Chương 661. Tạo hóa của Lý Nhiên, đây chính là thu hoạch mà ngươi nói đến sao? (2)
- Nghịch đồ, thật sự cho rằng bổn tọa không biết hắn đang suy tính cái gì sao?
Nhìn Thẩm Nịnh đang ngủ say, gò má nàng lại ửng hồng lên.
- Còn muốn bẫy bổn tọa sao...nghĩ hay lắm!
Lúc này, chỉ nghe thấy hắn cẩn thận hỏi:
- Sư tôn, Nịnh Nhi cũng ngủ rồi, đệ tử có thể hay không...
- Có thể.
Lãnh Vô Yên gật đầu:
- Người có thể về phòng rồi.
...
Lý Nhiên cười khổ nói;
- Sư tôn muốn đuổi đệ tử về sao?
Lãnh Vô Yên nói:
- Ngươi ở lại đây không phải vì lo cho Thẩm Nịnh sao? Bây giờ nàng cũng ngủ rồi, ngươi còn ở đây làm gì?
- Ta...
Trong lúc này Lý Nhiên cũng không biết phải nói lại như thế nào.
Không nghĩ rằng những lời mình vừa nói lại là chứng cứ chống lại mình.
Nhìn hắn ủ rũ rầu rĩ như vậy, Lãnh Vô yên cũng mềm lòng, quay đầu qua nói ra:
- Quên đi. Lỡ như nửa đêm nàng tỉnh giấc muốn tìm ca ca, bổn tọa cũng ngại phiền...ngươi cứ ở lại thôi!
Ánh mắt của Lý Nhiên bừng sáng lên:
- Sư tôn nói thật chứ?
Lãnh Vô Yên bổ sung thêm:
- Thế nhưng ngươi phải thành thật cho ta, không được táy máy tay chân làm gì hết, nếu không bổn tọa sẽ ném ngươi ra ngoài.
Lý Nhiên cười nói:
- Sư tôn yên tâm, con người của đệ tử rất thành thật.
Chỉ cần mình có thể ở lại thì mấy chuyện khác đơn giản.
- Dừng.
Lãnh Vô Yên trợn mắt liếc hắn một cái:
- Nếu như ngươi nói ngươi thành thật thì trên đời này không có kẻ xấu rồi.
- hi hi.
Lý Nhiên vò đầu cười.
Dưới ánh nến trong phòng ngủ, cái bóng của hai người như quấn quýt lấy nhau.
Lãnh Vô Yên cũng không rõ mà hoảng hốt, hắng giọng dò hỏi hắn:
- Ngươi mấy ngày đi Vạn Kiếm Các. Có thu hoạch được gì sao? Ngoại trừ việc bái thêm một cái sư phụ.
- Đương nhiên là có rồi.
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Lần này đệ tử cũng thu hoạch được rất nhiều thứ tốt, là một tạo hóa không hề nhỏ đâu?
- Sư tôn nhìn là biết.
Lý Nhiên giang tay ra, kiếm khí màu trắng bạc phun ra ngoài, ở trên không trung biến thành một con rồng.
Chỉ thấy một con rồng bạc to chừng một bàn tay bay lượn ở trên không trung, vảy rồng còn chưa có. Nhưng hai mắt lấp lánh có thần, giống như là còn sống.
Tuy nhỏ nhắn, nhưng có thể cảm nhận được sức mạnh kinh khủng mà nó phát ra.
- Kiếm khí đế cấp sao?
Lãnh Vô Yên cau mày:
- Không đúng, không chỉ có như vậy, linh tính như này...chẳng lẽ là ngươi thức tỉnh thiên phú gì đó?
Lý Nhiên gật đầu:
- Đúng là như thế.
...
Lãnh Vô Yên không biết nói gì.
Nếu như nàng nhớ không lầm, đây là pháp tướng thứ tư của hắn.
Chẳng qua chỉ là cảnh giới phân thần, phật, đạo, ma, võ đồng tu, này cũng hơi quá rồi.
Nhưng mà điều Lãnh Vô Yên quan tâm không phải cái này.
- Không nghĩ đến là Sở Linh Xuyên lại để ngươi hấp thu kiếm khí đế cấp, xem ra nàng đối với ngươi cũng thật không tồi nha.
Tuy trên mặt nàng treo nụ cười, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên ánh sáng thật đáng sợ.
Lý Nhiên ngượng ngùng nói;
- Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà thôi.
- Ha.
Lãnh Vô Yên hừ lạnh, nàng cũng lười đi so đo với hắn.
- Trừ cái đó ra còn thu hoạch được gì sao?
- Hả...còn có cái này.
Lý Nhiên rất con rồng bạc đi, mở lòng bàn tay ra, một đóa lửa màu Băng Lam xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn, thiêu đốt ở trong không khí.
Nhìn dị hỏa như bông hoa sen kia, cùng với Thủy thuộc tính tràn ngập trong không khí, Lãnh Vô Yên cũng ngây ngẩn cả người.
Nàng kinh ngạc nói:
- Đây là...Thanh Liên Thánh Diễm?!
Lý Nhiên gật đầu:
- Đúng vậy, chính là Thanh Liên Thánh Diễm.
...
Giọng nói của Lãnh Vô Yên cũng run rẩy.
Trong các loại dị hỏa, mặc dù Thanh Liên Thánh Diễm không có đứng đầu, nhưng lại là một loại dị hỏa thần bí nhất trong đó.
Thần bí ở chỗ, không chỉ là bề ngoài kì dị và uy lực to lớn của nó, còn có một truyền thuyết khác.
Đến nay không có một ai biết được, chủ nhân đời trước của Thanh Liên Thánh Diễm là ai.
- Hóa ra hắn nói một thứ rất hay...lại là chí bảo này?!
Lãnh Vô Yên ngơ ngác nhìn hắn, nàng vẫn chưa có tỉnh hồn lại.
Nhìn dị hỏa đang bùng cháy trong lòng bàn tay của Lý Nhiên, Lãnh Vô Yên sửng sốt.
Nàng là một cường giả đế cấp, nàng biết rõ sự trân quý của Dị Hỏa này.
Thanh Liên Thánh Diễm, nghe đồn nó tạo ra tâm của đáy biển, là ngọn lửa có thể nấu sôi cả một đại dương!
Mấy ngàn năm qua chưa có xuất hiện, người đời cũng chưa có ai gặp được nó, chỉ có thể nhìn thấy miêu tả trong vài cuốn sách cổ lâu đời.
Trong truyền thuyết năng lực ghê gớm của nó khiến cho các cường giả khao khát có được nó hơn bao giờ hết.
Nếu so sánh về sức mạnh, có khả năng vẫn thua kém Phần Thiên Thánh Diễm.
Nhưng Thanh Liên Thánh Diễm lại có nhiều đặc tính kỳ lạ hơn.
Vỏn vẹn chỉ là một ngọn lửa chứa đựng thuộc tính thủy, khiến cho dị hỏa này trở nên kỳ dị khó hiểu.
Lãnh Vô Yên tò mò hỏi:
- Cái dị hỏa này ngươi lấy được ở chỗ nào vậy?
Lý Nhiên nói ra:
- Sư tôn còn nhớ tên đệ tử đã chết kia của Trần Uẩn Đạo không?
Lãnh Vô Yên suy nghĩ một lát rồi nói:
- Ý ngươi nói...là cái tên thủ tịch đệ tử của Thần Đạo Cung đó sao, hình như hắn tên là Phùng Vạn Giang ?
Lúc trước Trần Uẩn Đạo đến Vạn Kiếm Các để hỏi tội, là do tên thủ tịch đệ tử kia ngoài ý muốn chết rồi.