tiếp.
...
Đáy biển Đông Hải.
Nơi đen tối lạnh giá, ngoại trừ sinh vật tản ra u quang ra, khắp nơi đều là bóng tối vĩnh hằng.
Địa hình đáy biển gập gềnh, có thung lũng, núi đồi, quả thật không khác biệt mặt đất quá lớn.
Có ba bóng người tụ ở trước mặt một ngọn đồi, u quang lấp loáng chiếu sáng bóng tối.
Một người trong đó mặt trắng không có râu, ánh mắt đạm mạc, chính là Bạch Tương Dạ.
Hắc y nhân bên cạnh không thấy rõ khuôn mặt, cung kính đứng sau lưng hắn, khí tức phát ra... ít nhất ... Cũng là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong!
Người cuối cùng duy trì một khoảng cách với bọn họ, ánh mắt vô cùng cảnh giác.
Là thủ tịch Thần Đạo Cung, Phùng Vạn Giang.
Bạch Tương Dạ nhíu mày:
- Phùng thủ tịch tới một mình sao ?
Phùng Vạn Giang lắc đầu:
- Không, còn một gã hộ pháp trong tông ta đi theo.
Bạch Tương Dạ nhìn chung quanh một chút, nghi ngờ nói:
- Vậy hắn đâu ?
Phùng Vạn Giang lộ vẻ khổ sở, thấp giọng nói:
- Chết rồi.
- Chết rồi?
Bạch Tương Dạ hơi sững sờ.
Có thể trở thành hộ pháp tông môn đỉnh cấp,... ít nhất ... Cũng phải là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ trở lên, thậm chí còn có cường giả nửa bước Độ Kiếp.
Tuy trong chỗ sâu Đông Hải nguy cơ tứ phía, nhưng chỗ bọn họ đứng không phải là cấm địa thật sự, theo lý thuyết không nên phát sinh loại tình huống này.
Hắn cau mày.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì ? Chẳng lẽ có đại năng xuất thủ ?
- Cũng không phải.
Vẻ mặt Phùng Vạn Giang trở nên phiền muộn, thở dài nói:
- Sau khi ta và hộ pháp lẻn vào Đông Hải, đến độ sâu khoảng năm ngàn mét, gặp một con Phệ Linh Ma...
- ...
Bạch Tương Dạ lập tức không biết nói gì.
Phệ Linh Ma là yêu ma dưới biển sâu mười ngàn thước mới có, dưới xác xuất cực nhỏ mới rời khỏi đáy biển, không ngờ lại đụng phải hai người này ?
- Vận khí của Phùng thủ tịch cũng quá kém đi.
- Haiz.
Phùng Vạn Giang không nói gì.
Vị hộ pháp đi theo là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ, vốn tưởng rằng đã đủ ứng phó cái bí cảnh này, kết quả lại gặp Phệ Linh Ma Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.
So sánh với tu chân giả nhân loại, yêu thú tu hành càng khó khăn hơn, cho nên cùng cảnh giới, chiến lực yêu thú sẽ mạnh hơn một chút.
Huống chi Phệ Linh Ma còn có huyết mạch cổ yêu, lại tăng thêm chênh lệch hai cảnh giới nhỏ, cùng với đủ loại hạn chế trong biển sâu...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất