Xưng Bá Võ Đạo (Dịch)

Chương 32: Thôn dân khác lạ (2)

Mái tóc muối tiêu của hắn giờ đây đã trắng hết đầu, cả người run run như bị bệnh sốt rét, có vẻ có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

- Ai ai, Nhị thúc, Nhị thúc, để ta dìu ngươi đi!

Lý Tứ Hà hoảng sợ, vứt bỏ gậy gỗ, dùng sức đỡ Nhị thúc.

Lý Nhị thúc khó nén xấu hổ, khẽ ho khan vài tiếng, dùng tay lau mồ hôi trên trán:

- Tứ Hà, sao ngươi ở đây?

- Cơ thể không thoải mái, muốn tìm lang trung xem một cái, Nhị thúc, ngươi thì sao?

- Khụ khụ, ta đây không phải bị thấp khớp sao.

- À, à, ta hiểu rồi, ta hiểu rồi ..... vậy đi cùng chứ?

- Ừ, ta cũng đang có ý này.

Sau đó, hai người đều im lặng không nói gì, đều biết thân thể thiếu hụt là điều sỉ nhục mà nam nhân không muốn cho người khác biết, đều ăn ý giữ gìn tôn nghiêm của riêng mình.

Nhưng mà đi qua chỗ ngoặt, tới gần nơi lang trung sống, từng tiếng than ngắn thở dài không ngừng truyền đến. Hai người phát hiện bậc cửa nhà lang trung sớm bị người đạp gãy, đám người xếp hàng chờ bốc thuốc dài dằng dặc.

Không chỉ nam nhân, ngay cả người già, trẻ em đều có vẻ thể chất suy yếu, tinh thần bị đào rỗng, giống như bị rút đi rất nhiều sức sống.

- Có gì đó lạ lắm!

Lý Nhị Thúc kinh nghiệm lão luyện, tỏ vẻ nghi ngờ nói:

- Trong thôn không thể nào có nhiều người yếu ớt như vậy, bây giờ không phải mùa đông có nhiều gió lạnh, ta nghĩ nhất định là có điều gì đó kỳ lạ, hẳn có quỷ dị đang quấy phá.

- Vậy phải làm sao?

Lý Tứ Hà cũng chưa từng gặp qua quỷ bao giờ, hắn đỡ Lý Nhị thúc xếp hàng ở phía sau đội ngũ, sợ hãi hỏi:

- Vậy bây giờ tìm lang trung có tác dụng gì không? Nếu không thì đến bên trong miếu Thổ Địa tìm mấy người thôn trưởng?

- Chuyện này không vội, bốc hai thang thuốc trước đã.

Lý Nhị thúc vươn tay cản lại Lý Tứ Hà đang muốn chạy đi tìm thôn trưởng.

- Tính toán thời gian, hôm nay là cuối tháng, buối tối đúng là lúc tế hội, đến lúc đó mọi người sẽ tụ tập lại, thôn trưởng bọn họ sẽ phát hiện chuyện này, tất nhiên sẽ có biện pháp giải quyết.

- Lỡ đâu bọn họ không giải quyết được thì sao?

Lý Tứ Hà than thở nói.

- Không, luôn sẽ có cách thôi.....

Trong mắt Lý Nhị thúc lóe lên vẻ chắc chắn.

- Cho dù thông trưởng không có, Hồng đại ca nhất định sẽ có!

..................

Một bên khác, trong phòng, sắc mặt Sở Hà khó coi, nhìn khối bùn nát dưới chân, trong lòng dâng lên ngờ vực.

- Quỷ khí đi nơi nào?

Giọng nói trong đầu cũng không vang lên, mở bảng lên, giá trị năng lượng cũng không có thay đổi, hơn nữa khối huyết ngọc cũng không có nóng lên.

Điều này đủ để chứng minh, quỷ khí trong pho tượng đã không còn.

- Chẳng nhẽ đã chạy đi nơi nào rồi?

Sở Hà nhìn qua khăn trải giường đầy vết mồ hôi của Lý Tứ Hà, suy đoán:

- Chẳng lẽ chạy lên trên người dân trong thôn?

Thôn Thổ Hà có gần trăm hộ gia đình, ngoại trừ đầu phía đông bị hoang phế, thì đầu phía tây có nhiều hộ gia đình nhất, nơi xuất hiện nhiều pho tượng nhất cũng là ở phía tây, khoảng chừng hơn 60 hộ gia đình đều cúng bái pho tượng Thần Thổ Địa.

Vì loại bỏ tính ngẫu nhiên, Sở Hà lại chui vào trong nhiều nhà khác tìm hiểu xem, nhưng sau khi đánh nát hơn mười pho tượng thì hắn mới thu được 3 điểm giá trị năng lượng mà thôi.

Số năng lượng hắn thu được kia đều ở trong pho tượng Thần Thổ Địa của những gia đình không bái tế mưu cầu danh lợi. Trạng thái tinh thần của họ cũng tốt hơn so với những người khác.

Như thế cũng coi như là chứng thực suy đoán của Sở Hà.

Sở Hà liên tục đập nát hơn 10 pho tượng Thần Thổ Địa, chuyện này tự nhiên cũng đưa tới sự chú ý của đám người thôn trưởng, bọn họ ngay lập tức đoán được người thừa cơ quấy rối chính là Sở Hà.

Khối huyết ngọc trong lòng Sở Hà nóng lên, chứng tỏ có quỷ dị quanh quẩn đâu đây.

Trước kia, quỷ dị có xuất hiện hay không, Sở Hà cũng không có cách biết. Nhưng lần này hắn không còn rơi vào trạng thái bị động nữa.

Một khi khối huyết ngọc nóng lên, hắn lập tức thay đổi vị trí, quỷ dị được thôn trưởng sai phái đi, mỗi lần đuổi đến hiện trường đều không sờ được cọng lông nào.

...

Rầm!

Chiếc bàn làm từ gỗ Hồng Sam bị một nắm tay đấm vỡ, Hàn Trung cực kỳ tức giận, tự hắn đi đuổi bắt Sở Hà mấy lần liên tục nhưng luôn vồ hụt.

Hắn vừa mới trở về, vốn đang thấy khiếp sợ việc Vô Đầu Thi đánh thua, lại sinh ra sự ghen ghét và tham lam khi sức mạnh của Sở Hà tăng mạnh.

Khi biết tin Sở Hà vẫn chưa rời khỏi thôn, trong lòng Hàn Trung bỗng thấy mừng thầm, nghĩ phải bắt được Sở Hà sau đó ép hỏi bí mật tăng lên sức mạnh của hắn. Thế là Hàn Trung hào hứng dẫn theo đám quỷ xông ra ngoài, lại không ngờ rằng đối phương đã chuồn mất.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất