Chương 506. Ta nói là của ngươi, thì cái này sẽ là của ngươi!
Giữa những ngọn lửa này đều có liên hệ nào đó, giống như là đồng nguyên mà thành.
Chuyện này đã nói rõ.
Cái gọi là khảo nghiệm, không phải muốn bọn họ chọn ra một cái, mà cả cái biển lửa này đều là Thanh Liên Thánh Diễm!
Lúc này, dưới sự áp chế của kiếm khí màu bạc, Dị Hỏa giống như hoa sen màu băng lam chậm rãi nở rộ.
Tuy nó bị giam cầm, nhưng không chịu khuất phục chút nào, ngược lại đang không ngừng đối kháng kiếm khí.
Cho nên Lý Nhiên phải không ngừng phun ra kiếm khí, mới có thể triệt để ngăn chặn nó.
Bạch Tương Dạ và Phùng Vạn Giang phục hồi lại tinh thần, trong mắt không che giấu chút nào hiện lên vẻ tham lam.
Cái này mới là Dị Hỏa chân chính!
Hơn nữa còn là loại mạnh nhất, uy lực căn bản không phải thần thông có thể so sánh!
Chỉ cần có được Thanh Liên Thánh Diễm, chắc chắn thực lực sẽ nhất kỵ tuyệt trần, viễn siêu đám thiên kiêu cùng lứa!
Tuy Lý Thiết Trụ và Nhạc Kiếm Ly rất mạnh, nhưng thiên đại tạo hoá đang ở trước mắt, làm sao bọn họ có thể đơn giản bỏ qua?
Huống chi lúc này người mạnh nhất là Lý Thiết Trụ, đang bị Dị Hỏa kiềm chế, căn bản không rời tay ra được!
- Cầu phú quý trong hung hiểm! Phải đoạt cái Dị Hỏa này!
Quần áo Bạch Tương Dạ phần phật, sát ý vô biên cuộn trào mãnh liệt mà ra.
Hộ pháp Hợp Đạo Cảnh nhìn chằm chằm vào Lý Nhiên, tìm kiếm sơ hở và cơ hội nhất kích tất sát.
Phùng Vạn Giang cũng lặng yên vận chuyển linh lực, thân hình chậm rãi ẩn nấp , chờ đợi một tia thừa cơ lợi dụng.
Đã tới mức độ này, không có ai cam nguyện buông bỏ cả.
- Xoẹt!
Nhạc Kiếm Ly phát hiện ra ý đồ của bọn họ, trường kiếm trực tiếp ra khỏi vỏ, mũi kiếm run nhè nhẹ.
Nàng chắn ở trước ba người, không quay đầu lại nói:
- Lý sư muội, ngươi chuyên tâm luyện hóa Dị Hỏa, để ta cản bọn họ lại giúp ngươi!
Mặc dù đối phương có cường giả Hợp Đạo Cảnh, nhưng ánh mắt nàng vẫn kiên định như cũ, không một tia sợ hãi nào.
Hiển nhiên đã làm xong dự định tử chiến đến cùng!
Nhưng đúng lúc này, một cỗ hấp lực phía sau truyền đến, trực tiếp kéo nàng đến bên người Lý Nhiên.
Nhạc Kiếm Ly nghi ngờ nói:
- Lý sư muội, ngươi làm cái gì vậy ?
Lý Nhiên nói:
- Ta giúp ngươi áp chế Dị Hỏa, ngươi mau mau luyện hóa nó!
- Hả?
Nhạc Kiếm Ly ngây ngẩn cả người.
Đây chính là thiên đại cơ duyên, không ngờ đối phương cứ như thế chắp tay nhường lại ?
Nàng phục hồi lại tinh thần, lắc đầu nói:
- Cứu ta chính là ngươi, đánh tan yêu triều chính là ngươi, tìm ra Thanh Liên Thánh Diễm cũng là ngươi, theo lý cái Dị Hỏa này nên thuộc về ngươi mới đúng! Hơn nữa bây giờ còn có cường địch...
Lý Nhiên ngắt lời nói:
- Ta nói là của ngươi, thì nó sẽ là của ngươi, thiên vương lão tử tới cũng không đoạt được.
- Nhưng...
Lời còn chưa nói hết, Lý Nhiên đã nắm lấy tay của nàng, trực tiếp ném vào trong biển lửa.
- Đừng có nhiều lời, mau mau luyện hóa, những thứ khác giao cho ta!
Nhạc Kiếm Ly rơi vào biển lửa, cả người bị kiếm khí bao vây, nên liệt diễm không thể gây tổn thương cho nàng mảy may. Nàng xuyên thấu qua bạch ngân kiếm khí và sóng nhiệt bốc hơi, nhìn gò má kiên nghị của Lý Nhiên, trong lúc nhất thời ánh mắt có chút phức tạp.
Nàng nhẹ khẽ cắn môi:
- Cái tên này...
Nhưng bây giờ không phải thời điểm khách khí, nàng loại trừ tạp niệm, chăm chú luyện hóa.
- Động thủ!
Ba người không kiềm chế được, thân hình bắn ra, muốn tranh đoạt đoàn Dị Hỏa kia.
Oanh!
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, đại điện run một cái.
Dường như có vật gì nặng rơi xuống, trong không khí tràn ngập bụi mù.
Theo bụi mù tán đi, cả ba người đều ngẩn ra, ngơ ngác nổi bồng bềnh giữa không trung.
Chỉ thấy trước mắt xuất hiện mười pho tượng to lớn, thân thể đỉnh thiên lập địa... ít nhất ... cũng phải cao mười mấy mét!
Trên thân mỗi người đều mang kim giáp, tay cầm đao kiếm, tản mát ra khí tức sát phạt.
Giọng nói Phùng Vạn Giang có chút lắp bắp:
- Đây, đây là...
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Giết bọn họ.
Ông!
Dưới mũ giáp của các bức tượng tỏa ra ánh sáng, vầng sáng màu xanh nhạt giống như quỷ hỏa làm người ta sợ hãi.
Một giây kế tiếp, mười bức tượng ầm ầm phát động, thế như sấm đánh lướt về phía ba người!
Trong lúc nhất thời tiếng nổ vang lên không dứt!
Ba người càng đánh càng kinh hãi.
Sức mạnh vô cùng, lực phòng ngự mạnh mẽ, tốc độ và năng lực phản ứng cũng nhanh kinh người!
Quang trọng nhất là chúng không biết mệt mỏi, cũng không có cảm nhận sâu sắc gì, thậm chí thực lực tổng hợp còn có thể so với võ tu Phân Thần Cảnh!
- Đây rốt cuộc là quái vật gì!
- Công kích đầu của bọn chúng!
Ánh mắt Bạch Tương Dạ hơi trầm xuống, trong tay hiện lên huyết quang, trong nháy mắt thân hình xuất hiện ở phía sau một pho tượng.
Hồng quang chói mắt xẹt qua không khí, giống như một vòng Huyết Sắc Huyền Nguyệt, hung hăng chém vào sau cổ pho tượng!
Cái cổ kiên cố trực tiếp bị chém đứt, đầu lâu to lớn bay lên trời!
Trước khi pho tượng không đầu sụp đổ, vẫn gắng gượng xoay người, dùng bàn tay to lớn đánh về phía hắn.