Chương 693. Trứng rồng rất giàu dinh dưỡng
Lý Nhiên hiện giờ còn chưa Hợp Đạo, vậy mà có thể kết nối với Long Khí và Thiên Địa, hình thành ý tưởng đại đạo cho chính mình.
Đúng thật có chút khoa trương!
Sợ rằng đến kỳ Độ Kiếp, Lôi Kiếp cũng không có việc gì!
- Lý Nhiên!
Thịnh Diệp siết chặt tay, thầm nghĩ trong lòng:
- Hắn chắc chắn là cơ hội để thịnh thế xuất hiện.
Từ khi hắn đột nhiên xuất hiện, đã chèn ép vô số nhân tài, nói về thiên phú và thực lực đều không hợp lẽ thường. Căn bản không thể xuất hiện ở thời đại này.
- Long ấn thật sự đã lỏng ra, bây giờ đến Long Khí cũng bị người ta tác động, lại còn hoá được thành hình…
Trần Uẩn Đạo ngẫm nghĩ rồi nói:
- Xem ra ‘Thịnh thế’ sắp tới rồi, so với Bổn Tọa nghĩ còn sớm hơn nhiều.
Ánh mắt Thịnh Diệp ngưng trọng.
Đây đối với hắn mà nói chắc chắn không phải tin tức tốt.
- Trần đạo trưởng, chuyện này người định xử lý sao?
Thịnh Diệp lên tiếng hỏi.
Trần Uẩn Đạo sờ cằm, thấp giọng nói:
- Long ấn không thể suy yếu nhanh như vậy, cái thời thịnh thế Hoàng Kim… chắc chắn có vài người cũng không thích!
Thịnh Diệp nghe vậy thì rất sửng sốt:
- Trần đạo trưởng nói là…
Trần Uẩn Đạo không nói gì nữa chỉ đưa tay chỉ chỉ.
Thịnh Diệp nghĩ tới cái gì, đưa tay che miệng.
- Quả nhiên!
- Đạo sĩ kia quả nhiên là…Trách không được Lãnh Vô Yên không giết hắn!
Mặt Thịnh Diệp trắng bệch, lưng đổ một tầng mồ hôi!
Trần Uẩn Đạo cau mày nói tiếp:
- Nhưng nếu muốn ngăn chặn tất cả lại, cũng thiếu thực tế quá. Cái này cũng đang có chiều hướng phát triển, chỉ có thể nghĩ cách trì hoãn.
- Không sai.
Ánh mắt Thịnh Diệp phức tạp.
Phía sau Trần Uẩn Đạo là cả tông môn, chuyện Long ấn này, hắn lại có chung suy nghĩ với mình.
Nguyên nhân sâu xa hơn, hắn cũng chỉ mơ hồ suy luận, cũng không dám nghĩ nhiều…
Hai người đều chau mày, nhất thời trầm mặc suy tư.
Không khí xung quanh yên tĩnh trở lại.
Một lát sau Trần Uẩn Đạo lên tiếng đánh vỡ sự im lặng này.
Hắn lắc đầu cười khổ:
- Nhưng cũng chỉ là suy đoán, Bổn tọa phải chữa trị vết thương trước đã.
Thương thế của hắn quá nặng.
Không chỉ có đạo cơ bị hao tổn, Đạo Thể cũng cận kề tan vỡ, coi như là ngồi yên trên đạo nguyên tĩnh dưỡng, cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể phục hồi.
- Xem ra phải đến chỗ kia rồi.
Trần Uẩn Đạo thần thái khô cằn, thở dài nói:
- Thình Hoàng mời quay về trước, việc này chờ Bổn Tọa khôi phục rồi lại nói.
- Được.
Thịnh Diệp gật đầu, sau đó lại nói:
- Vậy có gì cần sắp xếp, trẫm chuẩn bị trước.
- Sắp xếp?
Trần Uẩn Đạo nghĩ một lúc nói:
- Không có gì cần sắp xếp…Chỉ là Thịnh Hoàng vẫn nên cách xa Lý Nhiên một chút, đừng chọc vào hắn, chọc giận hắn khác gì chọc vào Lãnh Vô Yên.
