Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 673. Bị bắt tại trận? (2)

Chương 673. Bị bắt tại trận? (2)


Thẩm Nịnh không chỉ là đệ tử của nàng, đồng thời còn là 'Muội muội' của Lý Nhiên, tương lai nhiều khi có thể trở thành...lại còn có thêm một tỷ tỷ Thẩm Thấm. Thân phận thật sự phức tạp.
Vì vậy nàng vốn không có muốn tiếp xúc với Lý Nhiên ngay trước mặt Thẩm Nịnh.
- Ca ca!
Thế nhưng Thẩm Nịnh không hề để ý, sau khi nhìn thấy Lý Nhiên bèn phấn khởi nói:
- Ca ca, đêm qua ngươi vẫn ở lại đây?
Ừm.
Lý Nhiên gật đầu:
- Còn không phải là tiểu nha đầu ngươi nói mình sợ sao?
- Ca ca thật tốt!
Thẩm Nịnh duyên dáng kêu to một tiếng, nhào vào trong ngực của hắn, thân mật liếm trên người hắn.
Giống y chang gấu không đuôi, nửa ngày cũng không chịu xuống.
- Ca ca, vậy ngươi cũng ngủ ở nơi này sao?
Thẩm Nịnh ngẩng đầu, ngây thơ hỏi:
- Cái này...
Lý Nhiên liếc mắt qua Lãnh Vô Yên, hơi mất tự nhiên nói:
- Ta không cần ngủ, đêm qua vẫn ở bên cạnh ngươi đả tọa tu luyện kia mà.
- Ồ...
Thẩm Nịnh cắn ngón tay, còn định nói thêm gì đó.
- Khụ khụ.
Lúc này, Lãnh Vô Yên hắng giọng, lên tiếng nói:
- Được rồi, hai người các ngươi đừng õng ẹo nữa, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong, mau dậy ăn cơm đi.
Vừa dứt lời, cái bụng Thẩm Nịnh liền kêu 'rột' một cái.
Nàng trải qua kiếm khí tẩy tủy, đêm qua lại bị linh lực khai thác đan điền, hiện tại tuy chỉ có Luyện Khí Trung Kỳ, nhưng dù là tố chất thân thể hay là tiềm năng kích phát đều đã đến trình độ đáng kinh sợ.
Sự tiêu hao năng lượng cũng rất cao.
Ở cảnh giới hiện tại, chỉ dựa vào đả tọa thu nạp linh lực thôi đã hoàn toàn cản không nổi tốc độ tiêu hao.
Cho nên mới rất dễ dàng đói, lượng cơm ăn vào cũng rất lớn.
Luyện Tinh Hóa Khí chính là một phần của tu hành.
Thẩm Nịnh có chút không muốn xoa xoa bụng nhỏ, gật đầu nói:
- Ừm, đệ tử quả thật hơi đói bụng...
- Vậy chúng ta đi ăn cơm đi.
Lý Nhiên đứng dậy xuống giường, ôm lấy Thẩm Nịnh cùng Lãnh Vô Yên đi ra ngoài cửa.
Ba người mới vừa đi ra liền đụng phải vài tên chấp sự.
- Chưởng môn ngươi bắt đầu...
Vương chấp sự còn chưa dứt lời, cả người sững sờ.
- Sao Thánh Tử đại nhân cũng ở đây? Hơn nữa còn trong phòng ngủ đi ra, chẳng lẽ đêm qua...
Ánh mắt của vài tên chấp sự còn lại cũng có chút dại ra.
Bầu không khí trong chốc lát ngưng đọng.
Lý Nhiên giật giật yết hầu, cũng không biết nên giải thích thế nào.
Lúc này, Lãnh Vô Yên phản ứng kịp, quay đầu nói với hắn:
- Nhiên Nhi, sau này ngươi đừng tới thỉnh an sớm như vậy, lo tập trung hơn trong chuyện tu hành thì bổn tọa cũng đã rất an ủi.
