Trì Am mỉm cười nghe những lời bà nói trong lúc mơ màng, cho tới khi bà ngủ quên mất, cô liền đỡ bà vào phòng ngủ của nữ chủ nhân.
Lễ hội năm mới ở thế giới này có tất cả năm ngày, sau năm ngày đảo Whale bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Edward Hill đến nhà họ Dasle, anh ta chăm chú nhìn Trì Am một lúc rồi mới nói: “Cô Dasle, đảo Whale chẳng bao lâu nữa sẽ trở nên hỗn loạn, thời gian này có nên cẩn thận một chút.”
Trì Am mỉm cười, cảm ơn anh ta vì đã nhắc nhở rồi hỏi: “Thời gian này trưởng quan Hill có cần đi tuần tra trên biển không?”
“Không, ít nhất tôi cũng phải đưa các khách mời từ khắp mọi nơi đến đảo Whale tham gia họp bàn rồi tôi mới xuất hải.” Edward Hill nói, anh ta có vẻ ngập ngừng, muốn nói lại thôi.
Trì Am gật đầu nói: “Một người hết lòng phục vụ cho đảo Whale như trưởng quan Hill thật hiểm có, chúc anh may mắn.”
“Cảm ơn cô.”
Sau khi nói cụ thể những thông tin ở thế giới bên ngoài cho Trì Am, Edward Hill đứng lên trời khỏi đó.
Trước khi đi, anh ta không kìm được nhìn cô gái đang ăn mặc như một thiếu gia quý tộc này thêm lần nữa. Sau khi biết cô là con gái, ấn tượng của anh ta về cô dần dần thay đổi, nhất là sau mỗi lần tiếp xúc, ấn tượng về cô trong lòng anh ta càng trở nên sâu sắc hơn, anh ta thay đổi hoàn toàn cách nhìn về phụ nữ.
Trong lòng anh ta thấp thoáng có mấy phần rung động xa lạ, không biết làm thế nào để nén cảm giác rung động này xuống.
Hoặc có lẽ đợi đến khi chuyện này kết thúc, anh ta có thể...
Sau khi tiễn Edward Hill đi, Trì Am viết một bức thư, cho người đưa tới nhà Carter, sau đấy cô quần áo chỉnh tề đi ra ngoài.
Sau khi chuyển đến khu Warner, bởi vì bận rộn nên cô không thường tới bờ biển, hôm nay thời tiết đẹp, cô quyết định đi tìm Ares chơi cùng, tiện thể hỏi chuyện người cá kia bao giờ sẽ quay vệ.
Sau khi tới bờ biển, Trì Am đứng trên bờ gọi: "Ares!”
Một lúc sau, một con cá heo nhảy ra khỏi mặt biển, dưới ánh mặt trời, bọt nước bắn tung tóe khắp nơi, dáng vẻ tươi cười của nó khiến người ta cảm thấy rất vui vẻ.
Trì Am nhảy xuống biển, chơi cùng Ares một lúc rồi tựa vào rặng san hô, nói với con cá heo đang dụi mồm vào eo cô: “Ares, bao giờ Siren về?”
Ares nhìn cô tươi cười, sau khi nghe thấy cái tên Siren, nó lấy đuôi đập vào nước biển.
Trì Am nhìn thấy điệu bộ vô lo vô nghĩ đó của nó, không kìm được bật cười.
Trì Am chơi với cá heo một lát rồi mới lên bờ, sau đó đi xem thử chế tạo thuyền, mãi tới khi gần tối cô mới về nhà.
Trên đường về, Trì Am phát hiện ra có người đang theo dõi mình, cô khẽ cười, ấn chặt thanh kiếm ở lưng, dứt khoát cắt đuôi tên theo dõi.
Người đang lén lút đi theo cô tự dưng phát hiện ra không thấy cô đâu, đến khi hắn ta bị một người sau lưng vỗ vai, gai ốc trên người dựng hết lên, hắn ta quay phắt người lại, đối diện với một khuôn mặt đang tươi cười. Hóa ra đối phương chính là người hắn ta vừa theo dõi.
Ngay sau đó trước mắt hắn ta lập tức tối đen, không biết gì nữa.
Elena ngồi trong phòng khách đọc sách, thấy con gái cũng một người về, bà không khỏi giật mình kinh ngạc.
“Angel, đây là ai vậy?”
“Con cũng không biết, đợi một lát nữa hỏi thử là biết thôi.”
Trì Am vứt người cho một vệ sĩ, để anh ta cho người kia xuống căn phòng dưới mặt đất. Cô về phòng thay quần áo, ăn tối rồi mới thong thả đi xuống căn phòng dưới lòng đất.
Không bao lâu sau Trì Am đã biết được người vừa theo dõi cô là do thể lực nào phái đến, anh ta không phải là người của đảo Whale mà lại đến từ một hòn đảo khác.
Bởi vì những chuyện cô làm ở đảo Whale đã đắc tội với bọn cướp biến, cô còn công khai chống lại nhà họ Jones, cho nên hiện giờ có rất nhiều người có hứng thú với cô. Không chỉ đám cướp biển tuyên bố muốn giết cô mà các thế lực khác cũng muốn chiêu mộ cô để phục vụ cho bọn chúng, dù sao cái tên Joy Dasle cũng đã nổi danh các hòn đảo xung quanh và dần dần lan truyền tới những vùng biển xa xôi hơn.
“Thật là vinh hạnh.” Trì Am nói chuyện vô cùng thản nhiên.
Leslie Carter bị cô làm cho cạn lời, một lúc sau mới nghiêm túc nói: “Cậu Dasle, có thể cậu vẫn chưa biết lần trước ở Muses, cậu đã đắc tội với đám cướp biển kia, lần này đám cướp biển lên bờ, mặc dù hai bên đã ký kết các hiệp định nhưng không có nghĩa là đám cướp biển không gây áp lực với chính phủ để gây khó dễ cho cậu.”
“Có những nhóm cướp biển nào?” Trì Am tò mò hỏi.
“Nhóm cướp biển Skeleton, nhóm cướp biển Hỏa Diễm, nhóm cướp biển Quả phụ đen...” Leslie Carter kể một lèo ra mấy cái tên.
Trì Am tính toán một chút rồi kinh ngạc nói: “Có nhiều như vậy sao? Lúc đó tôi cũng không làm chết ai, không phải chỉ chặt cánh tay đã làm chuyện ác của bọn chúng thôi à?”
Da mặt Leslie Carter co rúm.
Quản gia Millers tới đưa trà bánh lại một lần nữa được chứng kiến sự đáng sợ của vị chủ nhân mới này của mình, bảo sao tất cả người bên ngoài đều không dám công khai đến nhà Dasle gây chuyện, nhất thời tâm trạng vô cùng phức tạp.
Việc mang danh tàn bạo khiến người khác không dám tìm tới gây chuyện thật sự không phù hợp với nguyên tắc làm việc của quý tộc.
“Đúng rồi, bên phía phủ đảo chủ có động tĩnh gì không?” Trì Am lại hỏi.
Leslie Carter nói hết những chuyện anh ta đã nghe ngóng được cho cô rồi tò mò hỏi: “Tôi tưởng cô sẽ lựa chọn hợp tác với Edward Hill, vì sao vậy?”
Trì Am nhìn xuống rồi nói: “Không được, Edward Hill không phù hợp.”
Leslie Carter không phủ nhận là mình rất vui khi nghe thấy câu này của cô, điều này nghĩa là trong lòng Dasle, nhà Carte càng xứng đáng hợp tác với cô hơn.
Nhưng về sau, tới khi mọi chuyện dần chìm vào quên lãng, tâm trạng vui vẻ lúc này của anh ta khiến anh ta vô cùng hối hận.
Đảo Whale càng ngày càng náo nhiệt, khi thuyền bè từ khắp các nơi tập trung đen đúc ở bến tàu đảo Whale thì mọi người dân trên đảo đều biết là có chuyện gì. Rất nhiều người không khỏi cảm thấy đau lòng, sợ rằng đảo Whale không vượt qua được kiếp nạn này, cuối cùng không tồn tại nữa.
Ban đêm các thế lực tới thăm dò gia đình Dasle càng lúc càng nhiều.
Trì Am sắp xếp người canh giữ tốt nhà họ Dasle, chỉ cần bắt được người nào thì sẽ giữ người đó lại, nhốt bọn chúng ở căn phòng dưới mặt đất, để bọn chúng đói vài ngày rối tình tiếp.
Millers phát hiện ra số lượng người ở căn phòng dưới đất càng lúc càng nhiều, ông ta muốn nói lại thôi, cuối cùng không thể không hỏi: “Cậu chủ, giữ những người này lại ở đây có tốt không?”
Trong mắt của ông ta, ngoại trừ những kiếm sự bị thuần phục, giữ đám người này lại chỉ lãng phí lương thực, như vậy chi bằng đưa bọn chúng đến nhà tù để đội trị an xử lý bọn chúng.
“Đương nhiên, đó là sức lao động đẩy. Nếu như bọn chúng đã đến thì không để bọn chúng đi được.” Trì Am nói rất thản nhiên.
Lúc đầu cô còn đang đau đầu không biết sau khi chế tạo thuyền xong, sẽ đi đâu để tìm người thì bây giờ vấn đề nhân lực đã được giải quyết, cô vui còn không kịp, làm sao có thể lãng phí lực lượng lao động này chứ?
Những thế lực phái người tới thăm dò nhà Dasle phát hiện ra cho người tới nhà Dasle không khác gì vứt bánh bao cho chó, một đi không trở lại, bọn chúng thật sự không biết nói gì.
Từ trước đến nay bọn chúng chưa lần nào gặp chuyện giống như vậy, gia đình Joy Dasle này rốt cuộc rộng rãi đến đâu mới giữ nhiều kiếm sự như vậy ở lại? Cậu ta giữ nhiều người như vậy lại để làm gì?
Đám người đó đều bị cô làm cho ngơ ngác, và người càng ngơ ngác hơn chính là đám cướp biển kia.
Lần này đám cướp biển lên đảo Whale, bởi vì có các hiệp định đã ký nên bọn chúng không thể ra tay, nhưng việc này không ngăn được việc chúng lén lút hành động sau lưng. Thêm vào đó là sự dẫn dắt của những người có dã tâm, rất nhiều nhóm cướp biển đều căm thù Trì Am, không chỉ căm hận vì cô đã tiết lộ chuyện Trái Tim Đại Dương ra ngoài, phá hoại kế hoạch của bạn chúng, mà càng hận vì những thủ đoạn cô dùng để đối phó với bọn chúng.
Phải biết rằng những tên cướp biển bị giữ lại trong tay Trì Am có rất nhiều tên là thành viên chủ chốt của các nhóm cướp biển, anh em của bọn chúng cũng rất nhiều, tên nào tên nấy đều muốn báo thù cho những anh em đã bị phế của mình.
Trì Am khiến tất cả đám cướp biển đều căm thù mình.
Từ sau năm mới, Edward Hill bắt đầu bận rộn, khó khăn lắm anh ta mới có thời gian nói chuyện với Trì Am: “Gia tộc Jones chuyển hết nỗi căm hận của bọn cướp biển lên người cô, bọn họ định lợi dụng cô để giải quyết chuyện Trái Tim Đại Dương, tôi không biết bây giờ những người đó định làm gì, cô nhất định phải cẩn thận.”
Trì Am không hề bất ngờ: “Cảm ơn anh, tôi cũng nghĩ như vậy.”
Edward Hill chau mày, mặc dù trong lòng hiểu rõ vì sao gia đình Jones làm như vậy nhưng anh ta vẫn rét run vì sự lạnh lùng của những người đó.
Joy thực ra chính là con gái của đảo chủ Jones, những người điều tra việc năm đó đều có thể xác nhận chuyện này. Trong lòng đảo chủ Jones cũng hiểu rõ, người duy nhất không chịu thừa nhận chỉ có phu nhân Jones, người phụ nữ cổ chấp này không thể chấp nhận con riêng của chồng, nhưng cho dù bà ta có thừa nhận hay không thì cũng không thể thay đổi được việc này.
Từ trong việc này, có thể nhìn ra gia tộc Jones không hề quan tâm đến Joy Dasle, đứa con riêng bất ngờ xuất hiện này. Những người đó càng muốn lợi dụng sự việc lần này, đẩy đứa con riêng này ra làm quỷ chết thay, sẵn sàng hi sinh cô.
Lợi ích của quý tộc nhiều khi đúng là tàn khốc như vậy.
Edward Hill nhìn thiếu nữ trước mắt, không khỏi cảm thấy đau lòng thay cho cô.
Trì Am mỉm cười rồi nói: “Anh Hill, tôi và anh làm một giao dịch đi.”
Edward nhìn có kinh ngạc, giống như không hiểu. Trong tình hình mọi chuyện càng ngày càng bất lợi cho cô như vậy, làm sao cô vẫn có thể cười được, một cảm giác điềm tĩnh tự tin bao quanh người cô, trở thành thứ thu hút người khác, khiến người khác tin phục.