Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 595. Chẳng lẽ sư tôn không muốn làm Lý phu nhân ?

Chương 595. Chẳng lẽ sư tôn không muốn làm Lý phu nhân ?


Nàng thân là sư tôn Lý Nhiên, không ngờ bị người ta nói thành tình nhân của hắn... Điều này làm cho nàng hận không tìm được một cái lỗ để chui vào!
- Đều tại ngươi!
Sở Linh Xuyên căm hận trừng mắt liếc hắn một cái.
- ...
Lý Nhiên cười khổ nói:
- Chuyện này có quan hệ gì với ta?
Sở Linh Xuyên tức giận bất bình nói:
- Nếu không phải ngươi nắm ta tay, làm sao ta bị người khác hiểu lầm được chứ?
Lý Nhiên lắc đầu, hỏi ngược lại:
- Vậy sao sư tôn còn để cho ta nắm ?
- Ta...
Sở Linh Xuyên cắn răng nói:
- Ta đâu có cho, rõ ràng là ngươi muốn cầm, gia hỏa đáng ghét!
Nàng hồn nhiên quên mất, dọc đường đi nàng cũng không cam lòng buông ra...
Lý Nhiên buồn cười nói:
- Vậy chuyện đêm qua, sư tôn giải thích thế nào ? Cũng là đệ tử muốn ngươi ngủ cùng sao ?
- ...
Mặt Sở Linh Xuyên nhanh chóng đỏ lên với tốc độ mà mắt trần có thể thấy, ánh mắt xẹt qua một tia bối rối.
Nàng xấu hổ và giận dữ gần chết, lắp bắp nói:
- Nghịch, nghịch đồ, không cho phép ngươi nói bậy!
- Đệ tử nói là sự thực...
- Câm miệng, tiếp tục nói nữa ta sẽ thanh lý môn hộ!
- Khụ khụ! Sư tôn bình tĩnh!
- Ta không bình tĩnh được!
Thời điểm hai người đang "Giương cung bạt kiếm", một hồi thanh âm "Đông đông đông" truyền đến.
Cửa phòng đột nhiên bị gõ.
Sở Linh Xuyên bóp tay kêu rộp rộp.
Biểu hiện hùng hồn, nhưng thực tế trong lòng không có bao nhiêu tức giận, càng nhiều hơn là hoảng loạn và ngượng ngùng.
Loại cảm giác này rất kỳ quái.
Thật giống như chuyện trong lòng mình bị người ta phát hiện vậy, cho nên mới khiến cho nàng thẹn quá thành giận.
Đông đông đông.
Đúng lúc nàng chuẩn bị cho Lý Nhiên một chút "Nhan sắc", đột nhiên cửa phòng bị gõ.
Sở Linh Xuyên trừng mắt liếc hắn một cái, một lần nữa trở về ghế ngồi.
Lý Nhiên tránh được một kiếp lau mồ hôi lạnh, lên tiếng nói:
- Vào đi.
Cửa phòng bị đẩy ra.
Hạng Trạch thận trọng đi đến.
- Bái kiến Lý thánh tử, bái kiến Sở Kiếm Thủ, Dịch đạo trưởng.
Hắn xoa xoa tay, cười chào hỏi.
Chân mày Lý Nhiên cau lại:
- Sao ngươi còn chưa đi ? Chẳng lẽ tên họ Thạch kia đổi ý ?
- Không phải.
Hạng Trạch lắc đầu nói:
- Thạch đại ca đã quyết định để cho ta đảm nhiệm chức vụ phó thành chủ, có lẽ hai ngày nữa sẽ nhận chức.
Nói xong cảm kích nhìn Lý Nhiên:
- Nói đến, việc này còn phải cảm tạ Lý thánh tử, nếu không phải ngài, sợ rằng ta đã là thi thể trong cống ngầm.
Ngữ khí cực kỳ chân thành, đúng là xuất phát từ nội tâm.
Tuy hắn bị ép rời khỏi Thanh Châu Thành, nhưng cũng nhân họa đắc phúc, thu được tài nguyên càng thêm khả quan.
Mà tất cả việc này đều do Lý Nhiên ban tặng.
Nói Lý Nhiên cải biến vận mệnh của hắn cũng không quá đáng.
- Không cần nói lời như vậy nữa.
Lý Nhiên khoát tay nói:
- Xét đến cùng, nguyên nhân việc này là bắt nguồn từ ta, tự nhiên ta sẽ cho ngươi một cái công đạo. Ngươi cảm thấy có thể chấp nhận là tốt rồi.
Hạng Trạch không ngừng gật đầu:
- Có thể chấp nhận, hoàn toàn có thể chấp nhận.
Chuyện này với hắn mà nói là thiên đại chuyện tốt!
Lý Nhiên liếc mắt nhìn hắn:
- Đã như vậy, ngươi đến tìm ta là vì chuyện gì ?
- Ta tới tặng đồ.
Trong tay Hạng Trạch lấp lóe kim quang, một cái giới chỉ xuất hiện ở lòng bàn tay.
Hắn khom người đi lên trước, đặt nhẫn ở trên bàn.
Lý Nhiên cau mày nói:
- Ngươi làm như này là có ý gì?
Hạng Trạch giải thích:
- Là Thạch đại ca nhờ ta đưa tới. Vừa rồi xảy ra một ít hiểu lầm, không cẩn thận mạo phạm hai vị đại năng, hắn cảm thấy vô cùng áy náy vì chuyện này.
- Đây là một chút lòng thành, hy vọng mấy vị đừng ghét bỏ.
Lúc nói chuyện, hắn còn thận trọng nhìn Sở Linh Xuyên.
Mặc dù có Lý Nhiên ở đây, trong lòng vẫn có chút điểm dựa, thế nhưng đồng thời đối mặt hai vị đại năng Đế cấp, áp lực như nào không cần tưởng tượng cũng biết.
Rất có thể nói sai một câu sẽ mệnh rơi hoàng tuyền.
- Haha!
Sở Linh Xuyên cười lạnh một tiếng:
- Nếu cảm thấy áy náy, tại sao hắn không tự mình đến xin lỗi, ngược lại để cho ngươi qua đây ? Ta thấy một chút thành ý cũng không có!
Hạng Trạch nuốt một ngụm nước bọt, nói thẳng:
- Bởi vì Thạch đại ca sợ chọc giận tới Sở Kiếm Thủ.
Đối mặt với loại đại năng cấp bậc này, tốt nhất vẫn nên thành thành thật thật, không nên nghĩ nói dối làm gì.
Ngộ nhỡ bị nhìn thấu, sợ rằng chết cũng không biết chết như thế nào!
Sở Linh Xuyên nghe vậy liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Hắn sợ chết, vậy ngươi không sợ sao ?
Hạng Trạch nghe vậy run người một cái.
Vội vàng bái một cái thật sâu, run giọng nói:
- Nếu như tiểu nhân có chỗ nào làm không đúng, đắc tội Kiếm Thủ. Mong Kiếm Thủ bao dung!
Trong lúc nhất thời không khí yên tĩnh lại.
Sở Linh Xuyên không nói gì, Hạng Trạch cũng không dám ngẩng đầu, cứ như vậy duy trì tư thế cúc cung, mồ hôi lạnh chảy từng giọt từ trên trán xuống.
- Được rồi.
Lý Nhiên lên tiếng giải vây:
- Sư tôn, việc này không có quan hệ gì với hắn cũng, không cần làm khó hắn.
Lời vừa nói ra, bầu không khí hòa hoãn đi rất nhiều.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất