Chương 507. Ta nói là của ngươi, thì cái này sẽ là của ngươi! (2)
Bạch Tương Dạ phi thân rút lui về phía sau, vừa vặn lại bị bóng đen bao trùm.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, đồng tử không khỏi co rụt lại.
Chỉ thấy ba bức tượng thủ vệ vây kín mà đến, trực tiếp cắt đứt toàn bộ đường lui của hắn!
Oanh!
Đại đao đại kiếm hung hăng chém xuống!
Không khí cũng bị chấn động, nhưng Bạch Tương Dạ lại bình yên vô sự.
Vị hắc y hộ pháp kia xuất hiện ở bên cạnh hắn, tay phải chống đỡ huyết sắc hộ tráo, chặn một kích cường lực này lại.
Con ngươi Bạch Tương Dạ trầm xuống:
- Tại sao nhũng thứ này lại biết phối hợp! Chẳng lẽ có linh trí hay sao?
Hắc y hộ pháp nói:
- Công kích thần hồn vô hiệu với bọn chúng, xem ra chỉ có thể mạnh mẽ phá hủy.
- Không còn kịp nữa rồi.
Bạch Tương Dạ nhìn về phía không trung, Dị Hỏa đã từng bước bị luyện hóa.
Hắn quả đoán nói:
- Ngươi đi ngăn cản Nhạc Kiếm Ly, không cần để ý đến ta, trong lúc nhất thời những pho tượng này không làm gì được ta!
- Được.
Thân hình hắc y hộ pháp lóe lên, bay vút về phía Nhạc Kiếm Ly!
Trong nháy mắt huyết sắc hộ tráo tiêu tán, thân hình Bạch Tương Dạ hóa thành một bầy quạ đen, xuyên qua những pho tượng thủ vệ, căn bản không thể gây tổn thương cho hắn mảy may.
Hắn có thể giết từ thập bát ngục đến đệ nhất ngục, làm sao có thể khinh thường thực lực của hắn được?
Coi như bức tượng có cấp bậc Phân Thần, cũng không có khả năng đơn giản bắt được hắn.
Bạch Tương Dạ nhìn về phía thân ảnh bay lên không kia, khóe miệng hiện ra một nụ cười nhạt.
Hiện tại Lý Thiết Trụ không thể buông tay, Nhạc Kiếm Ly lại không cách nào phân thần, hắc y hộ pháp không có bất kỳ khả năng thất thủ nào.
Nhưng một giây kế tiếp, nụ cười của hắn liền cứng lại.
...
Hắc y hộ pháp bay về phía Dị Hỏa nhanh như tia chớp, hồn lực ngưng tụ bên trong thức hải, chuẩn bị cắt đứt Nhạc Kiếm Ly luyện hóa.
Lấy cường độ thần hồn Hợp Đạo Cảnh của hắn, coi như là một võ tu Nguyên Anh Cảnh, cũng không có bất kỳ cơ hội phản kháng gì.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị xuất thủ, trong nháy mắt thân thể dừng lại.
Chỉ thấy từng đạo xiềng xích bán trong suốt quấn ở trên người, bất kể là nhục thân hay thần hồn đều không thể động đậy.
- Đây là cái gì ?
Bỗng nhiên hắc y hộ pháp quay đầu nhìn lại, đồng tử nhất thời trở nên ngơ ngác!
Chỉ thấy một thanh thần kiếm từ xa nhắm lấy hắn, thần quang đến từ cửu thiên chi ngoại hung hãn chém xuống!
Một kiếm, trảm diệt!
Công kích thần hồn, Cấm Đoạn Luân Hồi.
Cái thần thông này ngưng tụ toàn bộ hồn lực, một kiếm chém ra thiên ngoại, trực tiếp huỷ diệt thần hồn, vĩnh viễn không vào luân hồi!
Lúc trước ở Vô Ương Thành, Lý Nhiên đã có thể trảm sát cường giả Hợp Đạo Cảnh.
Hiện tại cắn nuốt nhiều hồn lực như vậy, thần hồn đã tiến nhập cảnh giới mới!
Chỉ thấy hắc y hộ pháp dùng hết sức lực, cũng không thể dãy thoát xiềng xích cầm cố, chỉ có thể trừng mắt nhìn thần kiếm chém lên người mình.
Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên, thần hồn trong suốt rời khỏi nhục thân, trực tiếp bị kiếm ghim vào trên tường.
Thậm chí hắn không kịp cầu xin tha thứ, theo một tiếng nứt thanh thúy, bên trên thần hồn đầy vết rạn như mạng nhện.
Sau đó vỡ vụn.
Ngay tại lúc đó, nhục thân hắn cũng nhanh chóng khô héo, hóa thành tro bụi bay đầy trời.
Cường giả Hợp Đạo Cảnh, thân tử đạo tiêu!
Bạch Tương Dạ nhìn một màn này, nhất thời bị doạ sợ vỡ mật!
Vị hắc y hộ pháp kia là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, tồn tại nửa bước Độ Kiếp, là cường giả hắn cố ý chọn lựa!
Không ngờ lại dễ dàng chết như vậy ?
Hơn nữa còn là thần hồn câu diệt!
Thần hồn vị Hợp Đạo Cảnh này rất cứng cỏi, vậy mà không chịu được một hơi thở.
- Tên Lý Thiết Trụ này tuyệt đối không phải võ tu, cũng không có khả năng là đệ tử vừa mới vào tông!
Lúc trước Bạch Tương Dạ không nhìn thấy một chiêu này, không biết đây là thần thông của Lý Nhiên.
Nhưng trực giác nói cho hắn biết, tên Lý Thiết Trụ này đáng sợ giống như Lý Nhiên!
- Trốn! Nhất định phải trốn!
Hắn đã không còn bất kỳ ý tưởng gì với Dị Hỏa, hiện tại ý niệm duy nhất chính là nhanh chóng chạy trốn!
Giữ được núi xanh, sợ gì không có củi đốt.
Nếu đối phương có thể nhẹ nhàng giết chết Hợp Đạo Cảnh, vậy bóp chết mình không phải là như trò chơi sao ?
Nhưng cung điện này đã bị bí pháp phong tỏa, cửa lại làm bằng Đãng Ma Thạch, sợ rằng Huyết Độn Thuật cũng trốn không thoát.
Đi.
- Xem ra chỉ có thể dùng chiêu đó.
Hào quang lóe lên, trong tay Bạch Tương Dạ xuất hiện một bức tượng đen, hình dạng chỉnh thể là một con quạ, ngay cả cái lông chim cũng xuất hiện.
Hắn dùng linh lực cắt đứt cổ tay, tiên huyết nhất thời chảy ra ồ ồ.
Bức tượng quạ đen giống như làm bằng xốp, tham lam hấp thu tiên huyết, con ngươi lập tức loé lên ánh sáng màu hồng.
Bạch Tương Dạ một bên tránh né thủ vệ tiến công, một bên không ngừng lấy tiên huyết.
Sắc mặt hắn càng thêm tái nhợt, mà hồng quang trong con ngươi quạ đen lại càng ngày càng sáng.
Cuối cùng sáng đến mức không thể nhìn thẳng, cả bức tượng lớn nổ tung, trong hư không mở ra một vòng tròn màu hồng.