Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 126

"Cậu bị lừa rồi à?"

"Em ghi âm lại rồi!"

Ngay khi Chử Thiên Minh vừa bước vào cửa, lại nhắc đến chuyện đoàn phim thiếu vốn, Từ Nhất Chu đã cảm thấy không ổn, nghe thấy đoạn đối thoại quen thuộc này, cậu ta lập tức lén mở ghi âm điện thoại, để lại cho mình một con đường lui.

Cậu ta đã bị lừa, tuyệt đối sẽ không bị lừa lần thứ hai.

Hơn nữa cậu ta cũng không muốn chải lông cho hamster nữa.

Vừa ghi âm vừa trò chuyện với Chử Thiên Minh, Từ Nhất Chu cố ý dẫn dắt, nói rất nhiều về vấn đề đầu tư.

Người vừa đi, cậu ta lập tức mang đoạn ghi âm đến tìm Tiêu Hòa, vẻ mặt đầy mong đợi.

"Đội trưởng, trước đó không phải chị nói là trong hợp đồng của Chử Thiên Minh không đề cập đến việc sử dụng vốn sao? Có những đoạn ghi âm này, có thể chứng minh anh ta lừa đảo không?"

Tiêu Hòa không ngờ lần này Từ Nhất Chu lại thông minh như vậy, cảm thấy đứa trẻ ngốc nghếch mình nuôi rốt cuộc cũng thông suốt rồi.

Cô nghe kỹ nội dung đoạn ghi âm, khẽ gật đầu: "Mặc dù không thể coi là bằng chứng trực tiếp, nhưng có thể kết hợp với hợp đồng và hồ sơ chuyển khoản trước đó để khởi kiện."

Nghe vậy, Từ Nhất Chu cười vui vẻ, nóng lòng muốn ra ngoài: "Em đi ngay đây!"

"Đợi đã!"

Tiêu Hòa vội vàng gọi cậu ta lại, nhắc nhở: "Trước khi Chử Thiên Minh lừa cậu ký hợp đồng, không phải đã đưa cho cậu một danh sách diễn viên sao? Liên lạc với những diễn viên đó, cùng nhau khởi kiện, càng đông người càng tốt, Chử Thiên Minh nuốt bao nhiêu tiền, phải bắt anh ta nhả ra hết!"

"Được!"

Từ Nhất Chu xoa tay, nhịn nhục bấy lâu nay, cuối cùng cũng có thể báo thù rồi!

Ngay trong ngày hôm đó, Tiêu Hòa đã nhanh chóng tìm được những người có tên trong danh sách diễn viên.

Xem rồi mới phát hiện, những người bị lừa không chỉ có một số diễn viên mới, mà còn có không ít người đã có chút tiếng tăm.

Diễn viên mới vốn dĩ tràn đầy nhiệt huyết, bước chân vào giới giải trí là muốn thể hiện hoài bão và thực hiện ước mơ, không ngờ lại gặp phải lừa đảo, không những không thể thành công vào đoàn phim mà còn bị lừa mất tiền, từ đó trở nên sa sút, rất nhiều người cho đến tận bây giờ vẫn còn lê lết đóng vai quần chúng.

Thậm chí có người đã nản lòng, một diễn viên quần chúng thì làm sao đấu lại đạo diễn lớn?

Tiêu Hòa nói rõ kế hoạch cho bọn họ, không ít người có chút không dám tin, sợ rằng sẽ công cốc.

"Có Từ Nhất Chu dẫn đầu, sẽ không có vấn đề gì."

Sau thành công của "Vùng Đất Zombie", Từ Nhất Chu cũng dần dần nổi tiếng, mấy diễn viên này vừa nghe thấy tên của cậu ta, gương mặt tràn ngập kinh ngạc.

"Từ Nhất Chu cũng bị lừa?"

"Nếu là cậu ấy thì có lẽ chúng ta sẽ có hy vọng!"

Dưới sự kêu gọi của Từ Nhất Chu, rất nhanh, hơn mười diễn viên đã lặng lẽ tập hợp lại, chỉ trong vài ngày đã thu thập đủ mọi chứng cứ, lập tức khởi kiện.

Thời điểm Chử Thiên Minh nhận được trát của tòa án là lúc đang ăn cơm với Từ Nhất Chu.

Gần đây anh ta có chút phiền lòng, vốn đã bàn bạc với Từ Nhất Chu sẽ ký hợp đồng đầu tư thêm một triệu, nhưng đã mấy ngày trôi qua, bên Từ Nhất Chu thường xuyên xảy ra trục trặc, tài khoản đầu tư ngân hàng mãi không rút được, khiến cho việc chuyển khoản cứ bị trì hoãn.

Để không khiến đối phương phát hiện ra sơ hở, Chử Thiên Minh đành phải tiếp tục phối hợp diễn kịch.

