Chương 513. Dịch Thanh Lam rung động, Lý thánh tử xấu hổ!
Lâm Lang Nguyệt có chút không hiểu nói:
- Sư tôn, không phải chúng ta phải đi Vạn Kiếm Các sao? Tại sao lại chạy đến Giang Li Thành?
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Vạn Kiếm Các là phải đi, nhưng cũng không cần gấp như vậy, đúng lúc bần đạo cũng muốn đi dạo ở nơi này một chút.
Sau khi nghe Vạn Kiếm Các xuất hiện một Kiếm Thần Thể, trong lòng nàng liền có chút mơ hồ bất an.
Quan hệ giữa Sở Linh Xuyên và U La Điện rấtr ác liệt, bây giờ bồi dưỡng được một tên siêu cấp thiên tài, thậm chí còn vì thế mà phế tu vi Trần Bắc Hà... Đủ để chứng minh tầm quan trọng của tên thiên tài này.
Tương lai có thể gây bất lợi cho Lý Nhiên hay không?
Dịch Thanh Lam không yên lòng, quyết định tự mình đến Vạn Kiếm Các bái kiến một chút.
Một mặt là thăm dò thái độ của Sở Linh Xuyên, mặt khác là muốn nhìn vị Ngân Long Kiếm Thần này, đến cùng thiên phú có yêu nghiệt như trong truyền thuyết hay không.
Vì không muốn xuất hiện quá đột ngột, nàng còn cố ý mang theo Lâm Lang Nguyệt đồng hành, ngụy trang thành các đệ tử chính đạo giao lưu lẫn nhau.
- Đi dạo một chút ?
Lâm Lang Nguyệt nghi ngờ nói:
- Sư tôn không dính phàm trần, từ khi nào lại thích đi dạo phố vậy?
- Khụ khụ.
Dịch Thanh Lam hắng giọng một cái:
- Bần đạo làm như này là muốn thấy rõ hồng trần, chỉ có thâm nhập vào trong đó, mới có thể chân chính chặt đứt.
- Thì ra là thế.
Lâm Lang Nguyệt hiểu rõ gật đầu:
- Không hổ là sư...
Lời còn chưa nói hết, đã thấy Dịch Thanh Lam đi tới trước một cái sạp nhỏ, dò hỏi:
- Xin chào, xin hỏi cái gậy hồng này là cái gì ?
Người bán hàng rong sửng sốt một chút, hồi đáp:
- Cái này gọi là kẹo hồ lô, là đồ ăn.
- Kẹo hồ lô ?
Dịch Thanh Lam nghe mùi vị ngọt ngào kia, gật đầu nói:
- Bần đạo muốn mua một xâu.
- Hai văn tiền.
- Ừm... Hai văn là bao nhiêu tiền ?
- Hả?
- Bần đạo chỉ có linh thạch, một khối cao giai linh thạch có đủ hay không ?
- ...
- Hai khối ?
-... Mua bán sao?
Lâm Lang Nguyệt ôm mặt.
Cái này là vì chặt đứt hồng trần sao ? Vì sao lại cảm giác đó là hiếu kỳ chứ?
Lúc này, ánh mắt nàng nhìn về phía một bóng người quen thuộc.
- Ồ ? Đó không phải là Nhạc thủ tịch sao?
Lâm Lang Nguyệt cẩn thận nhìn về phía trước.
Chỉ thấy ở phía trước cách đó không xa, có hai thân ảnh mặc thanh y đang chậm rãi đi dạo.
Một người trong đó tư thế hiên ngang, chính là Nhạc Kiếm Ly.
Còn người bên cạnh khí chất cũng rất bất phàm, nhưng nhìn kỹ lại không quen mặt.
Lâm Lang Nguyệt nói:
- Sư tôn, ta nhìn thấy Nhạc thủ tịch, có cần đi lên trước chào hỏi không ?
- Ừm.
Dịch Thanh Lam chuyên tâm "Trả giá", tùy ý lên tiếng.
Lâm Lang Nguyệt xoay người đi về phía hai người.
...
Lý Nhiên và Nhạc Kiếm Ly đang đi dạo trên đường.
Nhạc Kiếm Ly ôm bờ vai của hắn, làm nũng nói:
- Chúng ta ở Vô Ương Thành không được mấy lần, lần này phải hảo hảo theo ta mới được.
Lý Nhiên xoa xoa đầu của nàng, cưng chiều nói:
- Ngươi muốn chơi bao lâu liền chơi bấy lâu, lần này ta nghe ngươi.
- Thật sao ?
Ánh mắt Nhạc Kiếm Ly sáng lên, chăm chú nói ra kế hoạch:
- Nghe nói Giang Li Thành có một cái Đông Hải Lầu, hải sản ở đó có thể nói là tuyệt nhất, ta vẫn chưa từng ăn qua đây này! Sau đó sẽ đi dạo trong thành một chút, rồi lại đi Lê Viên xem kịch, mấy ngày sau về tông môn !...
Bản thân nàng cũng không cảm thấy hứng thú đối với việc này lắm.
Nếu không sẽ không cách cách gần như thế, mà cho tới tận bây giờ cũng không đi qua Đông Hải Lầu.
Chỉ khi đi cùng Lý Nhiên, những chuyện vốn không thú vị này, mới trở nên đầy ý nghĩa.
Ngay cả khi nàng không thích đi dạo phố nhất, cũng thay đổi thành tràn ngập niềm vui.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Không thành vấn đề, lần này nhiệm vụ của ta, chính là tiếp đón Nhạc sư tỷ cho tốt.
- Haha, coi như ngươi biết điều.
Nhạc Kiếm Ly cười yêu một tiếng.
Lý Nhiên nói:
- Vậy có thể đừng giận ta chuyện lúc trước gạt ngươi hay không.
Trong mắt Nhạc Kiếm Ly loé lên vẻ mỉm cười, giả vờ nghiêm túc nói:
- Chuyện này phải xem biểu hiện của ngươi.
- Xem biểu hiện của ta ?
Khóe miệng Lý Nhiên hiện lên một nụ cười xấu xa, tiến đến bên tai nàng nhỏ giọng nói gì đó.
Gò má Nhạc Kiếm Ly lập tức đỏ bừng, tức giận đập hắn một cái:
- Cái tên xấu xa này, lại đang nói linh tinh gì đó!
- Hắc hắc...
- Không cho cười!
Lúc hai người đang cười đùa, đột nhiên bên tai truyền đến một cái thanh âm quen thuộc.
- Nhạc thủ tịch ?
- Hả ?
Hai người nghe tiếng ngẩng đầu nhìn lại, nhất thời sững sờ ngay tại chỗ.
- Lâm, Lâm thủ tịch ? !
Lâm Lang Nguyệt cũng có chút ngây người.
Chỉ thấy Nhạc Kiếm Ly ôm cánh tay một cô gái, gò má ửng hồng, dáng dấp vô cùng thân mật.
Lâm Lang Nguyệt hiếu kỳ nói:
- Nhạc thủ tịch, vị này là...
Nhạc Kiếm Ly phục hồi lại tinh thần, vội vàng buông tay ra, nói:
- Ồ, đây là đệ tử tông ta Lý Thiết Trụ, chúng ta trùng hợp đi ngang qua nơi đây, nên vào thành đi dạo một vòng.
- Lý Thiết Trụ ? !