Chương 662. Ngươi là con riêng của Thiên Đạo phải không?
Cho nên nàng cũng khá ấn tượng với tên của hắn.
- Đúng vậy, chính là hắn.
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Ban đầu ở đáy biển Đông Hải, lúc mà Phùng Vạn Giang và Bạch Tương Dạ chuẩn bị thăm dò bí cảnh...
Hắn bắt đầu từ lúc cứu Nhạc Kiếm Ly, kể đại khái chuyện mà hắn đã trải qua, đơn giản mà tóm tắt một lần.
Lãnh Vô Yên càng nghe càng giật mình, đôi mắt sáng của nàng trợn tròn, môi anh đào vì ngạc nhiên mà không có khép lại.
- Thế cũng thật là trùng hợp quá đi?
Lý Nhiên vì cứu Nhạc Kiếm Ly, không ra tay giết con Phệ Linh ma kia không được.
Mà con Phệ Linh Ma này chính là con đã ăn tươi nuốt sống tên hộ pháp của Thần Đạo Cung kia!
Hai người cứ như vậy mà thu được một bí bảo ngoài ý muốn.
Mà cái bí bảo này lại là chìa khóa mở ra bí cảnh, vừa đúng lúc có Thanh Liên Thánh Diễm trong truyền thuyết!
- Nhưng mà có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Ánh mắt của Lãnh Vô yên đầy phức tạp mà nhìn về phía Lý Nhiên.
Chuyện này đã không thể dùng từ khí vận tốt để hình dung hắn, chắc chắn là khí vận yêu nghiệt rồi!
Thanh Liên Thánh Diễm đã mấy ngàn năm chưa có xuất hiện, kết quả do cơ duyên bị Lý Nhiên bỏ vào túi.
Giống như trôi qua nhiều năm như vậy chỉ để chờ hắn đến lấy đi.
Suy nghĩ kỹ một chút, vận khí của hắn cũng không phải là tốt bình thường đâu.
Dị hỏa, chí bảo, thần công...đây là những cơ duyên tạo hóa mà người bên ngoài nghĩ đến cũng không dám nghĩ, nhưng luôn luôn dễ dàng lại rơi vào tay của hắn.
- Nhiên Nhi không phải là con riêng của Thiên Đạo chứ?
Lãnh Vô Yên cũng rơi vào trầm tư.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Nhưng mà dị hỏa này vốn là của Kiếm Ly đoạt được, không hiểu sao nàng phải đưa cho ta...
Lãnh Vô Yên hồi hồn lại, vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Các ngươi ai cũng hào phóng thật ha.
Đây là một trong những dị hỏa cao cấp nhất, là thứ sẽ khiến người trong tu chân giới vì tranh giành mà đánh nhau te tua!
Nhưng hai người này còn nhường nhau tới lui?
Đoán chừng chỉ có những người thân thiết như đạo lữ hay vợ chồng mới làm như vậy...nhưng lần này Lãnh Vô Yên cũng không có tức giận. Nàng đã sớm biết được quan hệ của Lý Nhiên và Nhạc Kiếm Ly. Hơn nữa bọn họ cũng đã đi đến một bước cuối cùng, cho dù thế nào cũng không thể chia cắt hai người ra.
Đã như thế, thì sao phải khiến bản thân mình thêm phiền não làm gì đâu? Mắt nàng nhìn về phía dị hỏa, U quang chợt lóe lên.
- Ngọn lửa này có năng lực phân hóa sao, có thể phân thành hai. Không chỉ không có ảnh hưởng đến sức mạnh của hỏa chủng, ngược lại còn có thể hình thành loại liên hệ nào đó, căn cứ theo tu vi của các ngươi sẽ càng ngày càng mạnh mẽ...
Nàng không hổ là một đại năng đế cấp, liếc mắt một cái là có thể thấy ngay được bản chất của Dị hỏa.
- Thanh Liên Thánh Diễm này có thể còn có nhiều năng lực khác nữa, cần các ngươi tự mày mò ra.
- Ừm.
Lý Nhiên gật đầu.
Lãnh vô Yên mỉm cười, nói ra:
- Lần đi Vạn Kiếm Các này, có thể thu hoạch được kiếm khí đế cấp và Thanh Liên Thánh Diễm, cũng là tương đối khá rồi.
Tuy xảy ra đủ mọi chuyện chọc tức nàng, nhưng mà thấy Lý Nhiên cũng lấy được nhiều thứ tốt, nàng cảm thấy cũng thoải mái.
Lý Nhiên nói:
- Đúng rồi, còn có cái khác nữa kia mà.
- Còn có cái gì nữa...
Lời của Lãnh Vô yên còn chưa có nói hết, nàng bỗng nhiên sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy trong không khí lóe lên những ánh sáng màu xanh, mười người khôi ngô vạm vỡ đột nhiên xuất hiện ở trong phòng.
Nhìn kỹ lại thì đó cũng không phải là người sống, mà là những bức tượng điêu khắc màu xám lam.
Trên người bọn họ khoác lên những chiếc áo giáp màu bạch kim, tất cả trầm mặc đứng im.
Không nhìn thấy khuôn mặt ở dưới mũ giáp, chỉ có thể nhìn thấy những ánh sáng hòa hợp màu xanh nhạt.
- Đây là...
Lãnh Vô Yên nghi ngờ hỏi.
Lý Nhiên giải thích:
- Đây cũng là những thứ được lấy ra ở trong bí cảnh, tổng cộng là mười bức tượng thủ vệ điêu khắc...
Những thủ vệ điêu khắc này, không chỉ có nghe theo mệnh lệnh của hắn, còn có thể căn cứ theo những suy nghĩ trong lòng của hắn mà biến hóa.
Nguyên bản thân cao mấy chục thước, thân hình khổng lồ đỉnh thiên lập địa, lúc này ở dưới sự khống chế của Lý Nhiên, đã biến thành thân hình của một người bình thường.
Nếu như mặc thêm cái áo khoác thật không khác người thường là bao nhiêu.
Lãnh Vô yên nhíu mày suy nghĩ.
Nàng có thể nhìn ra được, những bức tượng điêu khắc này mặc dù không có linh tinh, nhưng một mức độ nào đó lại có được một chút 'thần trí'
Loại thần trí này, cũng không phải tư duy của một sinh vật còn sống, mà là một tác dụng của lực lượng nào đó, có thể hoàn toàn hiểu được các mệnh lệnh và cũng biết chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân, hơn nữa cũng có phản ứng rõ ràng.
- Chỉ dựa vào trận pháp không thôi thì không thể làm được đến trình độ này, đây rốt cuộc là cái gì?
Cho dù là Lãnh Vô Yên, trong lúc này cũng không thể nhìn thấu được.
Lý Nhiên giơ tay phải ra, ánh xanh ngưng tụ ở trên mu bàn tay của hắn, tạo thành một đồ án huyền diệu và phức tạp.
Giống như là một hình xăm, tản ra một ánh sáng màu xanh.