- Lấy thực lực của người, bị đánh ba kiếm kia chắc sẽ bỏ mạng luôn.
Lời này đúng thật không có chút nể mặt.
Nhưng Thịnh Diệp lại không tức giận mà còn gật đầu đồng tình.
Bởi vì lời này chắc chắn là thật.
Hắn mời ở cuối kỳ Phong Phơn, mà Trần Uẩn Đạo là đầu kỳ Nguyên Khải…Trần Uẩn Đạo còn đỡ không nổi ba kiếm. Nếu là hắn, chỉ sợ thật sự bỏ mạng.
- Trẫm sẽ vững tâm lý.
Nếu không phải U La Điện cấm tình yêu nam nữ, hắn sớm đã gả cả hai đứa con gái qua đó.
- Không nghĩ tới Lý Nhiên lại có thể tác động vào Long Khí…
Thịnh Diệp suy tư, không biết đang nghĩ cái gì.
…
Núi Huyền Linh.
Chỗ ở Thánh Tử.
Lý Nhiên ngồi trên ghế, tay phải chống cằm, đánh giá quả trứng trắng trước mặt.
Nhìn quả trứng rồng trên bàn không có chút động tĩnh gì, an tĩnh đến mức không bình thường.
- Không đúng, đêm qua không phải rất hoạt bát sao, làm sao hôm nay lại yên lặng vậy?
Lý Nhiên suy nghĩ nhưng không ra đáp án.
- Thánh Tử đại nhân.
Thẩm Thẩm bưng nước trà đến, sau khi nhìn thấy quả trứng ở trên bàn thì sửng sốt hỏi:
- Thánh Tử đại nhân, đây là cái gì?
- Người hỏi cái này?
Lý Nhiên nói:
- Đây là trứng rồng.
- Trứng rồng?!
Thẩm Thẩm che miệng hô lên:
- Thảo nào lại lớn như vậy!
Trong lòng nàng vô cùng kinh ngạc, nhưng lại không có chút hoài nghi nào.
Thánh Tử đại nhân bảo đây là trứng rồng, vậy nhất định là trứng rồng, tuyệt đối không sai.
Nàng nhìn trứng rồng, tò mò hỏi:
- Thánh Tử đại nhân, vậy người định ấp nó sao?
Lý Nhiên sờ cằm, lắc đầu nói:
- Ta không định như vậy. Ấp trứng rất phiền phúc, vẫn là nấu lên đi?
Thẩm Thẩm sửng sốt:
- Nấu?
Lý Nhiên gật đầu, nghiêm túc nói:
- Người còn chưa ăn qua Trứng rồng luộc hả? hình như hàm lượng dinh dưỡng rất cao.
…
Không đợi Thẩm Thẩm trả lời, trứng rồng đột nhiên phát ra tiếng động.
Hai người nhìn kỹ, thấy trứng đang lắc lư nhẹ:
- Nó thế mà lại chuyển động!
Thẩm Thẩm hô lên một tiếng đưa tay bịt miệng.
Cửa sổ trong phòng đóng chặt, không có gió lùa vậy mà quả trứng lại tự mình động đậy.
Hình ảnh này đúng là có chút kỳ quái.
Lý Nhiên cười cười:
- Nó không chỉ biết di chuyển, còn có thể phát sáng.
- Phát sáng?
Thẩm thẩm khinh ngạc nói:
- Đúng là trứng rồng, so với trứng thường lợi hại hơn nhiều.
Lý Nhiên: …
Trứng rồng mới đầu chỉ rung lắc nhẹ, một lát sau có xu hướng mạnh hơn.
Qua một hồi lâu, dưới sự nỗ lực của nó, quả trứng từ trạng thái đứng thẳng đứng trên bàn bây giờ đã ngã nằm xuống lăn đi.
Đang muốn lăn đi ra, thì bị Lý Nhiên đưa tay giữ lại.