Chương 644. Kinh hỉ? Lãnh Vô Yên tức giận!
Nàng nói năng lộn xộn, nhãn sóng gợn lăn tăn, cũng không biết nghĩ tới điều gì.
- Được rồi...
Thẩm Nịnh ủ rũ, dường như bị đánh ỉu xìu cà.
Lãnh Vô Yên nhìn ngoài cửa sổ, thấp giọng lầu bầu nói:
- Bổn Tọa ngược lại muốn nhìn một chút, cái tên này lúc nào tới tìm ta!
...
Lý Nhiên ngâm mình ở trong hồ tắm Uẩn Linh thạch, nước suối ấm áp khiến người ta thoải mái muốn ngủ.
Mà Thẩm Thấm thì ở phía sau giúp hắn đè ép huyệt Thái Dương, đôi lúc còn cầm lấy hoa quả bên cạnh đút vào trong miệng hắn.
Lý Nhiên nét mặt thập phần thỏa mãn.
Quả nhiên, bất kể là nơi nào cũng không sánh nổi nhà mình!
Thẩm Thấm một bên xoa bóp, vừa có chút lo lắng hỏi:
- Thánh Tử đại nhân, ngươi nói Lãnh chưởng môn có làm khó Nịnh Nhi không đây...
Thân phận của Thẩm Nịnh rất đặc thù.
Đã là ma đạo đệ tử, lại là thân truyền của Sở Linh Xuyên, loại thân phận kỳ quái này, không biết có khiến cho Lãnh Vô Yên khó chịu trong lòng hay không.
Dù sao nàng và Sở Kiếm Thủ cũng có quan hệ ác liệt như vậy.
- Yên tâm đi.
Lý Nhiên an ủi:
- Quan hệ của các nàng kém đi nữa, cũng sẽ không khó chịu với Nịnh Nhi, ta thấy với tính cách của sư phụ, nhất định sẽ hết sức chăm chú chỉ đạo Nịnh Nhi.
Thẩm Thấm gật đầu:
- Có những lời này ta an tâm.
Lý Nhiên thở dài:
- Hiện tại việc khẩn cấp trước mắt, là làm sao mới có thể làm cho sư tôn nguôi giận đây...
Đang ở thời điểm hắn trầm tư suy nghĩ, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng nước.
Giương mắt nhìn lại, cả người đều ngẩn ra.
- A Thấm, ngươi, ngươi đang làm gì vậy? !
Chỉ thấy Thẩm Thấm chẳng biết từ lúc nào bước vào hồ tắm, quần áo ban đầu đều bị nước làm ướt nhẹp, hiển lộ ra đường nét cùng tư thái mỹ hảo.
Mặt cười đỏ bừng nhìn hắn.
- Ngươi, ngươi đang làm gì vậy?
Lý Nhiên, tiếng nói có chút căng lên.
Thẩm Thấm xấu hổ nói ra:
- Không có gì, chỉ là vào giúp Thánh Tử đại nhân nắn bả vai, dễ dàng hơn một chút mà thôi.
- Chỉ đơn giản như vậy?
Lý Nhiên vẻ mặt hoài nghi nhìn nàng.
Thẩm Thấm gật đầu:
- Dĩ nhiên, Thánh Tử đại nhân chẳng lẽ vẫn chưa tin ta sao?
Cái kia như là lời tự đoán, làm cho tim Lý Nhiên đập hơi nhanh hơn chút.
Xá Nữ Linh Tủy Thể là thể chất thập phần hiếm thấy, lại tăng thêm đỉnh cấp công pháp Tuyền Cơ Quang Minh Kinh, làm cho Thẩm Thấm một cái nhăn mày một tiếng cười đều rung động lòng người.
Mặc dù bây giờ chỉ mới là Trúc Cơ, nhưng nếu như so với Tần Như Yên, có thể nói là không hề kém cạnh.
Mà bởi vì tự thân tính nết Thẩm Thấm đã ổn, quyến rũ đồng thời lại có chút mị hoặc, tạo thêm một loại đặc biệt mị lực.
- Trước đây ta tin được ngươi, nhưng là bây giờ thì...
Lý Nhiên cười lắc đầu
Từ khi xem qua quyển bí tịch kia, hắn đã không cách nào nhìn thẳng Lộc Hân Nhiên và Thẩm Thấm, luôn cảm thấy mục đích của hai người có chút không tinh khiết.
Thẩm Thấm đương nhiên hiểu rõ hắn là có ý gì, trong mắt xẹt qua một tia ngượng ngùng.
Trong lòng âm thầm thầm nói:
- Đều do Lộc sư muội quá không cẩn thận, tự nhiên để cho Thánh Tử đại nhân thấy được quyển bí tịch kia, hiện tại hình tượng của ta toàn bộ đều bị phá hủy...
Vừa nghĩ tới ánh mắt khác thường của Lý Nhiên, liền hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
Hai người đều không nói, không khí trong chốc lát yên tĩnh lại.
Qua một hồi lâu, Thẩm Thấm thấp giọng nói:
- Là A Thấm liều lĩnh, nếu như vậy, ta sẽ không quấy rầy Thánh Tử đại nhân tắm...
Nàng tâm trạng sa sút, yên lặng đứng lên, chuẩn bị đứng dậy rời đi bể tắm.
Đúng lúc này, bên người tiếng nước vang lên, một cánh tay trực tiếp kéo nàng vào trong nước.
Nàng chưa kịp phản ứng kịp, Lý Nhiên đã tựa vào trong ngực nàng
Thẩm Thấm không khỏi có chút ngây người.
- Thánh Tử đại nhân?
- Còn đứng ngây đó làm gì?
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Không phải nói phải nắn cho ta bả vai sao? Còn không mau một chút?
- À, được.
Thẩm Thấm phục hồi tinh thần lại, Tiêm Tiêm ngọc thủ dựng trên bờ vai, nghiêm túc giúp hắn đè nhéo.
Cảm nhận được bờ lưng to lớn, đỏ mặt dường như nóng rần lên giống nhau, trái tim cứ như muốn từ trong lồng ngực nhảy ra.
Lý thánh tử thích ý thở dài một cái.
Cái này không phải là trải nghiệm con người nên có?
Nhất định chính là trải nghiệm thần tiên nha!
Lúc này, Thẩm Nịnh nghĩ tới điều gì, dò hỏi:
- Thánh Tử đại nhân, bây giờ sắc trời cũng không sớm, Nịnh Nhi lại chưa về nữa.
Nàng vẫn còn có chút lo lắng
Dù sao Thẩm Nịnh chỉ có sáu bảy tuổi, không có kinh nghiệm làm người, một phần vạn nói nhầm đắc tội Lãnh chưởng môn là nguy rồi...
- Đúng vậy ha.
Lý Nhiên quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy sắc trời đã dần dần đen
Coi như tu luyện cố gắng mấy, hiện tại cũng có thể đã trở về.
- Chẳng lẽ sư tôn đêm nay muốn cho Nịnh Nhi ngủ lại tẩm cung?
Lý Nhiên âm thầm suy tư.
Không phải là không có khả năng này.
Sở Linh Xuyên có thể dùng kiếm khí tẩy tủy, khai phát võ tu thiên phú, Lãnh Vô Yên làm đạo tu đứng đầu, đường nhiên cũng có biện pháp của mình.
Nhưng đối với Thẩm Nịnh mà nói, khả năng cũng có chút không thích ứng.
Nha đầu kia tuy tâm trí thành thục, nhưng đúng là vẫn là trẻ con