Chương 629. Lý gia hoà thuận đều dựa vào đại gia! (2)
Lý Nhiên quả quyết chặn giữa hai người, ngắt lời nói:
- Hai vị sư tôn chớ ồn ào!
Tiếng cãi nhau lúc này mới ngừng lại.
Nhưng hai người vẫn như cũ trừng mắt nhìn đối phương, hiển nhiên còn không có nguôi giận.
Lý Nhiên cau mày nói:
- Các ngươi dù sao cũng là nhất tông chi chủ, làm gì cũng phải giữ hình tượng chứ? Bộ dáng này chẳng phải là làm trò cười cho người khác?
Hai người thấy hắn ngữ khí kịch liệt, tuy trong lòng còn khó chịu, nhưng vẫn là cúi đầu không nói gì nữa.
Bầu không khí yên tĩnh lại.
Lý Nhiên thở dài, lắc đầu nói:
- Đối với đệ tử mà nói, các ngươi đều là sư tôn ta kính yêu nhất. Cứ căm thù cự cãi với nhau như vậy là đặt đồ đệ ở chỗ nào?
- Nói cho cùng, toàn bộ đều là tại đệ tử, không bằng hai vị sư tôn trục xuất ta ra khỏi sư môn!, như vậy các ngươi cũng không cần gây gổ với nhau.
Biểu tình của hắn trầm trọng, đau lòng nhức óc, thoạt nhìn không hề giống đang nói đùa.
Hai người đồng thời đều luống cuống.
Dịch Thanh Lam khẩn trương nói:
- Ngươi không nên nói như vậy, bần đạo không cùng nàng ầm ĩ nữa là được?
- Đúng vậy.
Lãnh Vô Yên buồn bã nói:
- Bổn Tọa tuy nhìn nàng liền thấy khó chịu, vậy quay lưng không nhìn nữa là được... Nói cái gì trục xuất tông môn, nghe doạ người vậy.
Thấy bầu không khí có chút hòa hoãn, Lý Nhiên khóe miệng hơi nhếch lên.
Quả nhiên, muốn đối phó với sư tôn cần phải vừa đấm vừa xoa, phải có kỹ xảo mới hiệu quả được.
Hiệu quả vô cùng!
Hắn hắng giọng một cái, thừa thắng xông lên nói tiếp:
- Hai vị sư tôn, xác định về sau có thể chung sống hòa bình?
Dịch Thanh Lam gật đầu nói:
- Chỉ cần ngươi đừng nói những lời như vậy nữa, bần đạo cái gì cũng có thể làm được.
Hắn quay đầu nhìn về phía Lãnh Vô Yên.
- thế còn Vô Yên sư tôn?
Lãnh Vô Yên nói:
- Chỉ cần đạo cô thôi này không chọc Bổn Tọa, Bổn Tọa mới không thèm để ý nàng đâu...Không phải là chung sống hoà bình sao, Bổn Tọa bằng lòng là được chứ gì.
Lý Nhiên vẻ mặt nghiêm túc, không để cho nàng kịp phản ứng.
- Tốt, đệ tử sẽ tin sư tôn một lần.
Hắn đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng về phía trước mở tay ra,chia tay ở trước mặt hai người.
Dịch Thanh Lam từng có ‘Kinh nghiệm’ một lần, kịp thời phản ứng, đặt tay lên lòng bàn tay Lý Nhiên.
Lãnh Vô Yên sửng sốt một chút, sau đó cũng hiểu ra.
Mặc dù không quá tình nguyện, nhưng vẫn là đặt tay lên.
Lý Nhiên quay đầu nhìn về phía Sở Linh Xuyên.
Sở Linh Xuyên phục hồi tinh thần, do dự một chút, cũng đưa tay để lên.
Lý Nhiên đưa tay trái của mình áp lên trên cùng, vẻ mặt thành thật nói:
- Ai cũng là người một nhà, Lý phủ có được hài hòa hay không đều dựa vào đại gia! Hy vọng các sư tôn về sau có thể tương thân tương ái, chung sống hoà bình, hướng tới ngày mai tốt đẹp!
- ...
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đều đỏ ửng, đồng loạt quay đầu sang chỗ khác.
Cái tên này nói bậy bạ gì thế!
Nghe đã thấy kỳ quặc...
Nhưng dù gì Lý Nhiên cũng đang cầm tay, các nàng cũng không thể rút tay về được.
Tuy nhìn đối phương không vừa mắt, nhưng lúc này không khí lại hết sức hài hoà.
Nhưng Lý Nhiên trong lòng lại rất rõ ràng, cảnh này chỉ là tạm thời.
Mấy vị sư phụ này tính cách ai cũng cứng rắn, hơn nữa mối quan hệ cũng chưa định rõ, hiện tại chỉ là bước đầu xây Vạn Lý Trường Chinh.
Nghìn dặm hành trình, mới chỉ là bắt đầu.
Lý Nhiên nhất định phải chuẩn bị tốt trước khi mọi chuyện bảo phát, nếu không... Hậu quả khó mà lường được
- Được rồi, thời gian cũng bị trì hoãn lâu rồi... Vô Yên sư tôn, chúng ta vẫn là đi trước đi.
Lý thánh tử thấy thời cơ đến rồi, không nên làm mọi chuyện thêm loạn.
- Được.
Lãnh Vô Yên gật đầu. Nàng một tay lôi kéo Lý Nhiên, một tay ôm lấy Thẩm Nịnh, lấy Phá Toái Hư Không mà đi.
Trong nháy mắt đã không thấy thân ảnh đâu.
Trong phòng yên tĩnh lại.
Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên nhìn gian phòng trống rỗng, lòng còn chưa kịp phản ứng, người đã cứ thế mà đi?
- Ai.
Hai người đồng loạt thở dài.
Đột nhiên hai nàng giật mình, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy hai người tay còn gắt gao nắm lấy nhau... Vội vàng buông tay đối phương ra, biểu tình đều có chút ghét bỏ.
- Chờ một chút...
Sở Linh Xuyên nghĩ tới điều gì, hơi nghi hoặc một chút nói:
- Vừa rồi Lý Nhiên nói cái gì?'Lý phủ hài hòa dựa vào đại gia'? Tại sao là Lý phủ?
- ...
Dịch Thanh Lam đỏ mặt cúi đầu.
- Bần đạo cũng không biết, đoán chừng là nói luyên thuyên đi...
- Là sao?
Sở Linh Xuyên sờ cằm.
Cứ cảm thấy đối phương đang lừa giấu mình chuyện gì...
Sở Linh Xuyên sờ cằm, ánh mắt dò xét.
Dịch Thanh Lam bị nhìn cả người không được tự nhiên, cau mày nói:
- Ngươi làm gì mà dùng loại ánh mắt này nhìn bần đạo?
Sở Linh Xuyên hỏi ngược lại:
- Dịch đạo trưởng, ngươi có phải là có chuyện gì dối ta đúng không?
- Ừm?
Dịch Thanh Lam sửng sốt một chút, chân mày nhíu lại càng sâu.
- Cái gì mà gọi là dối gạt ngươi? chuyện của bần đạo, đâu cần phải kể tất cho ngươi biết?
- ...
Sở Linh Xuyên kiềm chế, u oán nói:
- Mới vừa rồi còn nói muốn tương thân tương ái, kết quả trở mặt liền không nhận bạn, ngươi cái đồ nữ nhân hay thay!
- Quả nhiên, mặc đạo bào không có người nào tốt...