Chương 512. Giang Li Thành, yêu đi dạo phố Dịch Thanh Lam
Lâm Lang Nguyệt, Tần Như Yên, công chúa Thịnh tộc... Tên này có vô số hồng nhan tri kỷ, hơn nữa còn đều là tuyệt đỉnh thiên kiêu.
Suy nghĩ kỹ một chút, hình như nữ thủ tịch các tông môn đỉnh cấp, đều có quan hệ không bình thường với hắn.
Chẳng lẽ thánh nữ tông môn đã không thỏa mãn được hắn, hiện tại bắt đầu đánh chủ ý lên chưởng môn?
Lý Nhiên hùng hồn nói:
- Ngươi chớ có nói bậy! Ta là người thành thực dũng cảm không hám tiền, được người giang hồ gọilà Tiểu Lang quân ôn nhu đáng tin, từ trước đến nay một thân chính khí, hiếu cảm thiên địa, làm sao có thể xấu xa giống như trong miệng của ngươi ?
- ...
Nhạc Kiếm Ly xoa xoa mi tâm.
Tên gia hỏa này da mặt vẫn dày như vậy...
- Vậy ngươi nói một chút, tại sao sư tôn lại thân cận với ngươi như vậy ?
Từ nhỏ nàng đã lớn lên ở Vạn Kiếm Các, nên càng hiểu rõ tính cách Sở Linh Xuyên.
Cường thế, kiêu ngạo, không câu nệ tiểu tiết, trên đời này có rất ít người có thể lọt vào trong mắt nàng.
Nhưng lần này trở về, thật giống như biến thành người khác.
Không chỉ cai rượu, còn để cho Lý Nhiên ở trong tẩm cung, có đôi khi còn không hiểu sao đỏ mặt... Quan trọng nhất chính là. Không ngờ lại ôm hắn ở trước mặt mọi người!
Nếu quả thật là nữ đệ tử, Nhạc Kiếm Ly cũng không giật mình như thế, nhưng sư tôn biết rõ Lý Thiết Trụ chính là Lý Nhiên mà!
Lý Nhiên gãi đầu nói:
- Quan hệ giữa ta và Kiếm Thủ quả thật không tệ. Dù sao chúng ta cũng coi như là thầy trò, chỉ là ôm một cái mà thôi, chuyện này cũng không có gì chứ ?
- Không phải, ngươi không hiểu sư tôn.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói:
- Sư tôn nhìn như không kiêng kỵ gì, nhưng trên thực tế lại rất bảo thủ, bên người chưa từng xuất hiện đàn ông. Chứ đừng nói loại hành động thân mật này.
- Đổi lại là trước đây, nếu có nam nhân dám đụng nàng một cái, đã sớm bị một kiếm chém chết, nhưng bây giờ lại thân mật với ngươi như vậy...
Nàng muốn nói gì lại thôi, trong lòng cũng hơi nghi hoặc một chút.
Chẳng lẽ sư tôn thực sự thích Lý Nhiên rồi sao?
Chuyện này cũng không phải là không thể.
Tuy thực lực hai người chênh lệch rất nhiều, thế nhưng ở trước mặt thiên phú của Lý Nhiên, cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Hơn nữa tên gia hỏa này vô luận là tướng mạo, thân phận, hay là tính cách, đều rất thu hút nữ nhân thích, tuy sư tôn có địa vị cao thượng, nhưng dù sao cũng là một cô nương!
Lý Nhiên có chút chột dạ.
Ban đầu hắn không có chú ý tới những biến hóa này, bây giờ nghe Nhạc Kiếm Ly nói vậy, hình như có thế thật.
- Rõ ràng ta đối với sư tôn là một mảnh hiếu tâm, vì sao luôn thay đổi một cách không giải thích được như thế?
- Vấn đề không phải là do ta... chứ ?
Nhớ lại Lãnh Vô Yên và Dịch Thanh Lam, Lý thánh tử có chút thẹn thùng.
Hình như vấn đề thực sự ở trên người hắn...
- Khụ khụ.
Lý Nhiên hắng giọng một cái, nói:
- Ngươi không nên suy nghĩ lung tung, chúng ta vẫn nên đi Giang Li Thành trước đi !.
Nhạc Kiếm Ly phục hồi lại tinh thần, giơ quả đấm nhỏ nói:
- Hôm nay tạm thời bỏ qua cho ngươi, thế nhưng cũng phải nói trước. Ngươi không được có ý đồ xấu gì đối với sư tôn! Nếu quả thật như nàng suy nghĩ, vậy quan hệ của ba người cũng quá phức tạp đi !!
Nghĩ đến đây, nàng cũng có chút mặt đỏ tim run. Thực sự quá hoang đường!
Lý Nhiên ậm ừ lên tiếng, dưới chân phun trào kiếm khí, mang theo nàng bay lên mặt nước.
Hai người nhảy ra khỏi mặt nước, mang theo từng trận bọt nước.
Ánh mặt trời sáng rỡ vẩy lên người, khiến cho lòng người thoải mái hơn không ít.
Dù sao thân phận cũng đã bại lộ, Lý Nhiên không cần tiếp tục che giấu nữa, trực tiếp vận dụng toàn bộ linh lực, mang theo Nhạc Kiếm Ly bay vút về phía tây.
...
Giang Li Thành.
Đây là một tòa thành ở dọc bờ biển Đông Hải.
Diện tích không nhỏ, cảnh sắc đẹp đẽ, bách tính sinh hoạt vô cùng giàu có.
Bởi vì tiếp giáp Đông Hải, nên hải sản rất phong phú, một phần hải sản lớn của trung thổ, đều do nơi đây cung ứng đến, đây cũng là một trong những sản nghiệp chủ yếu nhất của Giang Li Thành.
Phong cảnh xinh đẹp, khí hậu hợp lòng người, bình thường sẽ có lữ hành tới này, cho nên thành thị được xây dựng rất tốt.
Đường xá sạch sẽ, đình cong mái gác, phố xá gọn gàng, làm cho người ta có cảm giác vô cùng thoải mái.
Lúc này, có hai nữ tử mặc bạch y đi trên đường.
Các nàng đều mang khăn che mặt, nên không nhìn rõ khuôn mặt, thế nhưng dáng người yểu điệu thướt tha, khí chất siêu phàm thoát tục.
Nhìn một cái là biết không phải người phàm tục.
Thế nhưng những người đi đường xung quanh, thật giống như không nhìn thấy hai người, hoàn toàn bỏ qua các nàng.
Dịch Thanh Lam chắp tay mà đi, hơi có chút tò mò đánh giá bốn phía.
Nàng chặt đứt hồng trần đã lâu, rất ít đặt chân vào thành thị phàm tục, ngoại trừ đi Vô Ương hoàng cung ra, chỉ có lần cứu Lý Nhiên ở Khuê Phong Thành kia.
Cảnh tượng phồn hoa huyên náo trước mắt, khiến cho nàng cảm giác có chút xa lạ, thế nhưng cũng không quá bài xích.