Nhưng may là Từ Nhất Chu có vẻ ngốc nghếch, còn bị che mắt, Chử Thiên Minh hoàn toàn không lo bị phát hiện.

Chỉ cần đợi khoản tiền cuối cùng này đến tài khoản, anh ta có thể mang số tiền lừa được từ "Đao Khách" trong hai năm này để giải nghệ, sống những ngày tháng nhàn nhã.

Cho dù mấy diễn viên đó không hài lòng thì có thể làm gì anh ta?

Hợp đồng không đề cập đến thời gian bấm máy của bộ phim, còn có cả hướng sử dụng vốn, cho dù bọn họ có tìm cảnh sát thì cũng không làm gì được.

Chử Thiên Minh tính toán rất hay, vừa ăn vừa thúc giục Từ Nhất Chu chuyển khoản sớm, luôn mồm nói tình cảnh của mình và đoàn phim thê thảm thế nào.

Đối phó những diễn viên trẻ chỉ biết diễn xuất này, anh ta hiểu rất rõ, nói gì có thể khiến họ cam tâm tình nguyện bị lừa.

Không ngờ biểu cảm của Từ Nhất Chu còn đau buồn hơn cả anh ta.

"Tôi cũng muốn chuyển tiền sớm để phim bấm máy lắm chứ, nhìn đoàn phim trì hoãn một ngày, tôi như thấy tim mình nhỏ máu, tôi đã thúc giục ngân hàng nhanh chóng giải quyết nhưng họ cứ trì hoãn mãi."

Từ Nhất Chu nói mà nước mắt cứ thế lăn dài trên hốc mắt, vội đến mức khóc luôn.

Chử Thiên Minh vốn định hôm nay cũng giả vờ khóc trước mặt Từ Nhất Chu, hòng chiếm sự thương cảm, thậm chí còn chuẩn bị cả thuốc nhỏ mắt, không ngờ Từ Nhất Chu lại khóc thương tâm như vậy, tình cảm chân thành khiến anh ta nhất thời không biết phải làm sao.

Đành phải khuyên: "Cậu cũng đừng buồn, tôi tin là ngân hàng sẽ sớm giải quyết thôi, tôi không giục cậu nữa, cậu đừng khóc."

"Cảm ơn đạo diễn."

Từ Nhất Chu dứt khoát đồng ý, sau đó ngẩng đầu lên, vừa nãy còn nước mắt lưng tròng, bây giờ đôi mắt ấy đã khô ráo sáng ngời, còn đâu dấu vết của nước mắt?

Rõ ràng vừa nãy còn khóc đến đau lòng, bây giờ lại đang vung tay ăn, như thể cảnh tượng vừa nãy chỉ là ảo giác của Chử Thiên Minh.

Chử Thiên Minh ngây người.

Nhìn thấy cảnh này, anh ta mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.

Đúng lúc này, anh ta nhận được điện thoại từ tòa án, thông báo thời gian mở phiên tòa.

"Có phải ông Chử Thiên Minh không? Tòa án đã nhận được hồ sơ khởi kiện về việc ông bị nghi ngờ lừa đảo, vụ án này sẽ được mở phiên tòa xét xử vào thứ Hai tuần sau, ông vui lòng có mặt, thời gian mở phiên tòa cụ thể sẽ được thông báo qua email."

Bỗng nhiên nghe thấy tin này, Chử Thiên Minh không hề hoảng sợ.

Anh ta đã không ít lần lợi dụng kịch bản để lừa tiền, trước đây cũng có một số diễn viên không phục, tìm đến tòa án nhưng đều vì không đủ bằng chứng mà cuối cùng bị trả về.

Không biết lần này lại là diễn viên nào?

Nữ diễn viên đóng vai nữ chính?

Hay là nam phụ đó?

Anh ta vừa đoán trong lòng, vừa bình tĩnh hỏi: "Ai là người khởi kiện?"

"Có tổng cộng 13 nguyên đơn cùng khởi kiện, trong đó có Từ Nhất Chu, Trần Mỹ Vân, Viên Đông..."

Vừa nghe thấy cái tên đầu tiên, sắc mặt Chử Thiên Minh lập tức đại biến.

"Đợi đã! Ông nói ai? Đây là vụ kiện do Từ Nhất Chu khởi xướng?!"

Anh ta trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn người ngồi đối diện.

Từ Nhất Chu đang mải mê ăn ở đối diện, vẫn là gương mặt ngốc nghếch dễ lừa kia.

Hơn nữa rõ ràng là vài giây trước, Từ Nhất Chu đã một lần nữa bước vào cái bẫy mà anh ta dày công chuẩn bị, sao lại có thể...

Lúc này, giọng nói ở đầu dây bên kia bình tĩnh vang lên: "Làm phiền ông hãy chuẩn bị tài liệu đầy đủ, tham dự đúng giờ."

Nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất