Chương 674. Thánh Tử uy tín!
- Đúng vậy, phần hiếu tâm này thực sự là khó có được.
- Hơn nữa cảm giác Thánh Tử càng đẹp trai hơn trước thì phải.
- Ừm, mỗi lần nhìn thấy Thánh Tử, cảm giác hai mắt đều sáng lên.
- Đáng tiếc tông môn có quy củ...
Hai người liếc nhau, thở dài bất lực.
Có môn quy nghiêm khắc như thế, các nàng cũng chỉ có thể ngắm mà than thở.
...
Lý Nhiên không biết chuyện bàn tán xì xào giữa các nàng.
Mới vừa xoay người sang chỗ khác, biểu tình trong nháy mắt liền xụ xuống.
- Cũng thực sự là quá xui xẻo, mới từ trong phòng ngủ đi ra đã đụng mặt nhóm chấp sự...
Tuy quan hệ giữa hắn và Lãnh Vô Yên rất thân mật, trong tông môn hầu như ai cũng biết, nhưng loại chuyện ngủ chung phòng như vậy nếu truyền ra thật sự là không dễ nghe.
Thậm chí còn có thể gây nên lời đồn đãi nhảm nhí.
May mà Lãnh Vô Yên phản ứng rất nhanh mới có thể thành công lừa đảo được.
- Nhưng mà ta còn chưa ăn cơm đã bị sư tôn đuổi ra...
Lý Nhiên ảo não.
Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy may mắn là, trải qua ngày hôm qua nỗ lực cả một đêm, cơ bản đã xoa dịu được sư tôn.
Tuy còn có chút giận dỗi nhưng so với lúc trước đã khá hơn nhiều lắm.
Tối thiểu hiện tại có thể để mình gần gũi...
Mà hết thảy những chuyện này đều không thể bỏ qua sự trợ giúp của Thẩm Nịnh.
- Tuy ngay từ đầu tiểu nha đầu này tạo thành hiểu lầm, nhưng cuối cùng có thể để cho sư tôn nguôi giận, coi như không thể quên đi công lao của nàng.
Thẩm Nịnh không biết quan hệ của hắn và Lãnh Vô Yên vì thế rất dễ dàng nói bậy. Nhưng vẫn thực hiện hoàn hảo lời dặn của Lý Nhiên, giúp hắn thành công ngủ lại tẩm cung của chưởng môn, thế mới có cơ hội làm cho sư tôn nguôi giận.
Tính cách của Thẩm Nịnh trưởng thành sớm, thông tuệ hơn người, là một ‘Dực ưng yểm trợ’ cực kỳ ưu tú.
- Nhưng hình như nàng quá ỷ lại vào ta?
Lý Nhiên nghĩ tới điều gì, vẻ mặt trong chốc lát phức tạp.
Thẩm Nịnh quá dính người.
Cái loại cảm giác quấn quýt si mê này hình như đã vượt ra khỏi phạm vi huynh muội, tính ra kết thân với tỷ tỷ Thẩm Thấm cũng không gần gũi như vậy.
Tuy Lý Nhiên cũng rất thích nha đầu kia nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào quái lạ.
Lại liên tưởng đến trước kia Thẩm Nịnh từng nói...
- Tiểu nha đầu này sẽ không thực sự...
Lý Nhiên không khỏi giật mình, sau đó lắc đầu nguầy nguậy.
- Sẽ không, Nịnh Nhi mới có bao nhiêu tuổi, làm sao biết cái gì gọi thích ? Có lẽ chỉ là kiểu không muốn xa rời người thân mà thôi.
Hắn tự yên lặng an ủi mình.
Nhưng nhớ lại bộ dáng nghiêm túc của tiểu nha đầu, chung quy lại có chút chột dạ mơ hồ.
- Quên đi, không nghĩ nữa, thuận theo tự nhiên!
Lý Nhiên thở dài đi thẳng xuống núi.
...
Đạo tràng ở Lạc Tuyết sơn.
Các đệ tử nội môn chủ phong ngồi xếp bằng chờ đợi trưởng lão lên đài giảng đạo.
Chủ phong giảng đạo.
Đây là truyền thống mỗi tháng một lần của U La Điện, chỉ có đệ tử nội môn trên chủ phong mới có thể tham gia.
Một mặt là nâng cao cảm ngộ của bọn họ đối với đại đạo, mặt khác cũng là quá trình giải đáp nghi vấn và giải thích nghi hoặc, có thể nói là rất có ích lợi cho sự tu hành của bản thân.
Bình thường mà nói, chuyện này đều là tất cả trưởng lão cấp cao thay phiên tới.
Còn như chưởng môn Lãnh Vô Yên...
Qua nhiều năm như vậy cũng chỉ đến lác đác vài lần mà thôi.
Tuy nàng quan tâm tu vi của môn hạ đệ tử nhưng vẫn chưa chịu khó tới mức này, hơn nữa nàng cảm thấy cảm ngộ đối với đại đạo phụ thuộc vào cá nhân nên không hứng thú lắm đối với phương thức giảng đạo này.
Ngày hôm nay vừa lúc đến phiên Tôn trưởng lão.
Vị này chính là Đại Trưởng Lão thần bí nhất U La Điện, có người nói thực lực không thua kém chưởng môn Lãnh Vô Yên, có thể nói là người duy nhất dưới cấp Đế.
Đương nhiên, đây hết thảy chỉ là tin vỉa hè.
Dù sao chưa từng ai thấy Tôn trưởng lão xuất thủ, thực lực tự nhiên cũng là ẩn số.
Nhưng cái này không hề ảnh hưởng đến nhiệt tình của mọi người.
Có thể ngồi vững chức ở vị trí đại trưởng lão, còn khiến cho năm trưởng lão cấp cao còn lại vui lòng phục tùng, há có thể là hạng bình thường dễ nhằn.
Nhất định là cường giả tuyệt đỉnh.
Cho nên chỉ cần đến phiên nàng giảng đạo, các đệ tử sẽ nhiệt tình hơn hết.
Lúc này trên đạo trường người người nhốn nháo, không còn chỗ ngồi, phóng tầm mắt nhìn tới là một mảnh đen thùi lùi.
Nhưng hiện trường lại hết sức an tĩnh, mọi người đều chăm chú nhìn lão nhân áo đen trên đài.
Tôn trưởng lão đảo mắt qua, hài lòng gật đầu.
- Đã đến giờ, chúng ta bắt đầu...
Lời còn chưa dứt, các đệ tử đột nhiên có chút hỗn loạn.
Dường như có người nhìn thấy gì phát ra từng tiếng hô khẽ thu hút những người khác đều quay đầu nhìn sang.
Trong chốc lát từng hồi xì xào bàn tán vang lên.
Thậm chí không ít người đều trực tiếp đứng dậy rời khỏi Đạo Tràng.
- Hả?
Tôn trưởng lão nhíu mày:
- Chuyện gì đây?
Theo tầm mắt của mọi người nhìn lại, cả người bỗng sửng sốt một chút.
- Là hắn ?
...
Lý Nhiên chắp tay sau lưng đi trên đường, cúi đầu thấp xuống miên man suy nghĩ.
Đêm qua trò chuyện với sư tôn chủ yếu nói về chuyện Long Tộc cường hãn, cổ yêu vô hình biến mất, Luân Hồi Cảnh thần bí khó lường và quan hệ hỗn loạn với Thẩm Nịnh…