Chương 645. Kinh hỉ? Lãnh Vô Yên tức giận! (2)
Lúc trước mới tới Vạn Kiếm Các, cũng không dám ngủ một mình, hiện tại đột nhiên đến nơi này, phỏng chừng trong lòng cũng sợ cực kỳ.
Lý Nhiên suy nghĩ một chút, nói ra:
- Ngươi cũng đừng lo lắng, một hồi ta qua La Sát sơn xem một chút đi.
- Tốt, khổ cho Thánh Tử đại nhân.
Thẩm Thấm gật đầu.
Nhìn tẩm cung đèn đuốc sáng trưng phía xa, Lý Nhiên không khỏi khẽ thở dài một cái.
- Sư tôn chắc vẫn còn nổi nóng?
- Cứ như vậy không hề chuẩn bị mà đi qua, không đến mức là tự chui vào rọ chứ? Nhưng không đi lại không được...
- Đối nhân xử thế khó, làm Thánh Tử càng khó... Bên trái, bên trái lại dùng chút lực.
- Vâng, Thánh Tử đại nhân.
...
La Sát sơn.
Trong tĩnh thất.
Thẩm Nịnh ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền, bên ngoài thân hình như có u quang lưu động.
Lãnh Vô Yên yên lặng nhìn nàng, nhãn thần có chút thưởng thức.
Không thể không nói, nha đầu này thiên phú đúng là đủ mạnh.
U La Thánh Điển khó hiểu có tiếng, so với công pháp những tông môn khác, độ khó tu hành cao không chỉ một cấp bậc mà thôi.
Thẩm Nịnh chỉ có luyện khí trung kỳ mà thôi, lại chỉ dùng không tới một ngày, đã tìm được cách luyện.
Loại tốc độ kinh người này, dù là so với Lý Nhiên, cũng vẻn vẹn chỉ yếu đi một chút mà thôi.
- Ma Vũ Song Tu quả nhiên không giống bình thường, Tiên Thiên Võ Thể cùng Siêu Phẩm Thiên Phú bổ sung, tất nhiên có thể đạt được hiệu quả gần với Thánh Phẩm Thiên Phú!
Hơn nữa Thẩm Nịnh còn có chút đặc biệt.
Nói như vậy, ở cái tuổi này, coi như thiên phú dù tốt, cũng rất khó có thể bình tâm yên lặng.
Dù sao cũng là tâm tính trẻ con, muốn bình tĩnh lại vô cùng khó khăn
Coi như là Lý Nhiên, trước đây cũng dùng mấy ngày mới có thể nhập định.
Nhưng loại vấn đề này, đối với Thẩm Nịnh mà nói không có chút áp lực nào.
Đứa trẻ này, bản thân có một loại mãnh liệt tín niệm, đối với chuyện trở nên mạnh mẽ có khát vọng cực lớn, tiến hành tu hành càng không hề có tạp niệm.
Ở lúc sáu bảy tuổi mà nói, so với thiên phú càng thêm khó được.
Lãnh Vô Yên âm thầm gật đầu
Thẩm Nịnh có thể gia nhập U La Điện, coi như là một chuyện may lớn
Dù sao thiên phú như thế, tâm tính lại tốt như vậy, dù là tông môn đỉnh cấp cũng phải tranh nhau sứt đầu mẻ trán.
- Nhiên Nhi tuy hư hỏng, nhưng lần này coi như là vì tông môn làm một chuyện tốt.
- Ừm, xem ở chuyện này mà nói, Bổn Tọa có nên.. Cho hắn thêm một cái cơ hội?
Lãnh Vô Yên khóe miệng chứa bắt đầu một 370 lau tiếu ý.
- Cũng không biết Nhiên Nhi đang làm cái gì, muộn như thế còn không qua đây... Không sẽ là bị thái độ của Bổn Tọa ban ngày dọa sợ chứ?
Nghĩ đến đây, nàng cũng có chút không kiềm chế được, nhịn không được tản mát thần niệm ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ U La Điện.
Tự nhiên cũng bao quát luôn Thánh Tử chỗ ở.
- Làm cho Bổn Tọa nhìn, cái tên này đến cùng đang làm gì thế?
Ý niệm trong đầu mới xuất hiện, cả người liền ngây ngẩn cả ra
Nhìn hình ảnh thần hồn cảm giác được, miệng nàng hơi mở ra, con ngươi nhẹ nhàng run rẩy.
- Hắn, bọn họ cư nhiên...
Lý Nhiên cư nhiên đang cùng Thẩm Thấm tắm? !
- Thật đúng là cho Bổn Tọa một chuyện vui nha!
Lãnh Vô Yên phục hồi tinh thần lại, nắm tay dùng sức siết chặt.
Nàng còn tưởng rằng Lý Nhiên đang lo sợ mình, không nghĩ tới là đang cùng Thẩm Thấm anh anh em em!
- Cái tên nghịch đồ!
Lãnh Vô Yên nghiến răng nghiến lợi
Nàng còn đang suy nghĩ có nên tha thứ Lý Nhiên hay không, kết quả người ta căn bản cũng không có coi ra gì
Thẩm Nịnh bị thanh âm bất ngờ làm gián đoạn, không phải tự chủ thoát khỏi trạng thái nhập định, trên người u quang trong nháy mắt yên diệt tìm không thấy.
- Sư tôn?
Thẩm Nịnh mê mang mở mắt, khẩn trương nói:
- Đệ tử vừa rồi làm sai gì sao?
Lãnh Vô Yên mặt như phủ băng, lắc đầu nói:
- Ngươi làm rất tốt, không có liên quan gì với ngươi.
- Bổn Tọa nói, là một kẻ khác bại hoại!
- Thì ra không phải nói ta.
Thẩm Nịnh thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi nghe đối phương nói một tiếng Nghịch Đồ, nàng còn tưởng là mình làm sai chỗ nào rồi
Đột nhiên từ Giang Li Thành đi tới nơi này, lại đột nhiên nhiều thêm một vị sư tôn... Những biến hóa này lớn quá, để cho nàng có chút không quá thích ứng.
Quan trọng nhất là, Lý Nhiên còn không ở bên cạnh
Thẩm Nịnh lặng lẽ đánh giá Lãnh Vô Yên, thần sắc có chút mịt mờ
Vị sư tôn mới nhìn rất đẹp, thoạt nhìn tựa như người trong bức họa bước ra, hoàn mỹ đến không có một tia tỳ vết nào.
Thế nhưng về tính khí, một lời khó nói hết.
Mặc dù không có nổi giận với nàng, thế nhưng ban ngày ở khách điếm, đã dọa sợ ca ca cùng Sở sư tôn.
Nàng mới lần đầu tiên thấy Sở sư tôn lộ ra vẻ mặt như gặp đại địch thế này.
Điều này làm cho trong lòng nàng vẫn có chút lo sợ bất an
Nhìn Lãnh Vô Yên sắc mặt khó coi, Thẩm Nịnh thận trọng hỏi:
- Sư tôn, ngươi làm sao?
Lãnh Vô Yên phục hồi tinh thần lại, lắc đầu nói:
- Không có gì, ngươi chăm chú tu luyện đi!, việc này không có liên quan gì với ngươi.
Kỳ thực thì có liên quan đến Thẩm Nịnh.
Dù sao một cái là ‘Ca ca’, một kẻ tỷ tỷ nàng...
Nhưng chuyện này cũng không cách nào nói