Chương 583. Một đêm không an tĩnh
Lý Nhiên cười cười:
- Ta có làm gì đâu, đương nhiên không thành vấn đề.
- Cám ơn ca ca!
Thẩm Nịnh vui vẻ nghịch ngợm ở trong lòng hắn.
Hắn nhoẻn miệng nở một nụ cười !
Lúc này, hắn nhận thấy bầu không khí có chút không đúng, mờ mịt ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai vị sư tôn đang đồng loạt quay đầu nhìn hắn.
- Ặc...
Lý Nhiên mờ mịt nói:
- Sao, làm sao vậy ?
Chân mày Dịch Thanh Lam hơi nhíu lại:
- Đêm nay Thẩm Nịnh sẽ ngủ cùng với ngươi?
- Đúng vậy.
Lý Nhiên gật đầu:
- Lần đầu tiên nó tới nơi đây, trong lòng có chút sợ hãi cũng bình thường.
Dịch Thanh Lam yên lặng cúi đầu.
Đáng ghét, bần đạo cũng muốn ngủ ở nơi này...
- Khụ khụ
Sở Linh Xuyên hắng giọng một cái, nói:
- Nếu như vậy, đêm nay ta cũng chỉ có thể ở lại chỗ này. Dù sao cũng phải tẩy tủy cho hai người bọn họ, việc này không thể trì hoãn.
Dịch Thanh Lam:
- ...
Sở Linh Xuyên vẫy vẫy tay:
- Nào, Nịnh Nhi, nên tẩy tủy cho con rồi.
- Vâng.
Thẩm Nịnh gật đầu, lôi kéo tay Lý Nhiên nói:
- Ca ca, chúng ta nằm chung một chỗ giống như lúc trước có được hay không ?
- Hả?
Lý Nhiên sửng sốt một chút, nhìn ánh mắt không giống nhau của ba người, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
- Chuyện này...
...
Sau nửa nén hương.
Lý Nhiên tựa ở đầu giường, trong lòng ôm Thẩm Nịnh.
Thời gian đã cực kỳ muộn, rất nhanh Thẩm Nịnh đã ngủ thật say.
Sở Linh Xuyên ngồi ở bên giường, phân biệt cầm lấy tay hai người, lòng bàn tay tràn ngập kiếm khí.
Mà Dịch Thanh Lam thì ngồi một mình trên ghế, gương mặt thanh lệ phủ đầy băng.
Hắn nhìn ánh mắt lạnh như băng kia, gượng cười nói:
- Thanh Lam sư tôn, ta...
Lời còn chưa nói hết, trước mắt lóe lên bạch quang, Dịch Thanh Lam đã xuất hiện ở bên cạnh hắn.
Bàn tay cầm lấy hắn một tay khác của hắn, gằn từng chữ:
- Đêm nay bần đạo muốn hảo hảo dạy Thiên Xu đạo pháp cho ngươi!
- ...
Nhìn tư thế quỷ dị của mấy người, Lý thánh tử ngửa mặt lên trời thở dài trong lòng.
- Cái này gọi là chuyện gì!
Lý Nhiên ngồi dựa lưng vào đầu giường.
Sở Linh Xuyên ngồi ở bên giường, nắm tay phải của hắn, kiếm khí vô hình tràn ra, giúp hắn tẩy cân phạt tủy.
Dịch Thanh Lam thì ngồi ở bên trong, cầm lấy tay trái của hắn, Thiên Xu đạo pháp không ngừng vận chuyển.
Hai người cách không đối diện, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng, kiếm khí, đạo pháp vận chuyển trong cơ thể hắn theo kiểu không lấy tiền.
Một cái nuôi dưỡng gân cốt mạch lạc, một cái ẩn chứa cảm ngộ cùng đạo tắc.
Hai cỗ năng lượng đánh thẳng vào nhau, giống như hai con Thú Vương đang tranh đoạt lãnh địa.
Lúc này Lý Nhiên vừa đau nhức, cũng vừa vui sướng.
Cùng lúc có thể cảm nhận được tiềm lực bị đào móc rõ ràng, thể chất đang nhanh chóng đề thăng, nhưng hai cỗ năng lượng đối kháng lại khiến cho hắn lúc lạnh lúc nóng, ngực mơ hồ có chút khó chịu.
Nếu không phải là hai vị sư tôn đều thu liễm lực lượng, chỉ sợ hiện tại hắn đã bị nổ tung...
Mà Thẩm Nịnh lại không hề phát hiện.
Nàng giống như gấu không đuôi, nằm úp sấp trên ngực Lý Nhiên.
Hô hấp vô cùng đều đặn, hiển nhiên đang ngủ say.
Nhìn bốn người lộ ra tư thế quỷ dị, trong lòng hắn phát ra một tiếng cảm thán bất đắc dĩ:
- Đây là chuyện gì vậy!
Hắn thầm nghĩ chỉ muốn ngủ một giấc thật tốt mà thôi, tại sao lại biến thành cục diện như hiện tại?
Lý thánh tử không khỏi rơi vào suy tư sâu đậm.
Lúc này, Sở Linh Xuyên lên tiếng nói:
- Dịch đạo trưởng, hiện tại đêm đã khuya, chẳng lẽ ngươi vẫn không trở về phòng sao?
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Sở Kiếm Thủ không đi, tại sao bần đạo phải nóng vội ?
Sở Linh Xuyên lắc đầu nói:
- Ta vừa mới nói, cần thời gian dùng kiếm khí tẩy tủy giúp Lý Nhiên, như vậy hiệu quả mới là tốt nhất. Còn đạo pháp của Dịch đạo trưởng, lúc nào cũng có thể tu luyện, cần gì nóng lòng trong chốc lát này?
Dịch Thanh Lam hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đúng lúc, đạo pháp Thiên Xu Viện cũng thích hợp tu luyện ban đêm, đêm nay bần đạo cũng phải giúp hắn rèn luyện Đạo Thể.
- Ha ha, ngoại trừ Hợp Hoan Tông ra, ta thật sự không biết loại đạo pháp nào thích hợp tu luyện ban đêm!
- Chuyện ngươi không biết nhiều lắm!
- Nếu như vậy, vậy đừng ai nghỉ ngơi nữa!
- Ah, ai sợ ai!
Hai người ngươi một câu ta một câu, mùi thuốc súng cũng càng ngày càng đậm.
Lý Nhiên khóc không ra nước mắt.
Các ngươi không muốn nghỉ ngơi, nhưng ta muốn!
- Vậy...
Hắn hắng giọng một cái, thận trọng nói:
- Hai vị sư tôn, thời gian cũng không còn sớm nữa, hôm nay chúng ta tạm thời dừng ở đây được không?
Chân mày Dịch Thanh Lam hơi nhíu lại:
- Sau đó thì sao ? Ngươi muốn làm cái gì ?
Lý Nhiên nói:
- Đương nhiên là ngủ một giấc, dù sao cái giường này cũng đủ lớn, coi như ba người chúng ta cũng có thể nằm xuống.
- ...
Dịch Thanh Lam sửng sốt một chút, sau đó hung hăng liếc mắt oan hận hắn, có chút giận không chỗ phát tiết.
Tên tiểu tặc này lại muốn ba người ngủ cùng nhau ?
Chuyện hoang đường như vậy hắn cũng có thể nói ra được.