Nói xong đưa tay ôm lấy Thẩm Nịnh.
- Bổn tọa muốn dẫn Thẩm Nịnh đi ăn cơm, nếu như không có chuyện gì khác, ngươi đi trước đi.
Lý Nhiên trong nháy mắt lĩnh ngộ, gật đầu nói:
- Được, vậy đệ tử trở về tu hành.
Nói xong cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.
Nhóm chấp sự thấy thế thở phào nhẹ nhõm.
Vương chấp sự lắc đầu nói:
- Hóa ra Thánh Tử là sáng sớm mới tới a, ta còn tưởng rằng...
- Ngươi cho rằng cái gì?
Lãnh Vô Yên lạnh lùng nói:
- Tập trung vào việc tu luyện, đừng nghĩ chuyện thị phi, nếu dám ăn nói xằng bậy bị bổn tọa biết được...
Lời của nàng còn chưa dứt, nhưng ý uy hiếp đã hết sức rõ ràng.
- Đệ tử không dám!
Vương chấp sự gấp vội vàng quỳ xuống đất, vẻ mặt cực kỳ hoảng loạn.
Đây chính là chủ nhân của tông phái hàng đầu, chỉ một tia uy áp thôi mình cũng không thể chịu được.
- Hừ!
Lãnh Vô Yên hừ lạnh một tiếng, phất tay áo xoay người bỏ đi.
Vương chấp sự co quắp trên mặt đất, lau mồ hôi lạnh, những chấp sự còn lại cũng như được đại xá.
Nhưng mọi người cũng không có chú ý thấy, bên tai Lãnh Vô Yên đỏ bừng nóng bỏng...
Núi La Sát.
Lý Nhiên từ trong tẩm cung đi ra.
Thị vệ trước cửa nhìn thấy hắn không khỏi sửng sốt một chút.
- Thánh Tử đại nhân ?
Một người trong đó phản ứng kịp, cười nói:
- Thánh Tử đại nhân tới thỉnh an sớm vậy?
Sáng sớm các nàng qua đây thay ca nên không biết đêm qua Lý Nhiên đã tới rồi, còn tưởng rằng hắn cố ý qua đây sớm để thỉnh an chưởng môn.
Dù sao trước đây hắn cũng hay làm như vậy nên hai người cũng chẳng thấy lạ.
Lý Nhiên không biết xấu hổ nói:
- Lần này đi ra ngoài thời gian khá dài, đã lâu cũng không gặp sư tôn, đương nhiên phải qua đây sớm một chút thỉnh an mới đúng.
Bọn thị vệ giơ ngón tay cái lên nói:
- Thánh Tử đại nhân thật đúng là tôn sư trọng đạo.
- Thánh Tử vẫn là hiếu thuận trước sau như một.
Đối mặt với lời khen ngợi của các nàng, vẻ mặt Lý Nhiên hờ hững, thản nhiên nói:
- Đây chỉ là bổn phận nên có của đệ tử mà thôi.
Hai người vừa nghe lại càng khen ngợi nhiệt liệt hơn.
Thánh Tử có tiếng là hiếu thuận, có thể nói là hết mực hiếu thuận đối với chưởng môn, chuyện ấy trong tông môn hầu như không ai không biết.
Chỉ cần hắn đang ở tông môn thì sẽ tới thỉnh an hai lần sáng chiều.
Hơn nữa buổi sáng thời gian đến thỉnh an đều rất sớm, thế nên thị vệ thay ca cho tới bây giờ đều không biết hắn đi vào lúc nào...
Lý Nhiên hàn huyên vài ba câu với các nàng sau đó xoay người đi xuống núi.
Nhìn dáng người cao ngất kia, hai gã thị vệ nhịn không được thấp giọng cảm thán:
- Thiên phú kinh người như vậy mà vẫn không quên tâm ban đầu, chưởng môn thật đúng là nhận được đồ đệ tốt a!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất