Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 176

“Hoàng thượng!” Lan quý phi không kìm được hừ một tiếng, rõ ràng tới đây để khuyên bảo cơ mà, sao giờ ngược lại thành đồng ý rồi?

Lão Hoàng đế vỗ tay bà, mỉm cười nói: “Con đã lớn rồi, nó tự có chủ kiến của nó, muốn trói buộc nó cũng không trói được, cho dù trẫm không cho nó đi thì nó cũng nghĩ cách rời khỏi đây, chỉ bằng thành toàn cho nó. Thập Thất, con nói có phải không?”

Thập Thất hoàng tử bưng tách trà lên chậm rãi nhấm nháp, không trả lời lại.

Lan quý phi thấy vậy cũng không nói gì nữa.

Ý thăm dò trong câu này của Lão Hoàng đế quá rõ ràng, cho dù Lan quý phi là người không có đầu óc thì sau bao nhiêu năm ở trong cung đấu đá với những nữ nhân khác cũng hiểu được ít nhiều, không còn là một tiểu cô nương đơn thuần không hiểu gì cả, chỉ biết dựa vào sự bảo vệ của Hoàng đế.

Và cái giá của sự trưởng thành chính là kết cục con trai duy nhất của bà trở thành yêu ma.

Thực ra nếu như lúc đầu bà kiên cường thêm một chút, thì có phải con trai bà sẽ không phải đi lên con đường này không?

Lan quý phi nghĩ vậy, không kìm được mà nhìn sang thiếu nữ ở bên cạnh con trai, cuối cùng bà chỉ có thể thầm thở dài một hơi trong lòng, còn bên ngoài vẫn tươi cười nói chuyện.

Sau ngày Đoan ngọ, cả nhóm người cùng ngồi thuyền về Giang Nam.

Thập Thất hoàng tử lặng lẽ rời khỏi hoàng cung không hề khiến mọi người bên ngoài chú ý. Nhờ trước đây cung Cảnh Dương luôn kín tiếng, đến khi bọn họ ngồi thuyền đi về Giang Nam vẫn không ai phát hiện ra Thập Thất hoàng tử không còn ở cung Cảnh Dương nữa.

Ngày đầu tiên lên thuyền, Bùi Cảnh Tuấn đã dẫn Mạo Nhân tới bái kiến Thập Thất hoàng tử.

Thập Thất hoàng tử tiếp kiến bọn họ, mặc dù ngoài mặt hắn rất lạnh lùng nhưng vẫn khiến Bùi Cảnh Tuấn và Mao Nhân kinh ngạc, hơn nữa khi nghe nói bọn họ chuẩn bị thành thân, hắn còn cho người chuẩn bị một món quà.

Mao Nhân hơi ngơ ngác.

Mao Nhân nhìn người đàn ông anh tuấn đẹp trai ngồi dưới ánh nắng bên cạnh cửa sổ, khó mà liên tưởng người này với một Thập Thất hoàng tử tàn bạo, bệnh tật yếu đuối trong lời đồn. Nhìn hắn giống như một thanh niên tuấn tú cao quý, con nhà thế gia quý tộc hơn, nếu trên đường gặp phải, có lẽ không ai phát hiện ra hắn chính là hoàng tử yêu ma giáng thế trong truyền thuyết.

Bề ngoài của Thập thất hoàng tử quá gây lừa người, khiến ai lần đầu tiên gặp hắn đều không thể tin được.

Bùi Cảnh Tuấn nhanh chóng phản ứng lại được, cung kính cảm tạ Thập Thất hoàng tử đã ban thưởng rồi nói: “Lúc đó nếu Thập Thất hoàng tử không chê, có thể cùng Trì muội muội đến uống một ly rượu mừng.”

Trước mặt Thập Thất hoàng tử, đương nhiên là hắn phải thay đổi cách xưng hô với Trì Am. Mặc dù bọn họ quen biết nhau từ nhỏ, trưởng bối hai bên lại có giao thiệp, theo lý mà nói có thể thân thiết hơn một chút, nhưng đứng trước mặt vị hoàng tử này, tất cả mọi suy nghĩ đều phải ép xuống.

Thập Thất hoàng tử không nói gì cả, khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, hắn bưng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm.

Bùi Cảnh Tuần thức thời, dẫn Mao Nhân rời khỏi đó, Trì Am ra tiễn bọn họ.

Đợi bọn họ đi rồi, Thập Thất hoàng tử mới để Phỉ Âm dìu vào giường nghỉ ngơi.

Hắn nằm trên giường, đôi mắt khép hờ không hề cảm thấy buồn ngủ, nghe tiếng nước sông bên dưới, trái tim như rơi xuống địa ngục lạnh lẽo, cơ thể cũng lạnh lẽo theo, chiếc chăn vốn có một chút hơi ấm trở nên lạnh như băng.

Phỉ Âm vội vàng đắp chăn lên người hắn, cho người chuẩn bị canh.

“Không cần đâu...” Thập Thất hoàng tử nói khẽ.

Phỉ Âm dừng lại, vâng một tiếng rồi buông mành trướng xuống, đứng ở ngoài cửa hầu hạ, quan sát chiếc thuyền đối diện.

Trì Am đi tiễn hai người Bùi Cảnh Tuấn, có lẽ còn bàn luận một chút về chuyện tu hành nên về hơi muộn một chút. Tiểu cô nương từ nhỏ đã biết phấn đấu, khi còn nhỏ được đưa vào cung Cảnh Dương không hề kêu khóc như những đứa trẻ bình thường. Tinh thần cầu tiến của nàng thật sự rất đáng khen ngợi, Thập Thất hoàng tử chưa từng đả kích sự tích cực của nàng, vậy nên những cung nhân như Phỉ Âm mặc dù muốn nàng ở bên cạnh Thập Thất hoàng tử nhưng cũng không tiện nói nhiều.

Đến khi sắc trời hơi tối thì Trì Am mới quay về.

Trì Am nghe nói lúc nàng ra ngoài, Thập Thất hoàng tử ở trên giường nghỉ ngơi thì không hề cảm thấy bất ngờ.

Nàng về phòng, vén tấm màn màu xanh lam thêu năm đóa hoa ra, thấy người nằm vùi trong chắn đang ngủ rất ngon, nàng không làm phiền hắn, đi sang phòng bên cạnh tắm rửa xong rồi mới về phòng, chui vào trong chăn.

Thời tiết tháng năm đã nóng nhưng nằm trên chiếc giường phủ một lớp đệm dày mà Trì Am không hề cảm thấy nóng chút nào, bởi vì người đàn ông trên giường cả người lạnh như băng, không khác nào đang ôm một cục băng cả. Chăn đệm bên cạnh cũng bị nhiệt độ từ người hắn truyền sang làm cho lạnh toát, đến chậu nước lạnh còn thua.

Trì Am vừa nằm xuống, hắn đã đưa tay ra ôm lấy, kéo thẳng nàng vào lòng, đôi môi lạnh lẽo hôn lên mặt nàng.

“Am Am...” Hắn khẽ gọi tên nàng.

Trì Am ừm một tiếng, bàn tay sờ lên da thịt lạnh ngắt của hắn, trong lòng không khỏi thở dài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất