Chương 630. Sở Linh Xuyên bỗng nhiên thông minh, Lâm Lang Nguyệt rầu rĩ
Dịch Thanh Lam: ...
Người nào là người nào.
Bần đạo cũng không cùng ngươi nói chuyện yêu đương!
Nhìn đối phương bộ dạng ai oán, ánh mắt tủi hờn, thật giống như nàng mới là người bị phụ tình...
Dịch đạo trưởng có chút đau đầu.
Nàng xoa xoa mi tâm, bất đắc dĩ nói:
- Nói đi, ngươi muốn biết cái gì?
- Thì cũng chẳng có gì.
Sở Linh Xuyên hiếu kỳ nói:
- Ta chính là muốn biết, Dịch đạo trưởng cùng Lý Nhiên đến cùng là có quan hệ như thế nào?
Dịch Thanh Lam cau mày nói:
- Nhất định là quan hệ thầy trò, cái này trước đây không phải đã nói rồi sao?
Sở Linh Xuyên lắc đầu nói:
- Lời nói tuỳ tiện như vậy, ta đâu có ngu đâu.
- Dịch đạo trưởng tu luyện là Vong Tình Đạo, Thiên Xu viện chính là nữ tu tông môn, đối với tất cả các nam nhân phải là muốn tránh mới đúng, cho dù là đệ tử thân truyền cũng không nên có ngoại lệ.
- Thế nhưng thái độ của người với Lý Nhiên đâu có giống vậy.
Tay trong tay đi dạo phố còn chưa tính, còn có thể cùng nằm trên một cái giường ngủ. Quan trọng là ánh mắt ngươi nhìn hắn, rõ ràng không bình thường chút nào...
Sở Linh Xuyên sờ cằm, suy tư nói:
- Cùng nam nhân thân mật như vậy, chẳng lẽ Dịch đạo trưởng không lo lắng cảnh giới bị thụt lùi? Càng không cần nói giữa hai người có gì mờ ám?
Nhìn bộ dạng suy nghĩ sâu xa của đối phương, Dịch Thanh Lam không khỏi có chút khẩn trương.
Tuy Sở Linh Xuyên bình thường có chút tùy tiện, bộ dạng cũng có vẻ không được thông minh lắm, nhưng không nghĩ tới lại có thể suy nghĩ sâu xa như vậy.
- Cảm giác như muốn lừa cũng không được.
Dịch Thanh Lam cắn môi, trong lòng quấn quýt.
Một phần vạn bị đối phương nhìn ra sơ hở, thì mình lên thừa nhận hay thề thốt phủ nhận?
Đang lúc nàng do dự, Sở Linh Xuyên bỗng nhiên ngẩng đầu, bộ dạng không thể tin nói:
- Các ngươi không sẽ là loại quan hệ đó chứ?
- Cái nào, loại nào?
Dịch Thanh Lam khẩn trương đến mức nói lắp bắp.
Tay nắm ở phía sau cũng đầy mồ hôi.
Chẳng lẽ nhanh như vậy đã bị lộ?
Sở Linh Xuyên nuốt một ngụm nước bọt, thần thần bí bí nói:
- Lý Nhiên không sẽ là con riêng của ngươi chứ?
- ...
Bầu không khí bỗng nhiên an tĩnh.
Dịch Thanh Lam thân thể cứng, ngây người nhìn đối phương
- Con riêng? !
- Không sai!
Sở Linh Xuyên nghiêm túc phân tích:
- Ngươi để ý Lý Nhiên như vậy, lại còn không cho ta tiếp cận hắn, hiển nhiên quan hệ vô cùng không bình thường. Mà các ngươi thân mật như vậy, lại cũng sẽ không ảnh hưởng đến tu vi của ngươi...
- Trong tất cả các tình huống có thể xảy ra, chỉ có đáp án là con riêng.
Càng nói càng cảm thấy có đạo lý, nhìn về phía Dịch Thanh Lam ánh mắt cũng dần thay đổi.
- Nếu như nàng là mẹ ruột Lý Nhiên, ta đây cũng nên để ý chút, dù sao về sau còn chưa biết thế nào...
Sở Linh Xuyên không biết nghĩ tới điều gì, gò má lại đỏ bừng lên.
Dịch Thanh Lam khóe mắt giật giật.
Nàng còn lo lắng bị đối phương phát hiện, hoá ra chỉ là lo thừa mà thôi.
Nữ nhân này đầu óc quả nhiên không dùng được!
- Là bần đạo đánh giá nàng quá cao.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Sở Kiếm Thủ sức tưởng tượng cực kỳ phong phú, nhưng trí thông minh vẫn còn có chút khiếm khuyết.
Thế mà quên nàng trước đây cũng n hiểu lầm Lãnh Vô Yên như vậy...
- ...
Sở Linh Xuyên mờ mịt nói:
- Chẳng lẽ ta nói đúng không?
Dịch Thanh Lam tức giận nói:
- Muốn nhập Vong Tình Đạo, mấu chốt nhất chính là chưa nhiễm hồng trần, ngươi gặp qua người nào sinh hài tử còn có thể vong tình?
Sở Linh Xuyên sửng sốt một chút, nhức đầu:
- Ách, hình như cũng là đạo lý này... Thế trừ cái đó ra. Các ngươi còn có thể là quan hệ như thế nào? Lãnh Vô Yên mới vừa nói tới bí mật vậy là cái gì?
Dịch Thanh Lam cau mày nói:
- Sở Kiếm Thủ người nhiều chuyện thật. Nếu như ngươi thật sự hiếu kỳ, tự mình đi hỏi Lý Nhiên đi !.
- Ta đúng là muốn hỏi hắn, nhưng chuyện này nhìn cũng thấy mà.
Sở Linh Xuyên bất đắc dĩ nhìn Dịch Thanh Lam thở dài:
- Đúng vậy, tên kia trở về tông môn, cũng không biết bao lâu mới có thể nhìn thấy hắn.
Lúc này, trong lòng nàng có một ý nghĩ, do dự một chút nói ra:
- Sở Kiếm Thủ, ngươi có muốn nhìn thấy Lý Nhiên không?
- Sở Linh Xuyên không chút che giấu nói:
- Đương nhiên muốn, thế nhưng Lãnh Vô Yên không dễ nói chuyện thế đâu.
- Bần đạo có một ý tưởng...
Dịch Thanh Lam truyền âm qua, không biết nói những gì.
Sở Linh Xuyên càng nghe mắt càng sáng.
- Ý kiến hay!
...
Đảo Vân Kiếm.
Nhạc Kiếm Ly ngồi trên tảng đá ngầm cùng Lâm Lang Nguyệt.
Từ khi Lý Nhiên bị hai vị sư tôn mang đi, các nàng mỗi ngày làm chuyện gì cũng không có tinh thần, lúc nào cũng đờ đẫn.
- Lâm thủ tịch, ngươi nghĩ ra đáp án sao?
Nhạc Kiếm Ly hỏi:
- Chỉ có cách ở ngoài Thiên Đạo, còn không có biện pháp trốn được phản phệ của Vong Tình Đạo?
Lang Nguyệt lắc đầu.
- Không nghĩ ra được... Vong Tình Đạo là đặc biệt nhất, Thái Thượng đều là phát ra từ tâm. Nếu như tâm tình rối loạn, cảnh giới đương nhiên không ổn được.
- Ngoại trừ coi đối phương là đạo, ta nghĩ không ra biện pháp nào có thể giấu diếm được thiên cơ.
- Đến sư tôn thần thông quảng đại như vậy, cũng không thể tính ra được.