Chương 580. Dịch Thanh Lam lo lắng, điều kiện cùng với Sở Linh Xuyên! (2)
Lý Nhiên có một loại "Ma lực" đặc biệt, bản thân nàng tu luyện Vong Tình Đạo, còn thua ở trong tay hắn.
Huống chi là Sở Linh Xuyên.
Lý Nhiên nghe vậy trầm mặc.
Chuyện này không có gì dễ giải thích.
Dù biện giải nữa, thì có chút không thưởng thức.
Tuy Thanh Lam sư tôn với nhập hồng trần, rất nhiều chuyện đều có chút ngây thơ, nhưng suy nghĩ lại hết sức trong sáng, cái nhìn so với ai cũng tốt hơn.
Dịch Thanh Lam thấp giọng nói:
- Bần đạo đã từng nói, không để bụng ngươi có những nữ nhân khác... Những lời này là lừa gạt ngươi, thực ra trong lòng bần đạo cực kỳ quan tâm.
- Bần đạo không phải thánh nhân. Mỗi lần nhìn thấy ngươi thân cận cùng những người khác, trong lòng liền vừa chua xót vừa chát, quả thực rất khó chịu.
Con ngươi Lý Nhiên khẽ nhúc nhích.
- Sư tôn...
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Nhưng bần đạo cũng biết, tính cách ngươi là như vậy, không có khả năng mạnh mẽ thay đổi, bần đạo cũng không nghĩ tới phải thay đổi ngươi.
- Đối với quan hệ giữa ngươi và Sở Linh Xuyên, bần đạo cũng không có tư cách đi nói cái gì, bởi vì bần đạo mình...
Gò má nàng hơi phiếm hồng!
- Nhưng có một chuyện, ngươi phải hưa với bần đạo.
Lý Nhiên hỏi:
- Sư tôn muốn đệ tử hứa cái gì ?
Dịch Thanh Lam nghiêm túc nói:
- Trước khi Huyết Ma Thể của ngươi chưa đại thành, tuyệt đối không thể làm ra sự tình vượt tuyến!
- Hả?
Lý Nhiên ngây ngẩn cả người.
Hắn không nghĩ tới đối phương nhắc đến việc này.
Mặc dù Dịch Thanh Lam có chút xấu hổ, nhưng vẫn nghiêm chỉnh nói:
- Sở Linh Xuyên là võ tu, hơn nữa còn là võ tu mạnh nhất đương đại, nếu quả thật bàn về cường độ nhục thân, sợ rằng Lãnh Vô Yên đều kém xa tít tắp!
- Nếu như các ngươi thực sự làm ra... việc hoang đường, Sở Linh Xuyên sơ ý một chút, rất có thể sẽ tiêu diệt Đạo Thể của ngươi!
Lý Nhiên bừng tỉnh.
Hóa ra Thanh Lam sư tôn lo lắng chính là cái này.
Vẻ mặt hắn có chút xấu hổ:
- Bây giờ nói việc này... Có phải có chút quá sớm hay không ?
- Không sớm chút nào.
Dịch Thanh Lam hừ hừ nói:
- Các ngươi mới quen biết vài ngày, đã có thể chung giường chung gối, ai biết có phát sinh cái gì hay không ?
Lý Nhiên:
- ...
- Bà nương điên Sở Linh Xuyên kia, trong lòng vốn không có cố kỵ, cho nên bần đạo phải nhắc nhở ngươi mới được!
- Đệ tử đã biết.
Lý Nhiên cúi thấp đầu xuống.
Thực ra Dịch Thanh Lam lo lắng không phải là không có lý.
Nếu quả thật đạo thể băng tán, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Coi như thần hồn vẫn còn tồn tại, tìm được thân thể mới, thì độ phù hợp cũng kém xa tít tắp trước đây.
Thậm chí thiên phú và tu vi cũng sẽ tiêu tan thành mây khói.
- Vô Yên sư tôn cần thần hồn Hợp Đạo, Linh Xuyên sư tôn cần nhục thân đại thành, gánh nặng đường xa mà!
Lý Nhiên khe khẽ thở dài.
Đột nhiên hắn phục hồi tinh thần lại.
- Haiz ? Đợi đã, ta muốn cùng Linh Xuyên sư tôn... lúc nào.
Lý Nhiên gãi đầu một cái.
Bị Dịch Thanh Lam nói như vậy, ý nghĩ của hắn cũng sai lệch theo, không ngờ thực sự bắt đầu suy tính "điều kiện thông quan".
...
Thực ra hắn và Sở Linh Xuyên còn chưa nói đến chuyện đó.
Tâm ý của hai người đều không lộ ra, hắn cũng không xác định rốt cuộc đối phương có thái độ gì.
Hơn nữa thời gian quen biết và chung đụng cũng quá ngắn.
Thế nhưng phải thừa nhận là, hắn rất có hảo cảm đối với Sở Linh Xuyên.
Trong lúc nhất thời Lý Nhiên rơi vào suy tư, không khỏi hơi có chút thất thần.
Dịch Thanh Lam ngẩng đầu, nhìn gò má thanh tú tuấn lãng của hắn, chiếc cằm với đường nét rõ ràng lưu loát, không tìm ra một tia tỳ vết nào.
Ánh trăng chiếu lên mặt hắn, tỏa ra minh ám không đồng nhất, giống như dát lên một tầng ngân huy nhàn nhạt.
Hết lần này tới lần khác là một thiếu niên anh tú.
- Tiểu tặc vô sỉ, lớn lên đẹp mắt như vậy làm cái gì ?
Ánh mắt nàng có chút ghen tuông và u oán:
- Nếu như nếu như hơi xấu một chút, khả năng sẽ không có nhiều người tranh đoạt với bần đạo như vậy...
Lý Nhiên phục hồi lại tinh thần, có chút hiếu kỳ hỏi:
- Không phải sư tôn vẫn cực kỳ mâu thuẫn đối với Kiếm Thủ sao? Tại sao bây giờ còn căn dặn đệ tử ?
Thái độ đó, giống như thầm chấp nhận quan hệ của hai người vậy.
- Bần đạo còn biện pháp khác sao?
Dịch Thanh Lam tức giận nói:
- Coi như không có Sở Linh Xuyên, cũng sẽ có Lâm Lang Nguyệt, Nhạc Kiếm Ly, Tiêu Thanh Ca... Bần đạo đều phải gây chuyện hết sao?
- ...
Lý Nhiên lúng túng gãi đầu:
- Ngay cả Nhạc Kiếm Ly sư tôn cũng biết...
Dịch Thanh Lam hừ lạnh nói:
- Nói nhảm, ánh mắt Nhạc thủ tịch nhìn ngươi, còn kém lấy bút viết lên mặt! Ngươi cho rằng bần đạo ngốc như Sở Linh Xuyên, cái gì cũng không nhìn ra được sao ?
Coi như nàng suy nghĩ rõ ràng.
Muốn Lý Nhiên toàn tâm toàn ý, đó là sự tình không có khả năng, dù sao chính cô ta cũng coi như đến sau.
Cho nên chặn, không bằng khai thông.
Cùng với tranh giành tình nhân, làm chút chuyện khắc khẩu vô vị, còn không bằng quý trọng mỗi khắc hai người ở chung với nhau.
Tuy trong lòng thật sự có chút bất đắc dĩ.