Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 602. Khán giả may mắn, đãi ngộ dạng Đế Vương! (2)

Chương 602. Khán giả may mắn, đãi ngộ dạng Đế Vương! (2)


Cho nên, hắn phải làm mọi cách để bọn họ cảm thấy vui vẻ, như vậy cái mạng nhỏ của hắn mới có thể bình an vượt qua mấy ngày này…

Trước cửa Lê Viên.
Nhìn cửa lớn đang bị đóng chặt, Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Xem ra chúng ta tới không đúng lúc.
- Không mở cửa sao?
Sở Linh Xuyên bất đắc dĩ nói:
- Vậy cũng không còn cách nào khác, xem ra ta chỉ có thể quay về tu luyện thôi.
Thẩm Nịnh quẹt cái miệng nhỏ nhắn, làm nũng nói:
- Ca ca, ta muốn xem kịch~
- Ca ca cũng muốn xem.
Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Nhưng bây giờ người ta còn chưa mở cửa, còn có cách nào khác sao? Đợi đến ban đêm chúng ta quay lại đây xem có mở hay không?
- Cũng được.
Thẩm Nịnh hơi thất lạc một chút, những vẫn hiểu chuyện mà gật đầu.
Đúng lúc mấy người đang hcuẩn bị rời đi, đại môn bỗng nhiên mở ra.
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên đang thở hổn hển, chống tay trên khung cửa, quần áo còn không chỉnh tề cho lắm, giống như là có ma đuổi vậy.
Hắn cố gắng lấy lại hơi thở, hỏi:
- Mấy vị khách quan tới xem kịch sao?
Lý Nhiên gật đầu:
- Không sai, nhưng mà bây giờ giống như là chưa mở cửa, ban đêm chúng ta sẽ trở lại!
- Đừng a!
Ông chủ vội vàng lên tiếng:
- Đã mở cửa rồi! Đoàn kịch sẽ lập tức đến, mấy vị khách quan vào uống trà chờ một chút..
Lý Nhiên sửng sốt, nhìn chung quanh một chút:
- Bây giờ chỉ có bọn ta ở đây, quần chúng không được nhiều, các ngươi xác định là bắt đầu hát kịch sao?
- Đúng, đúng!
Ông chủ gật đầu như giã tỏi:
- Cho dù chỉ có một vị kahcsh nhân, chúng ta cũng sẽ biểu diễn theo lẽ thường, đây là quy củ ở đây.
Lý Nhiên cười cười:
- Rất có đạo đức nghề nghiệp. Vậy được, mở cho ta một phòng, bao nhiêu tiền?
- Không lấy tiền.
- …
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Không lấy tiền? Đây là nơi kịch hát từ thiện sao?
- Phải phải, là như vậy.
Ông chủ xoa xoa bàn tay, chê cười nói:
- Ngài là khan giả máy mắn thứ mười vạn của Lê Viên, được miễn phí xem kịch, cho nên mới không cần tiền.
- …
Mấy người Lý Nhiên liếc mắt nhau, thần tình có hơi cổ quái.
Khán giả may mắn thứ mười vạn?
Còn có chuyện trùng hợp vậy sao?
- Tới khách nhân đến xem kịch mà các người còn thống kê sao? Cái này cũng quy mô quá đi chứ!
Lý Nhiên buồn cười nói:
- Xem ra là vận khí của chúng ta rất tốt?
- Không sai.
Ông chủ bày ra một nụ cười xán lạn, đưa tay nói:
- Mời mấy vị khách quan vào bên trong!
- Được rồi, tới cũng đã tới, vào xem một chsut.
Mấy người nhấc chân bước vào trong lầu các.

Lúc này, bên trong Lê Viên không có một bóng người.
Ông chủ mời bọn họ đi tới gian phòng lớn nhất.
Nơi đây kim bích huy hoàng, lắp đặt thiết bị hào hoax a xỉ, không gian bên trong rất rộng, vừa vặn có thể xem chính diện sân khấu.
- Mời mấy vị khách quan ngồi, chờ một lát, chúng ta sẽ lập tức cho người đến diễn.
Ông chủ đứng một bên, vừa chào hỏi vừa pha trà, hương trà thơm ngát tỏa ra.
Không đợi mấy người kịp phản ứng, cửa phòng lại bị đẩy ra, một đám cô nương dung mạo thanh tú đi đến.
Trong tay các nàng còn đang cầm đủ loại khay, bên trên đều đắp một miếng vải đỏ.
Lý Nhiên cau mày nói:
- Đây là…
Ông chủ lần lượt mở từng miếng vài đỏ.
Chỉ thấy trên khay bày đủ loại vàng bạc châu báy, kỳ trân Linh Dược, thậm chí còn có không ít Linh Thạch cùng pháp khí.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ không gian trong phòng đều bắn ra kim quang, mùi thơm nứng mũi.
Ông chủ xoa xoa tay nói:
- Đây là một ít quà tặng của vị khan giả may mắn thứ mười vạn, mong rằng mấy vị khách quan nhận cho.
- …
Lý Nhiên ngây người một chút.
Khá lắm, miễn phí xem kịch cũng thôi đi, còn tặng quà?
Cái này là làm từ thiện thật à?
Nhìn nụ cười rực rỡ của ông chủ, Lý Nhiên luôn cảm giác có điểm không đúng.
Rõ ràng mở cửa buôn bán không muốn kiếm tiền thì cũng thôi đi, đằng này còn chủ động cho bên ngoài?
Cái này hơi quá.
Còn là khán giả may mắn thứ mười vạn...hơi nhảm nhí.
Lý Nhiên khẽ cau mày:
- Ngươi chắc chắn đây không phải là làm từ thiện?
- Dĩ nhiên không phải.
Ông chủ cười nói:
- Chúng ta mở cửa làm ăn, tất nhiên là để kiếm tiền. Nhưng các quan khách, với tư cách là những khán giả may mắn, cũng nên được hưởng những lợi ích này, vì vậy đừng từ chối nữa, sau này tuyên truyền nhiều cho Tiểu Viên là tốt rồi.
Lời này nghe không có thủ đoạn gì, nhưng Lý Nhiên lại từ ánh mắt của đối phương nhìn thấu một tia lấy lòng và sợ hãi?
- Chẳng lẽ ông chủ này đã biết thân phận của chúng ta? Nhưng hắn rõ ràng là phàm nhân mà, chẳng lẽ là…
Ánh mắt Lý Nhiên lóe lên, dường như nghĩ tới điều gì.
- Các vị ngồi một lát đi, ta sẽ không quấy rầy. Đoàn kịch sẽ sớm tới đây, ta chờ ở bên ngoài. Nếu có chuyện gì, ngươi có thể nói cho ta biết.
Sau khi chủ quán thấy người ta bỏ đồ xuống xong xuôi, ngay lập tức dẫn theo các cô nương rời đi.
Cửa phòng đóng chặt, trong phòng lại yên tĩnh.
Nhìn vàng bạc châu báu trên bàn, Sở Linh Xuyên có hơi khó hiểu:
- Ông chủ này cũng quá ân cần đi? Chẳng lẽ là đã biết thân phận của chúng ta?
Thái độ đó hơi khác thường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất