Chương 609. Đệ tử không phải hoa, chỉ là muốn cho sư tôn một gia đình! (2)
Sở Linh Xuyên cảnh giác nói:
- Ngươi, ngươi yên tâm cái gì? Ta cảnh cáo ngươi, không được suy nghĩ lung tung, ta mới không cần cùng ngươi...
- Cùng ta cái gì?
- ...Nói chung là không cho phép ngươi suy nghĩ!
- ...
Dọc theo đường đi cãi nhau, ba người nhanh chóng trở về khách sạn.
Cơm cũng đã ăn rồi, kịch cũng xem rồi, tiếp theo buổi luyện tập của Thẩm Nịnh cũng nên bắt đầu rồi.
Mặc dù Sở Linh Xuyên không muốn cho tiểu nha đầu đột phá quá nhanh, nhưng hiện tại nền tảng của cảnh giới Luyện Khí đặc biệt quan trọng, cho nên nàng không thể chậm trễ.
Nàng vẫn phân rõ cái nào nặng cái nào nhẹ.
Bọn họ vừa đi vào đại sảnh Bái Nguyệt lâu, nhìn thấy khách điếm cực kỳ an tĩnh, dường như không có khách.
Lý Nhiên gãi đầu một cái:
- Ừm? Ta nhớ lúc sáng sớm đi ra vẫn còn rất nhiều người.
Lúc này, Một giọng nói vang lên:
- Khách quan, các ngươi đã về rồi!
Chỉ thấy chưởng quỹ chạy thẳng tới trước mặt bọn họ, đắc ý cười nói:
- Đêm nay các vị còn muốn tiếp tục ở trọ sao?
- Đúng vậy.
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Vẫn là tầng nhã gian kia, ta bao tất cả.
Hắn nói rồi lấy ra một chồng ngân phiếu:
- Chúng ta còn muốn ở mấy nhận mà xua tay nói:
- Không sao, mấy vị cứ ở đây. Không cần phải trả tiền.
Lý Nhiên sửng sốt:
- Không cần trả tiền?
- Đúng.
Chưởng quỹ nghiêm túc nói:
- Khách trọ gần đây rất ít người ở, phòng cũng trống, hôm nay may mắn có vài người là khách nên miễn phí tiền phòng, có thể ở bao lâu tùy ý.
Lý Nhiên:
- ...
- Hay thật, lại là khách may mắn?
- Đúng rồi, đây là tiền phòng thu của ngài trước đây, cũng trả lại cho ngài luôn.
- ...
Nhìn chưởng quỹ đưa lại tiền, mấy người liếc nhau, có chút bất đắc dĩ, cũng có chút buồn cười.
Hiển nhiên, đây cũng là Thạch Ngọc Thừa an bài.
Dịch Thanh Lam lắc đầu:
- Vị Thạch thành chủ này thực sự quá chu đáo.
Sở Linh Xuyên cười lạnh nói:
- Ta thấy là lá gan nhỏ mới đúng chứ?
Nghe mấy người ngang nhiên nói về thành chủ, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán chưởng quỹ, căn bản không dám nói chen vào.
Lý Nhiên nhét ngân phiếu lại vào ngực hắn:
- Tiền nên thu vẫn phải thu.
- A, cái này...
Chưởng quỹ còn chưa định thần lại đã thấy áo bào của Lý Nhiên vung lên, gió bỗng nổi lên, ba người bán hàng rong ngoài cửa bị cuốn vào té xuống đất bịch bịch.
Bọn họ nhìn Lý Nhiên, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Trở về nói với Thạch Ngọc Thừa, chúng ta không có hứng thú với hắn. Nhưng nếu như còn dám cho người theo dõi ta, ta sẽ vặn đầu hắn xuống treo trên cửa thành, đã nghe rõ chưa?
- Nghe, nghe rõ rồi.
Mấy người nuốt một ngụm nước bọt, không phải dám ngẩng đầu nhìn hắn.
Lý Nhiên cũng có chút bất đắc dĩ.
Mặc dù biết Thạch thành chủ không có ác ý, nhưng như vậy quả thật có chút khiến người ta phiền chán...
- Sư tôn, chúng ta lên đi.
Hắn lôi kéo hai vị sư tôn, nhấc chân đi lên cầu thang.
Vài tên ‘mặc thường phục’ liếc nhau một cái, mồ hôi lạnh chảy trên trán, đồng thời trốn chạy ra khỏi khách sạn.
Chỉ còn lại một mình chưởng quỹ đứng ở đại sảnh, siết ngân phiếu trong tay, trong ánh mắt tràn đầy mờ mịt.
...
Bắc Địa.
Huyền Linh sơn, La Sát sơn.
Lãnh Vô Yên ngồi trên ghế phượng, tay phải chống cằm, ánh mắt trống rỗng nhìn về phương xa.
Dường như hơi lơ đãng.
- Nghịch đồ, vì sao còn chưa trở về?
- Chẳng lẽ là nhận sư tôn mới liền quên bổn tọa?
- Không đâu, Nhiên nhi không phải loại người như vậy…
- Nhất định là bà nương điên Sở Linh Xuyên kia không chịu buông tha cho Nhiên Nhi! Ừ, nhất định là như vậy!
- Hay là bổn tọa giết quách nàng ta!... Nhưng lỡ Nhiên Nhi tức giận thì sao? Thật phiền toái!
Nàng suy nghĩ miên man, đầu óc hỗn loạn.
- Chưởng môn, chưởng môn?
- Sao?
Một tiếng gọi nhẹ khiến nàng tỉnh lại, Tôn trưởng lão đang tò mò nhìn nàng:
- Chưởng môn đang suy nghĩ gì nhập thần như thế?
- Không có gì.
Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:
- Tôn trưởng lão mới vừa nói cái gì?
Tôn trưởng lão nói:
- Lão thân nói là, Thánh Tử đi Vạn Kiếm Các lâu như vậy sao đến bây giờ cũng chưa trở lại?
- Hừ, bổn tọa cũng rất muốn biết!
Ánh mắt Lãnh Vô Yên u oán.
Chuyện đã xảy ra ở Vạn Kiếm Các nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Hạo Thổ.
Ngay từ đầu Ngân Long Kiếm Thần đột nhiên xuất hiện, hắn dùng thân thể phàm nhân hấp thu kiếm khí cấp Đế, được mệnh danh là siêu thiên tài có thể so sánh với Lý Nhiên.
Khi tin tức được đưa ra, các đệ tử của U La Điện đệ tử có chút xao động.
Mặc dù hầu hết mọi người không tin và kiên định cho rằng Lý Thánh Tử là đệ nhất thiên tài hiện nay, ai có thể vượt qua hắn.
Nhưng vẫn khó tránh khỏi có vài người ôm thái độ bi quan.
Dù sao nghe có vẻ hơi kinh hoàng khi một người phàm trần đã có thể hấp thụ kiếm khí cấp Đế.
Nhưng chuyện này mới truyền không bao lâu, ngay sau đó là một tin tức thú vị hơn.
Lý Thiết Trụ, chính là Lý Nhiên!
Sau đó lại có tin đồn Lý Nhiên là đệ tử của Sở Linh Xuyên và Dịch Thanh Lam, Trần Uẩn Đạo và Minh Kính thượng nhân thất bại tan tác mà quay trở về. Bản thân Trần Uẩn Đạo bị Lãnh Vô Yên đánh trọng thương sắp chết...
Làn sóng sự kiện này trực tiếp làm các đệ tử và trưởng lão mê man.